Chỉ là... Thiên Hậu thế nào?
Kiều Vô Hối có thể còn sống sót không?
Trong đại dương hư vô của Huyền Vũ Thái Tổ, theo Thiên Phạt Thần Kiếm thức tỉnh, hàng vạn vết tích dần dần hiển hiện, như từng con Đại Long vờn quanh bay lên, lại như tinh hà giao thoa lao nhanh, khí tức kinh khủng bắn ra thiên uy đại thế vô tận.
- Thiên phạt, giáng lâm!!
Kiều Vô Hối hóa thân thành Bất Diệt Thần Hoàng, quay quanh Thiên Phạt Thần Kiếm, bộc phát trong đại dương hư vô rộng lớn.
Trong chớp mắt, Thiên Phạt Thần Kiếm bộc phát ánh sáng chiếu xa vạn trượng, mang theo tuyệt thế thần uy, cảnh tượng bao quanh càng rõ ràng hơn càng chân thực, càng kinh khủng hơn, ngàn vạn đại đạo ù ù dâng lên, như vạn Long triều trời, giống như tinh hà nghịch loạn, cường thế xuyên suốt thế giới thâm không hư vô, xúc động thiên phạt kinh khủng.
Chính như Huyền Vũ Thái Tổ suy đoán, nó lừa bịp thiên phạt hơn ngàn năm, đã sớm bị thiên phạt khóa chặt.
Chỉ đợi toàn diện bước lên Bán Đế, một khắc này, sẽ giáng lâm trong nháy mắt.
Giờ phút này Thiên Phạt Thần Kiếm cường thế bộc phát, trong thoáng chốc đã xúc động thiên thế, kích phát thiên phạt chân chính.
Đây cũng là chuyện mà Thiên Hậu dù cho đắc tội Kiều Hinh đều muốn làm, cũng chỉ có thể lựa chọn vị hoàng tử Kiều Vô Hối này đến hi sinh. Nếu không, Huyền Vũ Thái Tổ khống chế thủy lao, đủ để trấn áp, đồ sát tất cả mọi người trong thời gian ngắn.
Lấy sinh mệnh của nàng cùng Kiều Vô Hối, đánh cược sinh mệnh của tất cả mọi người, là biện pháp phá cục duy nhất, cũng thật sự là bất đắc dĩ!
- Thiên phạt... Đến đây!!
Kiều Vô Hối cứng rắn bạo kích trong biển triều hư vô, điên cuồng kích ra uy thế của Thiên Phạt Thần Kiếm.
Cơ thể hư vô của Thái Tổ như là xuyên suốt cùng thế giới thâm không hư vô!
Bên trong thâm không sâu thẳm là đại đạo lao nhanh, tinh hà quấn quanh, ầm ầm sóng dậy lại biến ảo khôn lường, oanh oanh liệt liệt trải rộng ra Thiên Địa Pháp Trường, xuất động thiên phạt thẩm phán.
Thái Tổ, đưa thân vào Pháp Trường Thiên Địa!!
Rống!!
Thái Tổ sắp nứt cả tim gan, như đặt chân đến Đăng Thiên Kiều, đi lên pháp trường thẩm phán, thiên uy tràn ngập đất trời bao phủ lấy nó, tai nạn vô biên vô hạn bao phủ nó.
- Thái Tổ...
Các Huyền Vũ phía ngoài nhao nhao biến sắc, bọn chúng hiểu rất rõ tình huống của Thái Tổ, đây quả thực là lấy mạng của hắn!
Ngu Chính Uyên khẩn trương ngắm nhìn lỗ đen thâm không đột nhiên xuyên suốt nơi xa.
Nơi đó hắc ám cuồn cuộn, như gió lốc ngập trời, nơi đó có cường quang bắn ra, như Hỗn Độn Thiên Lôi, nơi đó có tai nạn bạo động, như thế giới tận thế, nơi đó... Như là quanh quẩn lên Thiên Âm phiêu miểu mà kinh khủng... Lưu chuyển lên Thiên Đạo thẩm phán đối với chúng sinh...
Bọn hắn rung động, phấn chấn, cảm động, đây là Thiên Hậu cùng Kiều Vô Hối điên cuồng tế hiến, đây là đánh cược cả tính mệnh.
Xuất kích Minh Tôn sơn, là bọn hắn cùng nhau quyết định.
Nhưng Thiên Hậu lại giữ vững trách nhiệm một mình, dứt khoát chịu chết!
- Giết!!
