Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2859 - Chương 2856: Thiên Hậu, Trở Về (4)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2856: Thiên Hậu, trở về (4)

Dạ An Nhiên lập tức tiếp nhận Hoàng Nê Đài đang rơi xuống.

- Tốt!! Tốt!!

Xa xa, bọn người Tiêu Phượng Ngô cuồng nhiệt gào thét, lệ nóng doanh tròng.

Báo thù!!

Báo thù cho bọn người Thương Hàn Nguyệt!

Làm tốt lắm!!

- Tốt!

Xa Tần Vị Ương ở xa xa đều phấn chấn hô to, tiểu cô nương vậy mà giết một tôn thần? Còn là Thủy Tổ chi thần!!

Nhưng...

- Hỗn đản!! Vạn Thế Thần Triều, toàn bộ các ngươi đều phải chết ở nơi này.

Huyền Vũ Thái Tổ phát ra gào thét tức giận, hư vô chiến khu rách rưới nở rộ lên mê quang, mênh mông mấy ngàn dặm hải dương chiến trường đột nhiên hiện ra vô số vòng xoáy, đám Thủy Tổ Ngư , Huyền Vũ, Huyền Quy, Kim Tình Thú các loại, đều không ngoại lệ toàn bộ bóc ra vòng chiến của riêng phần mình, cưỡng ép đánh ra mênh mông chiến trường.

Chiến trường trước đó hỗn loạn bạo động nhanh chóng an tĩnh lại, chỉ còn lại có tất cả cường giả Vạn Thế .

- Điên đủ rồi, nên lên đường!-

Huyền Vũ Thái Tổ trước đó không muốn tự mình động thủ, là sợ chiến tranh quá độ kích phát thiên phạt, nhưng bây giờ đã bị thiên phạt trọng thương, phế đi nửa cái mạng, mà cường giả phe mình liên tiếp chiến tử, hắn... Mặc kệ...

Ầm ầm!!

Theo Huyền Vũ Thái Tổ chịu đựng đau nhức kịch liệt cùng mệt mỏi điên cuồng bộc phát, ba ngàn dặm hải triều toàn diện sôi trào, lít nha lít nhít vòng xoáy che mất Tần Vị Ương, Tru Thiên Thần Kiếm, Dạ An Nhiên, Khương Quỳ, tất cả mọi người.

Mỗi vòng xoáy đều giống như lồng giam, cưỡng ép khốn trụ mỗi người.

Thời khắc này bộc phát toàn diện, để năng lượng lồng giam đạt tới cực hạn, ngay cả Tru Thiên Thần Kiếm đều khó mà bổ ra.

- Hống hống hống...

Tiếng gào thét của Huyền Vũ Thái Tổ cuồng liệt, dã man đập, chiến trường mênh mông hơn ba ngàn dặm hải triều nhanh chóng co vào, đến hai ngàn dặm... Một nghìn dặm... Năm trăm dặm...

Theo hải triều tiếp tục đè ép, trọng lượng lồng giam trong vòng xoáy kịch liệt bạo tăng.

- A...

Bọn người Dạ An Nhiên đau đớn kêu thảm, nội tạng vỡ tan, thân thể rướm máu, tiếp đó xương cốt vỡ nát, máu tươi dâng trào, ngay cả linh hồn đều tiếp nhận đau đớn to lớn.

Bọn hắn liều chết chống cự, nhưng năng lượng cuồn cuộn như thế nào chịu đựng nổi Huyền Vũ Thái Tổ đang nổi giận trấn áp.

- A... Ta gánh không được...

- Ta... Kháng không...

Nước mắt Yến Khinh Vũ hòa với máu tươi trượt xuống gương mặt, một tiếng gào thét buồn bã, thân thể vặn vẹo theo đó vỡ nát, ngay cả linh hồn và da thịt bị vòng xoáy khủng bố ép thành thịt nát.

- A...

Theo Yến Khinh Vũ từ bỏ, đám người đang đau khổ chống cự liên tiếp phát ra tiếng rên rỉ, bị thảm tao nghiền sát.

Nhất là Đại Vươngnhận chiếu cố trọng điểm, ngay cả da thịt mang mai rùa cũng bắt đầu vỡ nát, không gian bên trong sụp đổ, hải triều trút xuống.

- Ta phải chết?

Đại Vương thê thảm nhìn Tặc Điểu phía xa xa, Tặc Điểu cùng Hướng Vãn Tình vừa rồi cứu được hắn hai lần, nhưng bây giờ...

- Chịu đựng!! Chịu đựng! Không được từ bỏ!!

Tặc Điểu ở phía xa gào thét, nhưng liệt diễm sôi trào đang nhanh chóng dập tắt, ngay cả đồ đằng đều nhận áp chế.

- Tỷ tỷ... Ta đến bồi ngươi...

Hướng Vãn Tình đau đớn nhắm mắt lại, vừa rồi không thể cứu vớt tỷ tỷ, để nàng vài lần sụp đổ, bây giờ... Nàng cũng muốn đi...

