Cho nên trong nửa tháng ngắn ngủi, tất cả cường giả Niết Bàn cảnh của Xích Thiên Thần Triều, chín mươi phần trăm trở lên đều bị tụ tập đến hoàng thành, đa số cũng đều mang tới tinh thạch cùng bảo vật của riêng phần mình.
Bọn hắn muốn lấy uy lực của mình, bảo vệ một phần vùng đất.
Ngày ba mươi tháng một, tòa hoàng thành phồn hoa nhất Xích Thiên Thần Triều kéo dài mấy trăm dặm này, thậm chí toàn bộ Thương Huyền đại lục, đều phong bế toàn diện, triệt để cắt đứt liên hệ trong ngoài.
Cửu khúc trường hà dâng cao lên những ngọn sóng lớn ngập trời, pháp trận ngoại thành tầng tầng mở ra, tất cả những người phòng giữ đều đề phòng cao độ.
Sau mấy ngày ngắn ngủi cũng chính là sau đầu tháng hai, bọn hắn lần lượt phát giác được số lượng lớn võ giả bắt đầu xuất hiện phía ngoài hư không , đây cũng là biểu thị chiến tranh sắp xảy ra, đã không thể tránh né!
Nhưng... Trong không khí khẩn trương và kiềm chế cùng bao phủ xuống, hơn hàng ngàn hàng vạn người sinh sống trong hoàng thành lần lượt xuất hiện những thanh âm không giống nhau.
Ý nghĩa thủ vững hoàng thành ở chỗ nào??
Trước đó là muốn lợi dụng Chu Nguyên Bá khởi xướng tập kích, thực lực bây giờ đã bại lộ, bọn hắn lấy cái gì phản kích?
Chẳng lẽ chính là tử thủ hoàng thành, cho đến khi không kiên trì nổi, lại liều mạng cùng Khương Nghị, sau đó tử chiến đến cùng?
Hoàng thành, có thể kiên trì sao? Vạn thế, Tru Thiên, Man Hoang, Tam Hùng liên thủ, càng có thánh địa tổ sơn phụ trợ!
Một ngày... Hai ngày... Mười ngày??
Sau khi thành bị phá, bọn hắn lại chém giết, có thể có được hiệu quả gì?
Xích Thiên Thần Tôn, có thể giết Khương Nghị sao? Trong tay Khương Nghị có Liệp Thần Thương nữa cơ mà!
Phục Sinh Thần Tôn có thể giết Tru Thiên Thần Tôn sao? Tru Thiên Thần Tôn là Chiến Thần của Thương Huyền cơ mà!
Bùi Tu Nghiệp, có thể giết Thiên Hậu sao? Đây chính là Thiên Hậu!!
Suy nghĩ lại một chút số lượng Thánh Vương Thánh Hoàng băn cạnh Khương Nghị đã tăng thêm Thánh Vương Thánh Hoàng của Tru Thiên Thần Điện cùng Man Hoang Chiến tộc... Một khi bọn người Xích Thiên Thần Tôn bị kéo lại, chiến trường Thánh Linh cảnh không thể nghi ngờ là một chiến trường giết chóc!
Chờ đến đánh chết bọn hắn Thánh Hoàng bọn họ, Thiên Hậu đám kia Thánh Hoàng tốp năm tốp ba, gấp rút tiếp viện Thần cấp chiến trường!!
Thảm bại, cơ hồ đã có thể dự đoán được.
Chẳng lẽ đây chính là vận mệnh cuối cùng của Xích Thiên Thần Triều cao ngạo sao?
Loại thanh âm này vừa mới xuất hiện thì đã nhanh chóng truyền khắp ngoại thành, sau đó truyền vào nội thành, từ tầng đầu tiên thẳng đến đỉnh tầng chín, truyền đến Xích Thiên đại điện.
Không chỉ có rất nhiều vương hầu đều lâm vào trầm mặc, ngay cả hoàng thất bên trong đều chịu phải ảnh hưởng.
Bọn hắn không sợ chiến tử, nhưng chết như vậy có ý nghĩa gì đâu?
Trừ tăng thêm một trang nổi bật trên chiến tích huy hoàng cho Khương Nghị, còn có gì khác nữa sao?
Bọn hắn bảo vệ Thương Huyền ba mươi ngàn năm, vậy mà cuối cùng được đến thân phận không phải 'hộ giả chí cao của Thương Huyền', mà là 'ngoan thạch ngăn cản nhất thống'?
Thậm chí bọn hắn còn có thể tưởng tượng đến, sau khi hoàng thành bị hủy diệt, từng tông môn cường tộc cương vực đều sẽ lọt vào tẩy sạch tàn khốc, cơ nghiệp truyền thừa đời đời kiếp kiếp của bọn hắn đều hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Đây chính là kết cục của Xích Thiên Thần Triều sao?
