Nếu quả thật bắt lấy Kiều Hinh, vậy đây sẽ lại là một công lao cực lớn!!
Nhưng để La Thuần Linh rất không cam lòng chính là, một nữ hài tên Đông Hoàng Như Yên đột nhiên xuất hiện, không chỉ có đi theo Kiều Hinh bên cạnh, còn mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ nghe La Ẩn Sơn giảng giải.
- Còn chưa tới sao?
La Trường Minh có chút không chịu nổi, đám người Xích Thiên thần triều kia đang chờ cái gì? trong ba ngày này thế giới Hỗn Độn một mực không có tiến hành giám sát bọn hắn, chính là cơ hội tốt để chạy trốn, lại kéo dài thêm chẳng may có vị vị Thánh Linh, hoặc là Thánh Vương nào tới xem xét tình huống thì phải làm sao?
Lấy thực lực của Phù Sinh hội bọn hắn, một Thánh Vương tiện tay một kích đã có thể để bọn hắn máu chảy thành sông.
Đêm khuya ngày mười ba tháng mười hai!
Một chi đội ngũ vận chuyển vật liệu luyện binh đi tới phía trước Thượng Thương cổ thành.
Đây là đội ngũ thương hội bên ngoài của Phù Sinh hội, trong mấy tháng này do một chi bọn hắn đưa vật liệu đến đây.
Nhưng lần này, mấy người trừ dẫn đội không thay đổi bên ngoài, còn lại toàn bộ đều đổi thành cường giả của Xích Thiên Thần Triều.
Mà trong rương chất đầy vật liệu cũng giấu giếm một vũ khí đặc biệt —— Tinh Vũ Tế Đài.
- Đến rồi! Đến rồi! Đến rồi! Hội trưởng, chúng ta đã tới!
Đội ngũ đi xuyên qua phế tích bừa bộn, đi tới bên cạnh đội ngũ Phù Sinh hội đang nghiên cứu pháp trận.
Vài tiếng hô to có tiết tấu, chính là ám ngữ mà đám người La Ẩn Sơn khổ sở đợi chờ ba ngày qua.
Nơi mà bọn người La Ẩn Sơn nghiên cứu được chọn ở gần cửa thành, bọn hắn nghe được thì tinh thần đại chấn.
- Chuẩn bị sẵn sàng.
La Trường Minh lặng lẽ ra hiệu, nắm chặt xiềng xích cất giấu trong tay áo.
Vì để giữ bí mật, hơn chín phần người của Phù Sinh hội đều không biết mục đích của bọn hắn, cũng không biết chuyện đào vong, cho nên bọn hắn muốn trước khi tế đàn mở ra, tận hết khả năng dùng xiềng xích cuốn người bên cạnh đi.
Bọn hắn không có hy vọng xa vời sẽ mang đi toàn bộ, nhưng cũng sẽ dùng hết khả năng mang đi càng nhiều.
- Tỷ tỷ, ta nói nhỏ với tỷ cái này.
Trong đội ngũ chen chúc, La Thuần Linh đột nhiên kéo Kiều Hinh lại.
- Cái gì?
Kiều Hinh nghiêng đầu tiến tới.
- Chúng ta...
La Thuần Linh nhìn Đông Hoàng Như Yên bên cạnh một chút.
- Không có gì, ngươi nói thẳng là được.
Đông Hoàng Như Yên thuận miệng nói.
- Chúng ta vẫn đến đến bên cạnh nói đi. Như Yên muội muội, ngươi chờ một lát, chúng ta trở về rất nhanh thôi.
La Thuần Linh hoạt bát le lưỡi với Đông Hoàng Như Yên, lôi kéo Kiều Hinh gạt mở vài trăm người đi ra bên ngoài, vô tình hay cố ý lại đón phương hướng đội xe.
Đông Hoàng Như Yên liếc mắt, không có đuổi theo, mà đưa ánh mắt nhắm ngay La Trường Minh ở bên cạnh.
- Chuyện gì thế, thần bí như vậy?
Kiều Hinh đi đến bên cạnh, tò mò nhìn La Thuần Linh.
- Ta có một bí mật nhỏ phải nói cho ngươi.
La Thuần Linh nhìn trái phải một cái, lại lôi kéo Kiều Hinh đi về phía trước mấy bước, vũ khí trong tay áo là một cái dùi nhọn, là dùng xương Địa Long rèn đúc, có lực xuyên thấu cực mạnh.
Nếu như là Thánh Nhân khác, La Thuần Linh khẳng định không dám đụng vào, dùi nhọn cũng không đả thương được, nhưng bây giờ Kiều Hinh lại không có chút đề phòng nào, cũng không có kích phát linh văn, chỉ cần một kích thì sẽ có thể đánh xuyên xương cổ Kiều Hinh ngay, tiếp đó sẽ là một kích đâm xuyên trái tim Kiều Hinh.