- Không biết chàng nơi đó như thế nào?

Khóe mắt Hướng Vãn Tình trượt xuống nước mắt, không nghĩ tới lúc ấy cùng Khương Nghị phân biệt, vậy mà thật trở thành vĩnh biệt.

- Chịu đựng! Chịu đựng cho ta!

Dạ An Nhiên đau đớn giãy dụa, hài cốt vỡ vụn, máu tươi chảy ngang, dáng người mảnh khảnh thay đổi hoàn toàn bộ dáng, nàng cực lực muốn tế hiến Ngũ Hành đồ đằng, lại càng ngày càng suy yếu, càng ngày càng đau đớn.

Phía dưới kịch liệt áp súc cùng chà đạp, càng ngày càng nhiều người tuyệt vọng.

Kiên trì?

Kiên trì hi vọng ở đâu?

Thiên Hậu sinh tử chưa biết, Khương Nghị chinh chiến Tây Bắc.

Mà Kiều Vô Hối, Ngu Chính Uyên, Thái Âm Ngọc Thố đều đã không thấy.

Bọn hắn lấy cái gì chống cự Huyền Vũ Thái Tổ vô hạn tới gần Bán Đế trấn áp?

Bọn hắn lấy cái gì kết thúc trận chiến tranh tuyệt vọng này

- Rống...

Bên ngoài chiến trường, sau khi Huyền Đàm tức giận gào thét, tập trung tinh lực bắt đầu luyện hóa Ngu Chính Uyêntrong thân thể .

Đám Huyền Vũ, đám hải thú bọn đều nhao nhao gầm thét, đứng xem bên trong hải triều đang phát sinh thảm kịch. Nhưng, bọn hắn trừ tức giận ra, không có bất kỳ phấn chấn gì, bởi vì... Sỉ nhục!! Thái Tổ áp trận, bọn hắn toàn tộc xuất kích, lại có Thủy Tổ Ngư phối hợp, rõ ràng hẳn là nắm vững thắng lợi, có thể thống thống khoái khoái đánh một trận, lại có thể oanh sát toàn bộ kẻ địch.

Kết quả thì sao?

Thái Tổ bị thương nặng, Huyền Lan đỉnh phong Thần Linh bị Tru Thiên Thần Tôn trọng thương, tiếp theo bị Thái Âm Ngọc Thố oanh sát, đệ nhị thần Huyền Mang tức thì bị hóa đá phong cấm, sinh tử chưa biết, ngay cả Thủy Tổ Ngư đều hao tổn một tôn thần.

Huyền Vũ là Đế tộc!!

Đế tộc truyền thừa từ Hồng Hoang đến nay!!

Thời điểm bọn hắn chế bá xưng hùng, vô địch thiên hạ, đám điên này còn lông chưa có mọc đây.

Hôm nay vậy mà suýt chút nữa phế đi bọn chúng??

- Răng rắc... Răng rắc...

Theo mênh mông hải triều tiếp tục đọng lại, phạm vi ngưng tụ đến chừng trăm dặm, ngay cả Tần Vị Ương đều muốn không kiên trì nổi.

Xiềng xích hóa đá vỡ vụn, lồng giam hóa đá bị phong cấm rốt cuộc cũng rời khỏi khỏi.

- Rống!!

Huyền Vũ Thái Tổ rốt cuộc cũng tìm thấy được 'Huyền Mang', ý thức cùng năng lượng không còn tập trung Tần Vị Ương, bắt đầu quét sạch toàn trường, muốn triệt để nghiền ép oanh sát tất cả mọi người.

Giờ khắc này, ngay cả Dạ An Nhiên, Tịch Nhan, bọn người Khương Quỳ đều nhắm mắt lại, bất đắc dĩ từ bỏ.

Cực hạn!!

Đây là cực hạn cao nhất bọn hắn có thể làm được!!

Không biết, chỗ của hắn, như thế nào?

Hẳn là cũng rất khốc liệt.

Đôi mắt Dạ An Nhiên rướm máu có chút đóng mở, như muốn nhìn xuyên năm mươi vạn dặm sơn hà, nhìn về phía Tây Bắc chiến trường... Trong ý thức hoảng hốt lóe lên tràng diện hắn tung hoành trùng sát, đẫm máu tử chiến.

Nhưng...

Đang trong thời khắc tuyệt vọng, bầu trời mênh mông đột nhiên vặn vẹo, giống như xuất hiện vực sâu kinh khủng, liên tiếp Vũ Trụ thâm không vô hạn

Hàn phong lạnh thấu xương, âm khí cuồn cuộn.

Sau một khắc, kiếm mang Vạn Đạo, dời sông lấp biển đánh ra không gian vặn vẹo, toàn bộ bầu trời đều đang rách nát, cảnh tượng khủng bố, thiên địa run rẩy.

Huyền Đàm và đám yêu thú nhao nhao nhìn tới không trung xa xa.

Bình Luận (0)
Comment