Đây chính là kết cục của bọn hắn sao?
- Tra! Tra cho ta!! Là ai đang mê hoặc lòng người, là ai đã tiên đoán vận mệnh thần triều, chán sống rồi sao?
Nhân Hoàng Chu Thái nổi giận gào thét, dọa đến bọn thị vệ trong tiệm ngoài điện im lặng như ve mùa đông.
Chu Nguyên Chính cau mày:
- Phụ hoàng bớt giận, nhi thần đã sắp xếp người đi tra. Nhưng... rất có thể chính là vài câu bực tức của một ít thế lực, cũng có thể là từ trà lâu tửu quán nói ra. Dù sao bây giờ trong thành cũng có hơn ngàn vạn người chú ý chiến tranh sắp đến nhất, cũng đều đang nghị luận ầm ĩ. Mà tin tức đã khuếch tán đến nội thành, đã hình thành hướng gió dư luận, coi như giết người buông lời ban đầu, cũng có ý nghĩa gì nữa đâu?
- Mặc kệ nguyên nhân gì, tra trước cho ta lại nói! Còn có, từ trên xuống dưới lời đưa ra ngoài cho ta, bất kỳ người nào cũng đều không được nghị luận chuyện này nữa.
Nhân Hoàng Chu Thái biết chắn được miệng nhưng không chắn được nổi tâm, thuy nhiên hắn nhất định phải làm, tuyệt đối không thể để loại ngôn luận này tràn lan hơn nữa.
- Phụ hoàng, ta cho là... Chúng ta nên nghĩ biện pháp, đảo ngược dư luận.
Chu Nguyên Chính cũng rất đau đầu, tính chất thế lực thần triều có ưu khuyết điểm cực kỳ tươi sáng.
Ưu điểm đương nhiên không thể nghi ngờ là tính bao dung tạo nên to lớn và phồn thịnh, số lượng lớn cường tộc đại phái phát triển ngay trên thổ địa rộng lớn, trăm hoa đua nở, tạo nên số lượng lớn thiên chi kiêu tử, ra đời rất nhiều thực lực đỉnh cấp, cũng đã lắng đọng được tiềm lực chiến tranh hùng hậu.
Khuyết điểm cũng rất rõ ràng, đó chính là lực ngưng tụ làm cho người ta đáng lo.
Ở giữa tất cả cường tộc đại phái cạnh tranh lẫn nhau vô cùng kịch liệt, thậm chí xen lẫn cả thù hận, nội bộ càng là lấy tông chủ tộc trưởng vi tôn riêng phần mình, mà không phải là thần triều.
Nếu như bên trong thuận cảnh, thần triều có thể tùy tiện điều động cường giả, bộc phát ra sức chiến đấu kinh người, nhưng ở bên trong nghịch cảnh, lòng người khó đủ, ở trong tuyệt cảnh, tâm tư người ta có sự biến đổi lớn.
Sớm tại lúc Thần Tôn cưỡng ép hạ lệnh tập kết toàn thể thần triều, hắn đã từng có lo lắng, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới sẽ lại tới nhanh như vậy.
- Ngươi có chủ ý gì tốt?
- Đối chọi gay gắt! Từ tầng thứ chín trở xuống, từ trong thành ra bên ngoài thành, rải tin tức. Mọi người trong thành một là không biết bí mật đế ước, đều cho rằng đây chỉ là Khương Nghị báo thù, hai là rằng là hoàng thất muốn ăn thua đủ, không chết không thôi, tất cả bầu không khí rất ngột ngạt. Chúng ta không ngại chỉ dẫn dư luận, ví dụ như... Chỉ cần chúng ta có thể gắt gao giữ vững hoàng thành, bọn người Khương Nghị thực sự gặm không nổi, sau đó sẽ chủ động từ bỏ, cuối cùng lựa chọn đạt thành hoà giải cùng Xích Thiên Thần Triều. Cứ như vậy, chí ít chúng ta có thể làm dịu bầu không khí hoàng thành, điều động các phương kiên trì chống cự.
Chu Nguyên Chính nói có đạo lý, nói cho cùng các cường giả đóng giữ pháp trận chính là sợ chết, sợ hoàng thành sụp đổ, sợ hoàng triều hủy diệt, nếu như mục đích cuối cùng nhất là cùng nhau hòa giải, là muốn hiện ra tinh thần bất khuất cùng thực lực cường đại đến tranh thủ quyền đàm phán, cái tính tích cực kia của bọn hắn tự nhiên sẽ lập tức bộc phát ra.