- Phần Thiên Thần Hoàng! Đừng dùng Chu Tước truyền thừa, Chí Tôn Sát Kiếm, Thoát Sinh Thuật, tất cả không được! Lấy cảnh giới bây giờ của ngươi, còn thôi động không ra uy lực chống lại một kích này với ta!
- Để cho ta nhìn xem, ngươi còn có truyền thừa gì cường đại hơn so với ngươi kiếp trước, lấy hết ra đi!
Xích Thiên Thần Tôn không có vội vã tiến công, chiến khu già nua gầy gò thao túng chín con Cự Long kinh khủng, liệt diễm bạo động xung quanh hắn như là Đại Đế nhìn xuống dân chúng, khí tức quá cường thịnh.
Nếu như Tru Thiên Thần Tôn tới, chỉ sợ đều muốn sợ hãi thán phục trước sự trưởng thành ngàn năm qua của Xích Thiên Thần Tôn này.
Rống!!
Cửu Long Khiếu Thiên, tranh hùng giữa trời, bọn chúng dâng lên liệt diễm vô biên, ù ù bay lên, như là muốn đánh sụp đổ đất trời mênh mông.
Khương Nghị cau mày, kích phát ra thực lực nhiều hơn gấp ba lần, đã đầy đủ cường đại, cũng chuẩn bị muốn kích phát Chí Tôn Sát Kiếm, nhưng cảm nhận được uy thế của Cửu Thiên Huyền Hỏa nghịch thiên như vậy, ánh mắt lấp lóe, sau đó lại dứt khoát mở ra Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng.
Càn Khôn Đại Táng cần dung hợp, cần tiêu hao thời gian, Khương Nghị không dám mạo hiểm, nhưng Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng đã bị hắn lĩnh ngộ được chân ý, gấp ba thực lực thôi phát, hẳn là có thể chống đỡ thế công của Cửu Thiên Thần Tôn giờ khắc này.
Bầu trời đột nhiên bắn ra, phá thành mảnh nhỏ, hắc ám tĩnh mịch nối liền mênh mông thâm không, tiếp đó lại lấp lóe cường quang, tinh không sáng chói nở rộ trong bóng đêm.
Xích Dương nhấc lên, chiếu thấu vạn cổ.
Ánh trăng chìm nổi, tịch liêu thiên thu.
- Đây là ý chỉ Thương Thiên! Nhật nguyệt tinh thần, tiêu tan Hỗn Độn! Ta, phụng ý của trời, hủy trời diệt đất...
Vẻ mặt Khương Nghị dữ tợn, bộc phát cuồng uy vô tận.
Trong chớp mắt, tinh thần cuồn cuộn 'thức tỉnh', hừng hực như đại dương hoành kích, ánh trăng mát mẻ lao nhanh, thâm không vô tận với nhật nguyệt tinh thần đều đang mãnh liệt lắc lư, rung chuyển thế giới Hỗn Độn ở ngoài không gian, bọn chúng nhanh chóng phóng đại, xẹt qua hư không, vượt qua không gian giống như đột nhiên xuất hiện trong thế giới thật.
Mỗi ngôi sao đều giống như núi lớn, hoành không bạo kích.
Mặt trời kinh khủng càng là rọi khắp vạn dặm núi sông, nghiền ép đất trời.
Ánh trăng giá lạnh nhấc lên luồng không khí lạnh như đại dương, giao hòa cùng uy lực mặt trời cuồng liệt, bắn ra uy lực nghịch loạn Âm Dương.
Cảnh giới của Khương Nghị tại giờ phút này thua xa tại Xích Thiên Thần Tôn, nhưng toàn diện thả ra Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng, lại được thiên uy bao phủ nên đã bước thẳng tới đỉnh phong thần cảnh. Xích Thiên Thần Tôn chau mày, lần nữa cảm nhận được khí tức mai táng địa tầng quỷ bí trước đó, bên tai càng là quanh quẩn lên âm thanh 'phụng ý chỉ của trời' từ Khương Nghị kia, hắn mang theo vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn Khương Nghị ở giữa nhật nguyệt tinh thần.
