Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2690 - Chương 2687: Cưỡng Ép Can Thiệp

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2687: Cưỡng Ép Can Thiệp

Các cường giả Thiên Yêu Thần Cung cưỡi Hoàng Kim Lôi Sa kiêu ngạo xuyên qua hải triều hỗn loạn, đi tới giữa chiến trường.

Hải Khiếu Cự Ngạc trước đó phách lối đều dưới sự uy hiếp của Hoàng Kim Lôi Sa mà lùi lại, kéo dài khoảng cách.

Cung chủ đương đại của Thiên Yêu Thần Cung - Địch Ngao ngẩng đầu nhìn qua tòa Hoàng Nê Đài treo cao tại đỉnh Cửu Thiên kia.

Một tòa nê đài?

- Dẫn phát biển động vạn dặm, hơn mười ngày không ai có thể nhận chủ, ta còn tưởng rằng là tuyệt thế bảo vật gì. Là bởi vì mai táng quá lâu, mục nát rồi. Trước đó chỉ sợ là tòa... ừm... Tế đàn? Nó lao ra từ đáy biển, dưới đáy biển không có bảo vật khác sao?

Các cường giả của Thiên Yêu Thần Cung đều rất kinh ngạc, vượt biển mười vạn dặm mà đến, trên đường đi đầy lòng chờ mong, kết quả... chỉ cái này? Nê đài?

Địch Ngao dậm chân phóng lên trời, xuyên qua tầng tầng mây mù, đi tới đỉnh Cửu Thiên.

Huyết Nguyệt lão tổ vẫn đứng ở phía trước Hoàng Nê Đài, nắm chặt nắm đấm không chịu rời khỏi.

- Đây là thần uy? Không uổng công ta cưỡng ép xuất quan, tự mình tới.

Sắc mặt Địch Ngao hơi chậm, lộ ra nụ cười hài lòng.

Huyết Nguyệt lão tổ giật khóe miệng một cái, không có trả lời.

Địch Ngao liếc nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Thần vật như vậy, Huyết Nguyệt Chiến tộc giữ không được. Các ngươi muốn trở lại hoàng đạo đường tắt duy nhất chính là thần phục Thiên Yêu Thần Cung chúng ta, khẩn cầu thần vật bồi dưỡng Thánh Hoàng. Hoặc là... Chờ cuộc chiến đế ước bộc phát, các ngươi đến chiến trường Thương Huyền hấp thu máu tươi và sát ý. Chiến trường nơi đó vô biên, là mãnh đất màu mỡ để các ngươi trưởng thành.

Huyết Nguyệt lão tổ nghiêm mặt, lui về phía sau mấy bước, từ bỏ.

- Thế này mới đúng.

Địch Ngao hừ một tiếng, có chút ngẩng đầu, kiêu ngạo leo lên Hoàng Nê Đài.

Hoàng Nê Đài tỏa ra khí tức Huyền Hoàng bàng bạc, cuồn cuộn khắp đất trời, trùng kích bầu trời, thần uy càng như uy lực núi lửa, dâng lên thao thao bất tuyệt.

Địch Ngao ngạc nhiên cảm nhận được năng lượng từ Hoàng Nê Đài, mặc dù nhìn rất táo bạo, nhưng lại không có bất kỳ tổn thương gì đối với hắn, ngược lại còn đánh thẳng vào huyết nhục thần hồn, giống như đang phạt mao tẩy tủy, lại như là đang kích phát tiềm lực.

Toàn thân hắn đều trở nên nóng hổi, từ khí hải đến huyết nhục lại đến trong hài cốt, đều biến thành màu vàng óng, cảnh giới Thánh Vương giống như cũng bắt đầu ba động.

Hải triều mãnh liệt nhấc lên, ù ù điếc tai, nhưng tất cả hải thú cùng cường giả đều ngửa mặt nhìn lên bầu trời, ngạc nhiên nhìn một màn kia.

Sắc mặt Huyết Nguyệt lão tổ khó coi, tiếc nuối quay người rời khỏi.

Các cường giả Huyết Nguyệt Chiến tộc đều nắm chặt nắm đấm, đầy ngập lửa giận, hận không thể phóng thích bí thuật Huyết Nguyệt, tạo cho Địch Ngao ảo giác giết chóc, để hắn mất khống chế.

Nhưng nhìn cường giả Hoàng Kim Lôi Sa cùng Thiên Yêu Thần Cung phía dưới nhìn chằm chằm, không thể không nhẫn nhịn xúc động lại.

- Ha ha, ha ha... Ha ha ha...

Địch Ngao đứng trên Hoàng Nê Đài, kích động đến cười to.

Thần vật, thần vật a, mặc dù hình tượng không tốt, nhưng mang tới cảm giác kỳ diệu lại để hắn phấn khởi.

Đại chiến đế ước sắp bộc phát, bọn hắn cũng hi vọng đến Thương Huyền kiếm một chén canh, càng hy vọng hiện ra thực lực ở nơi đó, thần vật này tới thật sự là kip thời.

Các cường giả Thiên Yêu Thần Cung trao đổi ánh mắt, nhao nhao bay lên không, muốn tới gần Hoàng Nê Đài cảm nhận chút.