Tần Vị Ương nghiêm nghị gào thét, cảm xúc cuồn cuộn, như trở lại thời đại đã từng kia, trở lại chiến trường Đăng Thiên Kiều kia, trở lại hồi ức đau đớn và tuyệt vọng kia, nàng gương mặt dữ tợn, sát ý ngập trời, khống chế lấy Thạch Hổ đuổi giết chính trong Thế giới Ngũ Hành bạo động Huyền Mang.
- Giết, thất thần làm gì, giết giết giết!!
Ngu Chính Uyên bạo khởi, sôi trào Hỗn Độn triều dâng, đuổi giết cường địch. Hắn không biết thiên phạt giáng lâm uy lực, càng không biết có thể hay không thật khống chế lại Thái Tổ, nhất định phải tóm chặt lấy Thiên Hậu cùng Kiều Vô Hối liều mình tranh thủ cơ hội, khống chế lại cục diện chiến trường.
- Vạn Thế Thần Triều, xuất kích!!
Khương Quỳ các cường giả nhao nhao bạo khởi, điên cuồng khởi xướng phản kích. Ngay cả Thái Âm Ngọc Thỏ đều hứng chịu xúc động, đám điên này thật sự là... Không màng sống chết!
- Đánh cho ta!! Đánh cho đến chết!!
Huyền Vũ hét lớn, nhanh chóng triển khai nghênh chiến, khí thế mặc dù cường hãn, nhưng đã không còn phần cao ngạo cùng cường thế như trước đó nữa, ngược lại là lo lắng cho an nguy của Thái Tổ.
Mà không có hải triều của Thái Tổ trợ giúp, tương đương với việc bọn chúng không có bảo vệ cùng phụ trợ.
Ầm ầm…
Thiên phạt vô tận chiếu sáng hoàn vũ, trật tự như Cuồng Long, tràn ngập đất trời trút xuống, kéo dài bạo kích với Huyền Vũ Thái Tổ.
Mặc dù không phải rèn luyện 'Bán Đế xưng đế' thật sự, nhưng uy thế thiên phạt cường hãn vẫn quá kinh khủng, giống như muốn triệt để xóa nó đi khỏi thế giới này.
- Thương Thiên, vẫn chưa tới thời điểm!! Vẫn chưa tới thời điểm!
Huyền Vũ Thái Tổ đạp tan sơn hà, hét lớn với Thương Thiên.
Nó lại vô lực chú ý những chiến trường khác, điên cuồng thôi phát Hư Vô Hải triều tiến hành phản kích và chống cự.
- Đây là lãnh địa Thương Huyền! Đây là thiên hạ của Thần Hoàng! Ta... Kiều Vô Hối... Lấy danh nghĩa hoàng tử... Đưa ngươi quy thiên! Quy thiên!
Kiều Vô Hối quay quanh lấy Thiên Phạt Thần Kiếm, điên cuồng gào rít, kéo dài kích phát, kéo dài phóng thích, căn bản không quan tâm mình có thể gánh vác được hay không, hay kết quả sau cùng của mình là cái gì.
Hắn có thể sống đến bây giờ, đã không oán trách, không hối hận!
Hắn có thể kéo chết Bán Đế, xứng đáng với cái danh hoàng tử!
- Phụ thân, hài tử Vô Hối... Không khiến cho ngài mất mặt...
Giọt nước mắt của Kiều Vô Hối nhỏ xuống đảo mắt đã bị liệt diễm bốc hơi, bất diệt thần viêm sôi trào đến bạo động, bất diệt linh hồn điên cuồng tế hiến Thiên Phạt Thần Kiếm!
Ầm ầm ầm ầm!
Thiên phạt tràn ngập đất trời bạo kích Huyền Vũ Thái Tổ.
Pháp Trường Thiên Địa kinh khủng trải rộng ra thâm uyên Hắc Ám mênh mông ngàn dặm!
Như là mấy chục vạn dặm Trung Vực đều bị thiên uy bao phủ!
Thừa dịp Thái Tổ bị kiềm chế, Vạn Thế Thần Triều khởi xướng phản kích toàn diện lại không sợ chết.
Tru Thiên Thần Tôn liều chết dây dưa với đỉnh phong Yêu Thần, Huyền Lan; Tần Vị Ương tiếp nhận bọn người Dạ An Nhiên đã bị trọng thương nghênh chiến Huyền Mang;
Thái Âm Ngọc Thố không ngừng tháo chạy, lại cưỡng ép kiềm chế Huyền Đàm điên cuồng bộc phát.