Thương Hải Cự Long mặc dù được tôn làm thống lĩnh Long tộc hải vực, lại là Thánh Hoàng đỉnh phong, nhưng vẫn bị Côn Bằng đột nhiên bạo tẩu hung hăng bỏ lại phía sau.
Hống hống hống...
Côn Bằng triệt để điên rồi, cũng là triệt để bộc phát,
Chiến trường tai nạn kéo dài hơn năm ngàn dặm, cứ bị nó dã man đảo loạn như vậy.
Số lượng lớn yêu thú may mắn rời khỏi chiến trường, rất nhiều cường giả Long tộc bị đập nát nuốt sống.
- Bắt hắn lại a!!
- Cự Long tộc, lên cho ta!
Thương Hải Cự Long đuổi theo ở phía sau không bỏ, nhấc lên mênh mông hải triều, liên miên không dứt oanh kích tới Côn Bằng ở xa xa.
- Lùi cho ta!!
Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng bằng vào tốc độ cao nhất, cường thế chặn lại được ở phía trước.
Ầm ầm tiếng vang, Côn Bằng bạo kích hai cánh, nhấc lên cuồng phong chấn vỡ vụn đất trời, thay đổi tuyến đường chui vào hư không hỗn loạn còn đang sụp đổ ở phía trước, xông về chiến trường của Đông Hoàng Toại nơi đó.
- Đuổi!!
Thương Hải Cự Long gào thét, theo sát vọt vào.
- Con Côn Bằng kia không kiểm soát được nữa!!
Thập Nhị Dực Hắc Xà Hoàng mở ra hư không, cố gắng rút ngắn khoảng cách giữa Côn Bằng.
Đuổi bắt oanh oanh liệt liệt rất nhanh đã kinh động đến chiến trường đang giết tới điên cuồng trong hư không.
Lôi Đình Cự Long, Tử Tinh Thiên Long, hai vị Thánh Hoàng Thái Hư Cổ Long, cùng Thái Hư lão tổ, đang triển khai vây bắt đối với Đông Hoàng Càn, Khương Bân, Chu Thanh Thọ cùng bọn người Hàn Ngạo.
Dưới sức mạnh áp chế cường hãn, vòng chiến đã bị cưỡng ép cách ly.
Ba con Thái Hư Cổ Long kéo lấy thân rồng trọng thương, gắt gao cầm cố lại Chu Thanh Thọ, luyện hóa vào chỗ chết!!
Chu Thanh Thọ không ngừng thôi động Tinh Thần Thần Kiếm, gian nan dẫn bạo uy lực tinh thần, nhưng thực sự không phá nổi Hư Không Luyện Lô, hắn huy động năng lượng đang yếu bớt, cơ thể rách rưới cũng đang hòa tan.
Mà Lôi Đình Cự Long cùng Tử Kim Thiên Long, thì đè ép Đông Hoàng Toại, đánh Khương Bân cùng Hàn Ngạo cho đến chết.
Một Cự Long am hiểu tấn công, một Thiên Long phòng ngự vô địch, Cự Long Thiên Long phối hợp hoàn mỹ, để bọn Khương Bân đã chồng chất vết thương lâm vào tuyệt vọng.
Ầm ầm...
Lôi đình tàn phá bừa bãi thâm không, đánh cho Khương Bân, Đông Hoàng Toại cùng Hàn Ngạo, tiếp tục tháo chạy.
- Nhịn xuống!! Không nên vọng động!! Nhịn xuống! Tìm cơ hội!
Đông Hoàng Toại điên cuồng diễn biến sóng triều hư không, chặn đánh lôi triều đang tràn ngập đất trời, không ngừng nhắc nhở Khương Bân cùng Hàn Ngạo ở sau lưng muốn giết ra ngoài.
- Để cho ta ra ngoài! Ta hấp dẫn bọn hắn!
Hàn Ngạo chỉ còn khung xương, giống như một cái đầu lâu đẫm máu, nhưng bên trong khung xương lại dung hợp với Đại Long Đao để hắn lấy uy lực Thánh Vương, kích phát uy lực Thánh Hoàng, đau khổ kiên trì tới bây giờ.
- Chúng ta đã chuẩn bị xong, nhanh đi.
Khương Bân quay quanh chiến thương, Long hoàng tranh nhau phát sáng, sát ý vô biên.
Đúng vào lúc này, Côn Bằng nơi xa giết vào hư không, hấp dẫn sự chú ý của đám người.
- Giết!!
