Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2605 - Chương 2603: Xuất Chinh, U Minh

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2603: Xuất chinh, U Minh

Nếu như không đạt được mong muốn... Không, Không thể không đạt được!

Bọn hắn bỏ mạng chém giết tại Thương Huyền, chính là vì nghênh chiến Thiên Khải!

Không có mong muốn không đạt được, chỉ có bọn hắn có đủ cố gắng hay không, có dùng hết toàn lực hay không!

Thiên Hậu bế quan, luyện hóa linh quả Thần Thụ.

Trước đó tiềm lực của nàng đã được kích phát, tới gần Thánh Hoàng đại hoàn mãn, viên linh quả Thần Thụ này do Yêu Đồng chuyển tặng rất quý giá, hẳn là có thể thuận lợi thôi động nàng tiến đến Thánh Hoàng đại hoàn mãn.

Nhưng đối với Thiên Hậu mà nói, mong đợi thật sự chính là linh văn Thần cấp!

Ngự Thiên linh văn đạt tới Thần cấp linh văn mới có thể kích phát ra tiềm lực càng sâu, ví dụ như chấp chưởng càn khôn!

Côn Bằng, Đằng Xà, Kim Ô, Kim Hống, còn có Mặc Kỳ Lân, Thất Thải Thôn Thiên Mãng, Thiên Bằng, Luân Hồi Huyết Sư, Huyền Quy, đều đang mong đợi Thiên Hậu đột phá và trưởng thành.

Thánh Hoàng đại hoàn mãn, đây chính là tồn tại cấp Bán Thần, thân thể hay thậm chí là linh hồn cũng đã bắt đầu bước lên Thần cấp, kích phát đối với bọn chúng khẳng định là xưa nay chưa từng có.

Khương Nghị thì bắt đầu lĩnh hội ‘không gian Thông Thiên’ tại tầng thứ tám của Thông Thiên Tháp.

Không gian Thông Thiên, có thể trấn áp bầu trời, giam cầm càn khôn, giống nhau tầng lao ngục cuối cùng của Thông Thiên Tháp.

Chỉ cần có thể khống chế tầng này thì có thể đả thông bầu trời, thẳng tới chiến trường Thiên Khải.

Cũng chỉ có đả thông không gian này, mới có thể thật sự tái hiện thần uy của Thần khí, hình thành lao ngục lĩnh vực trấn áp sơn hà, U Minh, Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc.

- Khương Dương và Khương Hách đã bị khống chế, chờ chàng xử lý.

Trước khi Khương Nghị bế quan, Hướng Vãn Tình tìm đến hắn.

- Ai...

Khương Nghị lắc đầu.

Hắn vẫn biết tâm trí hai người kia có vấn đề, nhưng nghĩ tới bọn hắn đời đời kiếp kiếp chịu khổ, hắn có thể hiểu được, cũng có thể chấp nhận, nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại náo ra loại chuyện hỏng bét này.

- Chuyện lần này, nói nghiêm trọng, là bọn hắn tiết lộ bí mật của chúng ta, nói không nghiêm trọng, trên thực tế bọn hắn chỉ là khoác lác với một nữ tử mà thôi. Dù sao, bọn hắn cũng không biết Phù Sinh hội là nội gián, là bị lợi dụng.

Hướng Vãn Tình cảm thấy hổ thẹn trong lòng, dù sao cũng là nàng giật dây Kiều Hinh, chủ động lợi dụng huynh đệ Khương gia.

- Bọn Bây giờ hắn bị nhốt ở đâu?

- Trong địa lao.

- Thả bọn hắn ra, chọn một mảnh núi rừng, phạm vi không nên quá nhỏ, để bọn hắn có thể tự do hoạt động. Bọn hắn muốn cái gì, có thể thỏa mãn thì hãy thỏa mãn, nhưng quãng đời còn lại... Đừng cho bọn hắn đi ra ngoài nữa.

Khương Nghị cảm thấy hổ thẹn đối với Khương gia, dù sao đó cũng là mẫu tộc của hắn, cũng chỉ còn thừa hai độc đinh này, hắn không thể làm quá phận.

Chờ tương lai tất cả đều kết thúc, hắn có tinh lực có thời gian, lại nghĩ cách chỉ dẫn bọn hắn.

Nếu như có thể chuyển biến tốt thì tiếp tục bồi dưỡng. Nếu như thực sự không cách nào sửa được nữa, chỉ có thể quây lại.

- Tâm lý của bọn hắn vặn vẹo, là hoàn cảnh sinh hoạt mà ra. Sau khi ta thỉnh giáo Nạp Lan Thanh Cảnh, đã nghĩ đến một cái biện pháp, có thể... Thanh trừ tất cả ký ức của bọn hắn, bắt đầu mọi thứ lại từ đầu. Chuyện này mặc dù nghe rất tàn nhẫn, nhưng loại bỏ ký ức, cũng có thể loại bỏ những đau đớn và thù hận đã từng không tốt kia của bọn hắn, cũng coi là một loại giải thoát.

