Nhưng, rồng, chung quy vẫn là rồng!!
Tạo nghệ hư không của Thái Hư Cổ Long, thẳng bức Hư Không Thú cấp bậc Yêu Tổ, mà lại còn có được huyết mạch Long tộc uy áp vạn yêu.
Lân Trùng Hư Không điên cuồng chống cự, lại bị giết tới liên tục bại lui.
Nhất là Lân Trùng cảnh giới Thánh Hoàng, bị đánh cơ hồ sắp chết.
Đột nhiên xuất hiện Đằng Xà bạo tạc, cuồng quyển thâm không, tàn nhẫn chấn vỡ vụn chiến trường.
Không chỉ có Thái Hư Cổ Long bị thương nặng, mà mười tôn Cổ Long còn bị tươi sống vỡ nát, ngay cả hai tôn Thần Hoàng Cổ Long đều bị thương nặng, các Lân Trùng Hư Không còn lại bị quét sạch trống không không chút huyền niệm.
- Ai!! Ai làm!!
Hai tôn Thái Hư Cổ Long cảnh giới Thánh Hoàng theo bạo tạc chạy ra hư không, máu me đầm đìa, bạch cốt sâm sâm, tức giận gào thét với toàn trường.
- Mù sao? Là Đằng Xà tự bạo!!
Hai tôn Cửu Thủ Thiên Long lay động cơ thể, nhanh chóng khép lại thân thể đẫm máu, lại nhào về phía Giới Chủ.
- Các ngươi...
Lại có vài con Thái Hư Cổ Long lao ra, toàn thân rách rưới, cơ hồ chỉ còn xương cốt, xương cốt còn bò đầy vết nứt, có thể nói là vô cùng thê thảm.
- Không chết thì tiếp tục đánh!! Tới mấy tên hỗ trợ!!
Nơi xa, Thái Hư Cổ Long Thánh Hoàng đại viên mãn cách rất xa đã gầm thét.
Nó lâm vào khốn cảnh.
Nó tập trung vào nam tử khống chế Tinh Thần Kiếm, chuẩn bị xử lý hắn trước tiên, miễn cho ảnh hưởng đến vòng chiến khác.
Kết quả vừa giết qua, hư không chợt sụp đổ, Đông Hoàng Toại bất ngờ xuất hiện.
Cứ như vậy, Thái Hư Cổ Long Thánh Hoàng đại viên mãn nó đây lại bị bốn tiểu hậu bối lôi lại.
Đằng Xà đột nhiên bạo tạc, cũng đánh toàn bộ bọn hắn ra hư không.
Mặc dù đương thời khoảng cách bạo tạc rất xa, nhưng vẫn nhận trình độ tổn thương khác biệt.
Tại thời điểm Thái Hư Cổ Long gào thét với đồng bạn, Đông Hoàng Toại toàn thân đẫm máu nắm lấy cơ hội, hắn quát lớn một tiếng, Hư Không Nhận đang ẩn nấp mở ra không gian vỡ vụn, phốc phốc, đánh vào trên đầu Thái Hư Cổ Long, lực xuyên qua to lớn, lực phá toái không gian kinh khủng, xuyên qua toàn bộ đầu của nó, để lại một cái động máu kinh khủng.
Đầu của Thái Hư Cổ Long bỗng nhiên chìm xuống, cơ thể mất khống chế.
- A a... Ngăn chặn đầu của nó cho ta, ta muốn chém nó...
Chu Thanh Thọ chân đạp tinh hà, vượt qua trời cao.
Toàn thân hắn rách rưới, cánh tay trái đã bị hủy hết, nội tạng chảy ngang, lại điên cuồng thúc giục Tinh Thần Thần Kiếm, đuổi giết Thái Hư Cổ Long.
Đông Hoàng Toại thiêu đốt huyết nhục, bàn tay lớn vồ một cái, cưỡng bức giam cầm đất trời, khống chế Thái Hư Cổ Long đang bị trọng thương.
- Ta định trụ, ngươi chém đầu nó!!
Khương Bân bằng vào tốc độ, dẫn đầu giết tới.
Bang bang… âm thanh tranh minh, thần thương dẫn đầu đánh ra, sôi trào liệt diễm, như Thần Hoàng giương cánh, vỡ vụn không gian, đuổi giết Thái Hư Cổ Long.
- Đầu, giữ lại cho ta!!
Chu Thanh Thọ nghiêm nghị gào thét, cường thế giết tới.