Thời khắc này, Khương Nghị như là Chu Tước Thuỷ Tổ đang giương cánh giáng lâm tại thâm không, hai cánh của nó như tinh thần, hai con ngươi như nhật nguyệt, cái đại thế hủy diệt thần bí kia như là siêu thoát ra khỏi cơ thể phàm thai, mờ mịt với thế giới bên ngoài.
Xích Thiên Thần Tôn đưa tay đánh một kích, Cửu Long Khiếu Thiên, cuồng kích không gian, bay ngược lên trời, sau lưng bọn chúng là liệt diễm vô biên, kịch liệt oanh động, như là xuất hiện một mảnh thế giới yêu thú vô biên vô tận, bọn chúng đang lao nhanh giữa rừng núi, đang chập chờn giữa đại dương mênh mông, theo chín con Cự Long nghịch chiến tinh không.
Ầm ầm!!
Trận bạo tạc kinh khủng, lít nha lít nhít dẫn bạo liên tục, tầng tầng lớp lớp trùng kích ra khắp nơi, mấy trăm dặm chiến trường triệt để sụp đổ, đại triều năng lượng sôi trào như giống như thiên tai, quét sạch bốn phương tám hướng, bọn hắn đều bị nguồn năng lượng kinh khủng này bao phủ, lôi cuốn lấy chạy đi tứ tán.
Bất luận bọn hắn giãy giụa như thế nào, chống cự như thế nào thud cũng đều khó mà ngừng lại, thân thể mất đi khống chế liền lùi lại mấy trăm dặm, huyết khí toàn thân nhấc lên, máu me đầm đìa, vốn rằng tổn thương do cuộc chiến tại Côn Lôn lưu lại cũng không có khôi phục, bây giờ lại lần nữa tăng lên.
Sau khi bọn hắn chật vật dừng lại, sắc mặt đều trắng bệch như tờ giấy, kịch liệt thở dốc, dõi mắt nhìn ra đầu nguồn hỗn loạn nơi xa, kinh hãi trong lòng tăng lên lần nữa.
- Xích Thiên Thần Tôn, còn sống không? Xích Thiên Thần Đao của ngươi đâu!!
Sau khi Khương Nghị phóng thích toàn lực, thân thể đã trở nên cực kỳ suy yếu.
Đối mặt với Xích Thiên Thần Tôn cường đại như thế, hắn dứt khoát lựa chọn Niết Bàn lần thứ hai, nhanh chóng khôi phục thực lực toàn thịnh, lại không có bất kỳ sự chần chờ gì, hắn đạp không lao tới, mang theo Liệp Thần Thương giết qua.
Xích Thiên Thần Tôn đứng trong phế tích chưa hết bạo động, khóe miệng chảy máu, thân thể khô quắt.
Bạo tạc kinh khủng đã triệt để xua tán đi Huyền Hỏa Lĩnh vực mà hắn kiến tạo, mà phóng thích cực hạn cũng làm cho hắn càng thêm suy yếu.
Nhưng hắn vẫn không có để ý tới thương thế cùng tiêu hao, mặc cho năng lượng tàn phá khắp nơi, cũng không nhìn đến thân thể suy yếu, hắn ngẩng đầu nhìn tràng cảnh tai nạn Tứ Linh vỡ nát, tinh thần tiêu tan, cẩn thận cảm nhận được cái loại khí tức tai nạn phiêu miểu thần bí kia.
- Xích Thiên Thần Tôn! Cầm lấy đao của ngươi!
Khương Nghị xốc lên liệt diễm, cường thế giết tới, mãnh liệt nhấc lên, đánh ra Liệp Thần Thương.
Ầm ầm tiếng vang, rung động cả chiến trường,
Liệp Thần Thương bộc phát ra sát uy, sát khí mãnh liệt như đại dương, huyết văn mặt ngoài như Huyết Hà lao nhanh, tàn hồn Thần Ma đang yên lặng lại gào thét với càn khôn.
Liệp Thần Thương khóa chặt Xích Thiên Thần Tôn, mênh mông chiến trường như là đột nhiên biến thành lĩnh vực săn giết của nó.
Xích Thiên Thần Tôn giống như lúc này mới chú ý tới Khương Nghị, nhưng không có chống cự, mà là không tránh không cần tiếp nhận một kích này.
Phốc phốc!!