Đông Hoàng Toại đột nhiên quát lớn, hư không bạo động, đạo ngấn kéo dài tới, Hàn Ngạo cùng Khương Bân toàn bộ đánh về phía Thái Hư Cổ Long nơi đó, giải cứu Chu Thanh Thọ.
Ầm ầm!
Hai mảnh cường quang chợt hiện, Hàn Ngạo cùng Khương Bân liên tiếp xuất hiện, trực diện với ba tôn Thái Hư Cổ Long đang dung luyện Chu Thanh Thọ.
- Cầm thú!! Đi ra!!
Ầm ầm tiếng vang, Đại Long Đao phát uy, kích phát long khí vô tận, cuồn cuộn giữa thâm không, Hàn Ngạo bạo phát ra cương khí vô biên, vỡ vụn thâm không, trùng kích Thái Hư Cổ Long.
Khương Bân liên hợp với thần thương, đánh xuyên hết thảy mọi thứ, cưỡng bức đâm vỡ vụn Thái Hư Cổ Long đang quay quanh Hư Không Luyện Lô.
Chu Thanh Thọ sắp tuyệt vọng ở bên trong lập tức phóng lên tận trời, Tinh Thần Thần Kiếm tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, như ngân hà lao nhanh, đại tinh chìm nổi ở bên trong, tiếng như thiên động.
Nhưng... Thái Hư lão tổ là cảnh giới Bán Thần, cũng thả ra long tinh tại thời khắc này.
Không phải dùng long tinh kích phát năng lượng, mà là... Trực tiếp đánh ra.
Long tinh giống như một con Tiểu Long dao động tại hư vô, không nhìn khoảng cách không gian, đột nhiên xuất hiện ở phía trước Tinh Thần Thần Kiếm,
Tinh hà vờn xung quanh Tinh Thần Thần Kiếm, sáng chói thần bí, tiếp tục bộc phát thần uy kinh khủng.
Nhưng long tinh vừa tới gần trong chốc lát, trực tiếp vỡ nát, nhấc lên triều dâng như mưa to gió lớn cùng mênh mông long uy.
Chu Thanh Thọ đã rách rưới không còn hình dáng, bất ngờ không đề phòng đã vỡ vụn ngay tại chỗ, ngay cả Tinh Thần Thần Kiếm đều bị sụp đổ bị hư vô nuốt hết, bỗng nhiên ảm đạm, biến mất không còn tăm hơi.
Rống!!
Khương Bân muốn rách cả mí mắt, nhưng cũng bị long tinh đột nhiên bắn nổ đánh bay, lân phiến bay lên, hài cốt đứt gãy, thần thương đều mất khống chế mà tuột tay.
- Ở trước mặt Thái Hư Cổ Long đánh lén? Các ngươi chán sống!!
Hai con Thái Hư Cổ Long cảnh giới Thánh Hoàng quay quanh lên trời, nhấc lên hư không loạn lưu, đối diện nuốt sống giết tới Hàn Ngạo.
Ba động khủng bố, như cuồng triều ngàn vạn trọng, Hàn Ngạo cùng Đại Long Đao dung hợp hài cốt lập tức chia năm xẻ bảy, long khí đều bị xua tan.
Cùng lúc đó, Đông Hoàng Toại vì toàn lực hất ra Hàn Ngạo cùng Khương Bân, không thể không giảm bớt phòng ngự cho mình, vốn cho rằng lực chú ý của Lôi Đình Cự Long bị nơi xa hấp dẫn, hắn hẳn là sẽ không nguy hiểm.
Nhưng, Lôi Đình Cự Long chẳng những không có phân thần, ngược lại cũng lợi dụng cái cơ hội đặc thù này, đột nhiên bạo phát ra lôi đình vô tận, lôi đình hừng hực mà cường thịnh, bên trong tràn ngập long uy.
Trong chốc lát xuất hiện bạo động cực hạn, giống như hàng vạn Lôi Long oanh kích thâm không.
Bình chướng không gian trước mặt Đông Hoàng Toại đều vỡ vụn, bị khủng bố lôi triều tàn nhẫn đánh bay ra ngoài.
Sưu sưu sưu... Vận sức chờ phát động Tử Tinh Thiên Long cũng đánh ra so lôi đình còn dày đặc tinh thạch, tinh thạch cứng cỏi, như vô số trọng chùy cuồng kích thâm không, mỗi viên đều ẩn chứa không có gì sánh kịp lực trùng kích cùng trong lúc nổ tung.
Đông Hoàng Toại chật vật nhấc lên, mạo hiểm trốn tránh, thật vất vả muốn tránh thoát Lôi Long bạo động, kết quả bị tử tinh đánh vỡ nát.