Cuối tháng chín, Thái Sơ đại lục, Đế Thành.
- Tu Di Sơn đưa đến tin tức.
Thiên Uy Thần Tôn tìm đến chỗ Hứa Như Lai đang bế quan.
- Chủ nhân Tu Di khôi phục rồi?
Hứa Như Lai bị từng mảng phật quang bao phủ, nhìn thần thánh không gì sánh được, dáng vẻ hắn ngồi xếp bằng ở chỗ kia trang nghiêm, như là phật bất hủ.
Ở chỗ này đã gần nửa năm, hắn đã thành công đột phá đến Thánh Hoàng cảnh, có thực lực thống ngự một phương, thậm chí trù hoạch kiến lập hoàng đạo.
- Thần Phật đã vào khôi phục nửa tháng trước, tự mình phái người đưa tới tin tức, xin ngươi về Tu Di Sơn.
Thiên Uy Thần Tôn quy ẩn mấy trăm năm, đã không còn xử lý sự vụ đại lục, không nghĩ tới khi xuất quan chuyện đầu tiên mình nhúng tay đã lập tức mất đi quyền khống chế.
Trước đó Thần Phật trở về Thiên Khải, kỳ thật có thể bí mật tính toán Hứa Như Lai, để hắn trở về, lại cưỡng ép trấn áp.
Nhưng, Thần Phật cuối cùng vẫn là Thần Phật, khinh thường các loại âm mưu thủ đoạn, mà lại coi trọng mặt mũi phật môn, không muốn làm lớn chuyện, cho nên bất luận là triệu tập Thánh Phật tề tụ về hoàng thành, hay là trở lại Tu Di Sơn, đều vẫn chưa nói về chuyện của Hứa Như Lai.
Thật giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra!
Cái này cũng tương đương với việc giữ lại mặt mũi cho Đế tộc, để lại mặt mũi cho Thiên Uy Thần Tôn hắn.
Trận nguy cơ khả năng dẫn phát phật môn cùng Đế Thành này đã tạo thành đại sự nội loạn cho Thái Sơ, và được chủ nhân Tu Di ẩn nhẫn lặng yên hóa giải.
Nhưng, phật môn thỏa hiệp mang ý nghĩa Đế tộc cũng hẳn là thỏa hiệp.
Lúc trước phật môn không có trương dương, bây giờ phật môn đòi người, Đế tộc cũng hẳn là sẽ thả người.
Cái này là ăn ý, cũng là im ắng cảnh cáo!
Nếu như trả người về, quan hệ giữa phật môn và Đế tộc sẽ không thay đổi,
Nếu như từ chối, hậu quả do Đế tộc gánh chịu.
Thiên Uy Thần Tôn không biết đã bao nhiêu năm hắn đã không có cảm nhận được loại cảm giác khó giải quyết này.
Hứa Như Lai ngồi xếp bằng với bộ dạng phục tùng, mặc niệm phật ngữ, bình tĩnh lạnh nhạt giống như thường ngày, cứ như chuyện cũng không có bất cứ liên quan nào với hắn cả.
Thiên Uy Thần Tôn khẽ nhíu mày, gia hỏa này ngược lại là đang giữ vững bình thản.
- Nếu như ngươi trở về, chắc chắn sẽ bị nội bộ xử lý. Phật môn sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ vĩnh viễn trấn áp ngươi. Xá lợi của Phật Đà Thuỷ Tổ cũng sẽ bị rút ra ngoài, đưa cho truyền nhân khác.
- Nếu như ngươi không quay về, phật môn cùng chúng ta ba mươi ngàn năm liên quan bởi vì việc này tuyên cáo vỡ tan. Từ nay về sau, phật môn sẽ không lại có bất kỳ hợp tác nào cùng Đế tộc, cũng sẽ không lại chịu Đế tộc điều động.
Hứa Như Lai mặc niệm phật ngữ, hờ hững.
Giọng của Thiên Uy Thần Tôn hơi trầm xuống:
- Ta đang nói chuyện với ngươi!!
Hứa Như Lai dừng lại, than khẽ:
- Ngươi đưa ta đi, ta sẽ đi, ngươi bảo ta ở lại, ta sẽ ở lại. Quyền quyết định là ở trong tay Đế tộc, ta nghe lệnh là được.
Thiên Uy Thần Tôn nói:
- Ngươi không tranh thủ cho mình?
Hứa Như Lai lắc đầu khẽ nói:
- Các ngươi muốn bảo đảm ta, ta không cần nhiều lời, các ngươi muốn vứt bỏ ta, ta cũng sẽ không nói nhiều.
