- Đây là tòa Hoàng Nê Đài thứ bảy. Đông Hoàng Càn, cho ngươi.
Khương Nghị giao Hoàng Nê Đài đạt được từ Tinh Linh Đế tộc cho Đông Hoàng Càn không chút do dự nào.
Trước đó đã lựa chọn Đông Hoàng Càn, nhưng Đông Hoàng Càn hi vọng tặng cho Đông Hoàng Như Ảnh.
Bây giờ đã có càng nhiều, việc nhân đức không nhường ai hẳn là cho hắn.
- Ha ha, ta không khách khí.
Đông Hoàng Càn kích động đón lấy Hoàng Nê Đài.
Mặc dù luôn luôn nói mình không có hi vọng, nhưng khi thật sự có cơ hội, ai có thể nói không nguyện ý?
Thần Linh cảnh, nếu như có thể thành công, hắn coi như đã vượt mức hoàn thành nguyện vọng của Thần Tôn, cho dù là chiến tử, cũng không tiếc.
- Ngươi đều dừng lại tại Thánh Hoàng đỉnh phong một ngàn năm, tin tưởng chính mình.
Khương Nghị hi vọng cho Đông Hoàng Càn đế huyết, nhưng bây giờ chỉ còn ba viên, hắn nhất định phải giữ lại rèn luyện thể chất, tăng thực lực lên.
- Các ngươi đừng vội vàng! Chờ tin tức tốt của ta đi!
Đông Hoàng Càn biến mất trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, mang theo Hoàng Nê Đài đi tìm nơi bế quan.
Thời gian cấp bách, chỉ còn chưa tới nửa năm, đụng một cái.
- Một tòa này...
Khương Nghị xẹt ánh mắt qua đám người trước mặt, muốn kích phát Thần cảnh trong thời gian ngắn, hi vọng kỳ thật cũng không tính lớn.
Người thích hợp chỉ có thể là Thánh Hoàng đỉnh phong, như thế này cũng chỉ có Đan Hoàng, Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Diễm.
Đan Hoàng không thích hợp chiến đấu, càng cần tiếp tục luyện chế đan dược quan trọng hơn, cho nên cũng chỉ có thể là Khương Quỳ, Khương Qua cùng Khương Diễm.
Đám người mặc dù rất chờ mong có thể có được Hoàng Nê Đài, nhưng Hoàng Nê Đài phải dùng trên thân người thật sự cần, sau cùng ánh mắt cũng đều rơi xuống phía trước trên thân ba người.
- Lão Quỳ, ngươi tới đi!!
Khương Diễm lắc đầu, chủ động từ bỏ cơ hội.
- Ngươi thích hợp hơn.
Khương Qua chịu đựng phần khát vọng trong lòng kia, giao cơ hội quan trọng cho Khương Quỳ.
- Khương Quỳ!!
Khương Nghị nhìn hai người chủ động nhượng bộ, cũng không còn già mồm, giao Hoàng Nê Đài cho Khương Quỳ.
Khương Quỳ có huyết mạch đặc thù, mà là đế cốt tôi thể đưa tới biến đổi, so ra mà nói tiềm lực càng đầy.
Khương Quỳ cũng không biết nói gì, sau khi trịnh trọng cúi đầu, lại gật đầu ra hiệu cùng bọn người Khương Diễm, Khương Qua, mang theo Hoàng Nê Đài rời khỏi, bắt đầu bế quan chiều sâu.
Khương Nghị nói:
- Bây giờ chúng ta phân tài nguyên một chút. Lần mạo hiểm tập kích Đế Thành này, thu hoạch tương đối khá. Trừ đế huyết ép từ trên pho tượng ra, bên trong Đế Thành còn vơ vét ra chín khối thần cốt, hai mươi khối bảo cốt Thánh Hoàng, số lượng lớn bảo cốt Thánh Linh Thánh Vương.
Bên trong Xích Thiên hoàng thành, Tinh Túc hoàng thành cùng Nguyên Thủy hoàng thành cũng đều có thần cốt linh tủy.
Bởi vì thời gian cấp bách, bọn hắn không có điều tra kỹ càng, chỉ tìm được ba khối thần cốt, bảy khối bảo cốt Thánh Hoàng, năm khối bảo cốt Thánh Vương.
Một khối thần cốt, hai khối bảo cốt Thánh Hoàng, một viên bảo cốt Thánh Vương bên trong Tinh Túc hoàng thành, đều giao cho Chu Thanh Thọ, người duy nhất có thể khống chế nguồn năng lượng này.
Thánh Vương đặt cơ sở, Thánh Hoàng kích thích, thần cốt thúc thăng, lại phụ trợ thêm Tinh Thần Kiếm, lần này rất có thể để sẽ để Chu Thanh Thọ thực hiện đột phá mà hắn tha thiết ước mơ.