Nhưng vào lúc này, phương xa truyền đến tiếng tạch tạch chói tai, giống như thứ gì đó bị đánh xuyên tầng tầng, mà tốc độ cực nhanh, từ lúc nghe được thanh âm rất nhỏ đến khi vang vọng đất trời, chỉ ngắn ngủi mấy hơi mà thôi.

Số lượng lớn ánh nhìn về phía đông, đây lại là ai tới?

Nhưng ngay sau đó ánh mắt đồng loạt hướng về phương tây, không đúng, thanh âm là từ phía tây truyền đến.

Oanh! Rầm rầm rầm!!

Một thân ảnh màu đỏ vàng đánh xuyên bầu trời, lao vùn vụt giữa chân thực cùng hư vô, lưu lại không gian vỡ vụn bị phá thành mảnh nhỏ.

Địch Ngao cau chặt lông mày, cao giọng tuyên cáo với phía tây:

- Ta, Địch Ngao, cung chủ đương đại của Thiên Yêu Thần Cung, người đến là ai!!

Ầm ầm...

Thân ảnh kim hồng không giảm tốc độ, sau khi khung trời vỡ nát, lại biến mất không còn bóng dáng, nhưng sau một khắc, không gian trước mặt Hoàng Nê Đài theo đó mà vỡ nát, một thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi từ trên trời giáng xuống.

Liệt diễm bạo động quét sạch bầu trời, hóa thành Chu Tước, rung chuyển Cửu Thiên, quan sát đại dương mênh mông.

Thần uy như cuồng phong bạo vũ tràn ngập đất trời bao phủ khắp nơi, đánh thẳng vào toàn bộ sinh linh ở đây, mang cảm giác hồi hộp đến ngạt thở.

- Chu Tước?

- Ngọa tào... Phần Thiên Thần Hoàng??

Số lượng lớn cường giả kinh hãi muốn tuyệt, da đầu đều tê lên.

Các cường giả Thiên Yêu Thần Cung đang bay lên không nhao nhao lui lại, kinh nghi khó định nhìn lên bầu trời.

- Khương Nghị... Phần Thiên Thần Hoàng...

Thể hiện kiêu ngạo cứng ở trên mặt Địch Ngao.

- Lui ra.

Khương Nghị lạnh lùng nhìn nam tử bên cạnh Hoàng Nê Đài.

- Đây là... Đây là chúng ta... Thiên Yêu Thần Cung... Ra tay trước... Phát phát... Phát hiện.

Địch Ngao chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày lại cà lăm, nhưng đập thần uy khủng bố vào mặt, ép tới hắn cơ hồ phải quỳ xuống.

- Ta không lạm sát kẻ vô tội, lui ra.

Khương Nghị xoay chuyển năm ngón tay, chậm rãi nắm chặt.

- Cái này... Nơi này là... Là Huyền Vũ hải vực! Nơi này là Huyền Vũ hải vực!! Nơi này là Huyền Vũ hải vực!

Địch Ngao giật mình tỉnh lại, nghiêm túc gào thét.

Khương Nghị lạnh lùng nhìn Địch Ngao.

Địch Ngao cường thế giằng co, kiêu ngạo ngửa đầu.

Không khí ngột ngạt vừa khẩn trương, ngàn vạn cường giả cũng không dám loạn thở.

Sau một lát, Địch Ngao thấy Khương Nghị không có ra tay, lập tức liền muốn tuyên cáo quyền sở hữu đối với món bảo vật này.

- Ta cho ngươi cơ hội, cũng cho ngươi thời gian. Ta không lạm sát kẻ vô tội, nhưng ngươi không biết tốt xấu...

Khương Nghị phát động một quyền, liệt diễm tuôn ra, như Chu Tước giương cánh, đối diện đánh vỡ nát Địch Ngao bên trên Hoàng Nê Đài.

Chủ nhân hoàng đạo cao ngạo, cường giả Thánh Vương cường hãn, tại một cái chớp mắt này, hóa thành huyết nhục đầy trời, vẩy xuống Thiên Hải.

- Cung chủ!!

Các cường giả Thiên Yêu Thần Cung nghẹn ngào rên rỉ, những cường giả còn lại thì hít vào từng ngụm khí lạnh, thật mẫu thân nó… thật hung ác, chủ nhân hoàng đạo nói giết liền giết?

Trách không được có thể thống ngự Thương Huyền, phần sát phạt cùng cường thế này, mẫu thân nó, ai lại không sợ.

- Khương Nghị, ngươi là tên hỗn đản đáng chết!

Một nữ tử lãnh diễm giận dữ quát tháo.

- Ngươi tự tiện xông vào Huyền Vũ hải vực, còn tàn sát chủ nhân hoàng đạo của chúng ta, trong mắt ngươi có quy củ hay không! Đáng đời ngươi bị Đế tộc tuyên chiến! Đáng đời!!

- Ta tại Thương Huyền chờ ngươi.

Khương Nghị không nhìn nữ tử khiêu khích, tế lên chủ nê đài, cảm ứng cùng Hoàng Nê Đài tại đỉnh Cửu Thiên.

Tòa kia Hoàng Nê Đài bỗng nhiên hạ xuống, vờn đến xung quanh chủ nê đài.

- Lại là Hoàng Nê Đài??

- Hắn có được từ nơi nào?

- Đây là bảo vật gì, lại có hai tòa?

Bình Luận (0)
Comment