Thiên Uy Thần Tôn không còn cách nào khác, không còn che giấu, đi trực tiếp thẳng đến:
- Ta có khuynh hướng bảo trụ ngươi, điều kiện là... Ngươi nhất định phải quy thuận Đế tộc. Chỉ cần ngươi có thể tiếp nhận, chúng ta sẽ có những cách khác đi đền bù cho Tu Di Sơn. Cuối cùng là Tu Di Sơn phải sinh tồn sự bảo vệ của Đế tộc chúng ta, bất cứ chuyện gì, cũng có thể nói.
Hứa Như Lai không có nhiều do dự, nhân tiện nói:
- Ta có thể quy thuận Đế tộc. Nhưng, bất luận phật môn kiên trì như thế nào, cũng không thể đưa xá lợi Thuỷ Tổ trở về. Ta ở đâu, xá lợi ở đó!
- Đó là chuyện đương nhiên.
Thiên Uy Thần Tôn cam đoan, dù sao bảo đảm Hứa Như Lai chính là bảo đảm xá lợi Phật Đà.
Đây không chỉ là coi trọng tiềm lực của Hứa Như Lai, cũng có thể tại chuyện quan trọng sau này lợi dụng danh nghĩa xá lợi của Hứa Như Lai, một ít thế lực phật môn tụ tập đến bên cạnh Hứa Như Lai, tiến tới địa vị ngang nhau cùng Tu Di Sơn. Lại trải qua trăm ngàn năm lặng lẽ vận hành, sẽ thật sự khống chế toàn bộ phật môn!
Ngoài điện, đệ tử thân truyền của chủ nhân Tu Di Sơn - 'Diệu Đức' đang yên lặng chờ Thiên Uy Thần Tôn hồi phục.
- Diệu Đức Thánh Phật, đợi lâu.
Thiên Uy Thần Tôn từ trong điện đi tới, mặt mỉm cười:
- Chúc mừng, chúng ta vừa mới làm một quyết định, muốn giúp phật môn tái tạo vị Thần Phật thứ hai, liền chọn Hứa Như Lai!!
Diệu Đức chắp tay trước ngực, khẽ vuốt cằm, nói:
- Theo ý Phật Tôn, nhất định phải mời Hứa Như Lai trở về.
Thiên Uy Thần Tôn cười nói:
- Hắn sẽ trở về, chờ sau khi trùng kích Thần cảnh, chúng ta sẽ đích thân đưa hắn trở về, đến lúc đó, Phật Tôn các ngươi phải nhớ đến hoan nghênh a.
Diệu Đức khẽ vuốt cằm, tiếp tục nói:
- Theo ý Phật Tôn, Hứa Như Lai nhất định phải cùng ta về Tu Di Sơn, là bây giờ, không phải tương lai.
Thiên Uy Thần Tôn mặt mỉm cười, ngôn ngữ lại mang ý nhắc nhở:
- Lần này chúng ta là không ràng buộc trợ giúp phật môn tái tạo tân thần, các ngươi không cần có lo lắng khác. Ngươi đi về trước đi, không cần lo lắng Hứa Như Lai.
- Đế tộc hậu ái, ta thay mặt Phật Tôn cám ơn, nhưng lần này Hứa Như Lai nhất định phải cùng ta về Tu Di Sơn.
- Tâm tình muốn hoàn thành nhiệm vụ của ngươi ta có thể hiểu, nhưng chúng ta đây là có ý tốt, hi vọng ngươi cũng có thể lĩnh hội. Như vậy đi, ngươi trở về lại báo cho Thần Phật biết?
- Phật Tôn để cho ta nhắn giùm, nếu như Đế tộc khăng khăng tạm giam Hứa Như Lai, Tu Di Sơn sẽ vô cùng thất vọng đối với Đế tộc.
- Ha ha, ta biết đã xảy ra một chút hiểu lầm, cho nên chúng ta mới bồi dưỡng cho các ngươi một tân thần, lấy đó làm áy náy.
Diệu Đức vẫn không có thay đổi, tiếp tục kiên trì nói:
- Lần này ta đến đây là đại biểu cho Phật Tôn, mỗi câu ta nói cũng đều là thái độ của Phật Tôn.
- Nếu như Hứa Như Lai có thể hoàn chỉnh trở về Tu Di Sơn, tất cả những chuyện xảy ra trước đó cũng sẽ không lại đề cập tới nữa. Hứa Như Lai không quay về, Tu Di Sơn sẽ khai thác biện pháp cần thiết, đáp lại hành động của Đế tộc trong sự kiện lần này.