Hắn đột phá, giá trị và ý nghĩa có thể so với Thánh Hoàng Hư Thiên linh văn.
Thần cốt lấy được từ Thiên Mệnh Thần Triều giao cho Tịch Nhan.
Thuộc tính thiên mệnh đặc biệt cũng sẽ không nổi xung đột cùng linh hồn linh văn của Tịch Nhan, ngược lại còn có hiệu quả khích lệ.
Bảo cốt Thánh Vương Thánh Hoàng bên trong Thiên Mệnh Thần Triều cũng giao toàn bộ cho Tịch Nhan.
Những cái khác thì mời Đan Hoàng luyện chế đan dược đặc thù cho Tịch Nhan, kích phát tiềm lực, tẩm bổ linh văn.
Nếu tài nguyên thích hợp thì phải hung hăng bồi dưỡng.
Ba khối thần cốt thì giao cho khế ước thú của Thiên Hậu là Kim Hống, Huyền Quy, Thất Thải Thôn Thiên Mãng cùng Luân Hồi Huyết Sư.
Nhất là Kim Hống cùng Huyền Quy đã kích phát huyết mạch Huyền Vũ, đều đã đè vào Thánh Vương đỉnh phong, lần này xem như cuồng nện tài nguyên, đều muốn cưỡng ép đẩy bọn nó lên cảnh giới Thánh Hoàng.
Dù sao cơ sở tổ mạch của bọn chúng vẫn còn tại đó, lại dễ dàng nhận khế ước của Thiên Hậu kích phát, hi vọng thành công vẫn rất lớn.
Còn có một khối thần cốt, giao cho Kim Hống tộc trưởng.
Kim Hống tộc trưởng mặc dù không có Thiên Hậu kích phát, nhưng những năm này thôn phệ bảo vật đã đầy đủ nhiều, cảnh giới Thánh Vương cũng đã dừng được hai năm dài đằng đẵng, bây giờ đã có bảo vật phong phú, việc nhân đức không nhường ai thì phải bồi dưỡng.
Đương nhiên, cũng là huyết mạch mười hai Yêu Tổ, đáng để bồi dưỡng!
Một khối thần cốt giao cho Lan Nặc, làm giáo chủ thần giáo đương đại, lại tồn tại quan hệ vi diệu cùng Khương Nghị, hẳn là có thể có hi vọng.
Coi như không có hi vọng, Lan gia cũng muốn tạo hi vọng.
Đối mặt với đại chiến Thương Huyền sắp đến, bất kỳ cái gì ngoài ý muốn cũng đều có thể phát sinh, thời kỳ hòa bình Thánh Vương đã có thể hoành hành thiên hạ, lúc nào cũng có thể tử vong, cho nên làm giáo chủ, Lan Nặc nhất định phải đạt tới vấn đề Thánh Hoàng.
Khương Bân và Hàn Ngạo, không thể thiếu!
Trước đó Khương Bân đã dùng qua một viên, không thể thành công, lần này tiếp tục khích lệ!!
Hàn Ngạo đã giao viên kia cho Lý Dần, lần này ngoài một khối thần cốt, lại phụ trợ thêm ba khối bảo cốt Thánh Hoàng!
Cũng là hung hăng nện!
Chỉ có đến cảnh giới Thánh Hoàng, mới có thể chân chính kích phát ra hiệu quả Thần Binh của Hỗn Thiên Linh Bảo!
Một khối cho Triệu Thế Hùng, nếu trước đó đã phát sinh biến đổi, có tiềm lực trùng kích Thánh Hoàng, bây giờ đương nhiên không thể lãng phí cơ hội.
Còn lại hai khối thần cốt thì toàn bộ giao cho Ngu Chính Uyên.
Mặc dù năng lượng Hỗn Độn của thế giới Hỗn Độn nồng đậm, các Luyện Đan sư cũng không ngừng luyện chế Thiên Nhất Kim Tủy Đan, nhưng muốn trong thời gian ngắn đẩy Ngu Chính Uyên lên Thần Linh cảnh, chỉ dựa vào Hoàng Nê Đài vẫn rất khó.
Cho nên... Khương Nghị không nhìn ánh mắt mong chờ của rất nhiều người, kiên trì giao hai khối thần cốt đều cho Ngu Chính Uyên!!
Cái này khiến đám người Ngu gia kích động đến reo hò, bọn hắn thật sự quá chờ mong Hỗn Độn chiến tái hiện Hồng Hoang vinh dự tiên tổ.
Bảo cốt Thánh Vương, Thánh Hoàng còn lại thì giao cho Thiên Hồ Thánh Vương, Lan Quỳ, cùng Đại Vương, Tặc Điểu.
Mặc dù đám người hơi thất vọng, nhưng rất nhanh đã nhấc tinh thần lên, bởi vì trừ bảo cốt ra, còn có tài nguyên tinh thạch quý giá giống nhau lại hiếm thấy.