- Nạp Lan Thanh Cảnh còn có thể thanh trừ ký ức?

- Nguyệt Nhãn linh văn còn cường đại hơn so với những gì chúng ta tưởng tượng. Hắn có thể nhìn trộm lòng người, có thể ảnh hưởng nỗi lòng, có thể kích phát ra tâm thiện và ác ở sâu trong nội, sau khi đạt tới cực hạn, còn có thể rút ký ức ra, tịnh hóa linh hồn.

- Hắn nói cho nàng?

- Chính ta tra. Hắn rất điệu thấp, cũng rất quái gở, không muốn giao lưu quá mức cùng người khác, có lẽ là, đôi mắt có thể nhìn trộm lòng người kia của hắn, có thể tại thời điểm đang giao lưu cùng người đó thì đã biết mục đích, ý nghĩ, cùng thiện ác của họ, loại cảm giác này... ừm... Sợ là chúng ta không dễ hiểu.

- Bây giờ hắn còn ở đây không?

- Hắn còn muốn chạy nhưng đã bị tỷ tỷ của ta giữ lại.

Khương Nghị lắc đầu, vẫn muốn dùng Nạp Lan Thanh Cảnh, nhưng Nạp Lan Thanh Cảnh ngay cả chuyện 'khôi phục' hai mà hắn cũng không nguyện ý tiếp nhận, nói rõ hắn còn luôn áy náy đối với tội ác hắn giết chết đại ca của hắn nên mới tình nguyện trừng phạt mình một cách quái gở như thế, cũng không nguyện ý phóng xuất năng lực của mình ra.

- Trước tiên hãy giữ Thanh Cảnh lại, đừng ép buộc hắn. Quây hai huynh đệ Khương Dương và Khương Hách lại trước, sau này sẽ xử lý.

- Được rồi, ta đi xử lý.

Hướng Vãn Tình quay người liền muốn rời khỏi, lại bị Khương Nghị gọi lại.

- Cái kia chủ ý, là nàng đưa ra sao.

Hướng Vãn Tình không quay đầu lại, chỉ là nhẹ nhàng khẳng định.

- Ta phải nói... Làm rất tốt, làm phấn khích, ta cũng nên nói một tiếng... Cám ơn nàng.

Giọng Khương Nghị nhẹ nhàng chậm chạp, lại trực kích nội tâm Hướng Vãn Tình, giữa một cái chớp mắt này để nàng kiêu ngạo kiên cường bất chợt mông lung khóe mắt.

Khương Nghị hít sâu, chậm rãi thở ra:

- Nhưng, ta thật không hy vọng lại có lần tiếp theo. Ta có thể thản nhiên đối mặt với cái chết của ta, nhưng ta không chịu đựng nổi bất cứ người nào trong các ngươi... Gặp bất trắc.

- Ừm.

Hướng Vãn Tình có chút cúi đầu, hai mắt bịt kín một tầng hơi nước.

- Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.

Khương Nghị nhắm mắt lại, bắt đầu lĩnh hội Thông Thiên Tháp.

Hướng Vãn Tình quay đầu, hai con ngươi với hơi nước mông lung nhìn Khương Nghị ở bên trong một chút, nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng rời khỏi nơi này.

Ngày mùng tám tháng một, thế giới Hỗn Độn giáng lâm Xích Chi đại liệt cốc.

Từ Bán Thánh đến Thánh Linh, từ Thánh Vương đến Thánh Hoàng, cũng lần lượt xuất quan vào hôm nay.

Hơn mười ngày tu dưỡng điều chỉnh, trạng thái của bọn họ tăng lên tới tốt nhất.

Các Luyện Đan sư dùng hết khả năng luyện chế đan dược, cũng đều lần lượt phân phát đến trong tay đám người.

Đan dược chủ yếu chia làm bổ sung linh lực, chữa trị linh hồn, cùng với chữa thương. Bởi vì bọn họ là tác chiến nơi địa ngục, một khi linh lực hao hết, chẳng khác nào dã thú không có răng nanh, mặc cho quỷ xâm lược, cho nên đan dược bổ sung linh lực là cực kỳ quan trọng.

Bởi vì muốn tác chiến cùng Quỷ tộc, đầu tiên là phải bảo vệ linh hồn.

Đan dược chữa thương lại càng không cần phải nói, chiến đấu thảm liệt nhất định sẽ có thương vong, có thể còn sống trở về hay không, trình độ rất lớn phải dựa vào đan dược duy trì.

Ngày mười một tháng một, đột phá được mong đợi nhất rốt cuộc cũng đã hoàn thành.

Bình Luận (0)
Comment