Thái Hư Cổ Long cũng không phải kẻ lương thiện, long uy sôi trào, mỗi chiếc vảy rồng đều đang phát sáng, răng rắc giòn vang, vảy rồng nhấc lên, như lưỡi dao um tùm trải rộng toàn thân, ầm ầm giòn vang, uy thế của Thánh Hoàng đại viên mãn, cưỡng ép lật ngược giam cầm của Đông Hoàng Toại, ngay sau đó, vảy rồng rời khỏi, như vạn long lên trời, bạo kích chiến thương Thần Hoàng.
Ầm ầm tiếng vang, Thần Hoàng thương bị cưỡng bức ngăn chặn, liệt diễm cùng long khí chảy ngược giữa trời cao, đánh bay Khương Bân.
- Muốn chặt đầu ta, nằm mơ... Ngao...
Thái Hư Cổ Long quay người liền muốn tiếp tục chặn đánh tên con người đáng giận phía sau kia, nhưng gào thét vừa mới phát ra tới, chính là một tiếng kêu thảm quái dị.
Chu Thanh Thọ giết tới, nhưng không phải lao tới đầu Thái Hư Cổ Long, mà là... Phía sau...
Khi vảy rồng của Thái Hư Cổ Long rời khỏi toàn diện, một ít vị trí đã lộ ra.
Gia hỏa Chu Thanh Thọ này phản ứng quá nhanh!
Đầu ở phía trước, cái mông ở phía sau!
Phía trước xa như vậy, cái mông lại gần như vậy!
Vì sao phải lãng phí thời gian?
Chu Thanh Thọ khống chế Tinh Thần Thần Kiếm, gương mặt dữ tợn, tức giận gào thét, không thèm đếm xỉa đến gì khác.
Phốc phốc!!
Tinh Thần Kiếm tăng vọt ánh sáng, như ngân hà vờn quanh, nhanh chóng xoay tròn, nương theo thanh âm quái dị, toàn bộ cắm vào bên trong.
- Ngao!!!
Thái Hư Cổ Long vội vàng không kịp chuẩn bị, cơ thể cứng ngắc ở nơi đó, phát ra tiếng gào thét khuất nhục đau đớn.
- A a a...
Chu Thanh Thọ nắm lấy cơ hội, thôi động Tinh Thần Kiếm, từ phía sau xông đến, mạnh mẽ đâm tới, dễ như trở bàn tay, xuyên qua toàn bộ Thái Hư Cổ Long.
- Đại gia ngươi...
Hàn Ngạo đang theo sát lấy Chu Thanh Thọ giết tới, chuẩn bị bổ sung một kích, kết quả không nghĩ tới Chu Thanh Thọ lại thúc giục Tinh Thần Kiếm lao thẳng đến phía sau người ta.
Trong nháy mắt, trong lòng Hàn Ngạo sinh ra kháng cự cực lớn, nhưng một giây sau, toàn thân răng rắc giòn vang, một thanh tuyệt thế long đao từ trong thân thể của hắn được rút ra ngoài, giống như sống sờ sờ kéo xương cột sống ra, nương theo máu tươi phun ra đầy trời cùng tiếng đau đớn kêu rên của Hàn Ngạo, Đại Long Đao lần nữa hiện thế, tắm rửa máu tươi, long uy cuồn cuộn, giống như là Cự Long chân chính nhấc lên, theo Chu Thanh Thọ hoắc mở lỗ máu, tàn bạo đánh đi đến.
Đại Long Đao tăng vọt quy mô, hoành hành bá đạo, không chỉ có tàn phá cơ thể Thái Hư Cổ Long, mà cũng trọng thương xương rồng cứng cỏi, nương theo máu tươi phun ra, đánh đi ra từ phía trước.
Một màn bi thảm này để Thái Hư Cổ Long đang muốn chạy tới khác đột nhiên biến đổi sắc mặt, vô ý thức dừng ở trên đường, hung hăng xiết chặt phía sau.
Đông Hoàng Toại và Khương Bân đều ngừng lại mấy lần, nắm thật chặt phía sau.
- Thất thần làm gì, lão tử một thế không thèm đếm xỉa anh danh, đánh đi!!
Chu Thanh Thọ tắm rửa long huyết, thôi động Tinh Thần Kiếm cuồng dã phách trảm, tại lúc Đại Long Đao cuồng dã giết ra tới, trong chốc lát, v Thái Hư Cổ Long!
- Làm... Làm... Thật xinh đẹp!!
Đông Hoàng Toại và Khương Bân gào thét mà hành động.
Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi, đánh!!