Hai đòn này, đủ để cho Kiều Hinh tạm thời mất đi năng lực hành động, nàng sẽ có thể trong thời gian rất ngắn, ném Kiều Hinh lên Tinh Vũ Tế Đài, chuyển dời đến bên ngoài mấy trăm dặm.
Nơi đó có cường giả của Xích Thiên Thần Triều, hẳn là có thể cưỡng ép chế phục trước khi Kiều Hinh phản khán lại.
- Ngươi nói, ta nghe.
Kiều Hinh nhìn La Thuần Linh khẩn trương.
- Tỷ đứng đây che ta lại một chút, ta không muốn người khác nghe được.
La Thuần Linh vẫy tay với Kiều Hinh, vừa nhìn về phía đội xe vừa mới dừng lại, đụng đụng ánh mắt cùng cường giả bên trong đó.
Các cường giả Xích Thiên của các đội xe xung quanh nhao nhao nắm chặt tinh thạch trong tay, chỉ cần tác động mạnh vào tế đàn, tế đàn có thể nở rộ ánh sáng cường đại, diễn biến tinh thần trận vực.
Kiều Hinh tiến đến trước mặt La Thuần Linh.
La Thuần Linh nắm lấy tay Kiều Hinh, chậm rãi chuyển cái dùi nhọn trong tay áo ra.
Nhưng ngay lúc La Thuần Linh muốn động thủ, Kiều Hinh đột nhiên tới một câu:
- Có phải ngươi coi ta là kẻ ngốc hay không?
- Cái gì?
La Thuần Linh ngược lại hơi sững sờ.
- Tiểu nha đầu ngươi, rất hư đó.
Chỗ cổ Kiều Hinh trong chốc lát phiêu dật ra một sợi hỏa vũ, thổi phù một cái, chặt đứt tận gốc cổ tay La Thuần Linh, máu tươi lập tức phun ra ngoài.
- A a a… !!
La Thuần Linh kinh hồn thét lên, lảo đảo lui lại.
- Nếu ngươi thích ta như thế, vậy thì đừng đi nữa, vĩnh viễn ở lại nơi này đi.
Kiều Hinh vung đầu ngón tay lên, mười tám sợi hỏa vũ xuyên qua thân thể La Thuần Linh, hỏa vũ sôi trào lên liệt diễm, hóa thành một tôn Phượng Hoàng, mang theo La Thuần Linh vỗ cánh bay lên trời.
Đột nhiên xuất hiện kịch biến đã kinh động đến toàn trường.
- Đi!!
Các cường giả Xích Thiên quả quyết tỉnh lại tế đàn, tế đàn lay động mãnh liệt, ầm vang tăng vọt, to như núi đá đè sập đội xe, tinh quang dày đặc giống như màn mưa dâng lên, thắp sáng Đông Bộ Thượng Thương trong đêm tối.
Phù Sinh hội lập tức đại loạn, số lượng lớn trưởng lão cùng đệ tử không rõ tình huống, hốt hoảng chạy trốn.
- Không cần loạn, theo chúng ta.
La Ẩn Sơn và các cao tầng nhao nhao vung lên lít nha lít nhít xiềng xích, cuốn lấy người gần đó phóng lên tận trời, nhào về phía Tinh Vũ Tế Đài.
Đông Hoàng Như Yên biến mất trong nháy mắt, sau một khắc nàng đã xuất hiện ở phía sau Sở Sanh Ca, đầu ngón tay như đao, tạch tạch, vỡ nát xương cổ của nàng, để lại một âm thanh 'đắc tội', tiếp đó lại biến mất trong nháy mắt, lần nữa xuất hiện, đã là nơi tinh không tế đàn, một tay bóp lấy cái cổ La Trường Minh đang vọt mạnh.
- Phụng mật lệnh của Thiên Hậu, giữ ngươi lại làm khách.
Đông Hoàng Như Yên nhỏ giọng một câu, kéo lấy La Trường Minh biến mất ngay tại chỗ.
La Trường Minh thấy là đã sắp xông vào tế đàn, trong lòng đang muốn hưng phấn, kết quả... Trong lúc thoáng qua, lại xuất hiện ở trong rừng rậm mờ tối.
Kiều Hinh lạnh mặt lại, đầu chấn kích ngón tay, ra tay vô tình.
Hỏa vũ dày đặc bộc phát kịch liệt, hóa thành hai thanh hỏa đao thảm liệt, chém về phía hội trưởng Phù Sinh hội - La Ẩn Sơn!
La Ẩn Sơn chính nắm chặt xiềng xích, kéo lấy tám vị trưởng lão lao tới Tinh Vũ Tế Đài, là người mạnh nhất Phù Sinh hội, là Luyện Binh sư Bán Thánh cường đại, tốc độ của hắn có thể nói là nhanh nhất.
Nhưng... Phốc phốc!!
Kim Vũ Hỏa Đao liên trảm mười ba người, trong nháy mắt bổ đầu La Ẩn Sơn ra.
Óc, thịt nát, máu tươi, phun lên, thân thể sắp phóng tới tế đàn lập tức bay tứ tung ra ngoài.