Dạ An Nhiên quan sát các Đại Long ở khắp nơi giữa dãy núi:
- Còn muốn cái gì sau đó?
Long tộc hai mặt nhìn nhau, cũng đều nhìn về nữ hài nhi trên bầu trời, không biết là ai toát ra một câu:
- Chỉ mấy kẻ các ngươi đây? Đây có phải là đang hư trương thanh thế hay không?
Ngay cả đám yêu thú của thế giới mới đều phát giác không đúng sức lực.
Dạ An Nhiên không để ý tới, chỉ là yên lặng súc tích lực lượng.
- Mẫu thân nó, ngươi là khỉ làm xiếc sao??
Toàn thể Long tộc giận tới tím mặt!!
- Tiếp tục đánh!! Viện quân lập tức tới ngay!!
Dạ An Nhiên cao giọng thét lên ra lệnh, lúc này chỉ có thể nói 'tiếp tục đánh', mà không phải 'rút lui'.
Đánh, nói rõ có viện quân thật.
Rút lui, nói rõ phô trương thanh thế thật.
- Căn bản không có viện quân! Nếu không đã cùng đi! Đừng hốt hoảng, giết cho ta!!
Ngao Lê quay quanh trên bầu trời, phát ra tiếng long ngâm hùng vĩ.
Nhưng...
- Viện quân tại đây!!
Một tiếng gào rít, nương theo kim quang trùng thiên, Đằng Xà chở bọn người Thiên Hậu vượt qua trời cao, như lôi triều màu vàng, vỡ nát hết thảy mọi thứ ở phía trước, cường thế tới gần chiến trường.
- Thiên Hậu?
Bọn người Dạ An Nhiên khó có thể tin mà quay đầu, tới thật? Nhanh như vậy sao? Minh Tôn sơn nơi đó đã kết thúc?
Thú triều thế giới mới nhao nhao nhìn ra xa, thật sự có viện quân??
Ngọa tào, thật sự có sao!!
Thiên Hậu, Tần Vị Ương, Cổ Tác Nhân, Cổ Thần, Ngu Chính Uyên, rốt cuộc cũng chạy tới chiến trường.
Một màn trước mắt để bọn hắn âm thầm hít một hơi.
Quả nhiên là Long tộc!
Tru Thiên Thần Điện đâu? Bị thế giới mới đập vỡ rồi sao?
- A a a... bọn bò sát các ngươi...
Tần Thế Võ trong Tru Thiên Thần Kiếm bi phẫn hét lên đầy giận dữ.
Thần Tôn chết rồi, hắn cũng tế hiến, thần điện lại không còn?
Tru Thiên Thần Điện rõ ràng chỉ là làm hấp dẫn lực chú ý, vì sao cuối cùng lại biến thành như thế này?
- Ta biết các ngươi đều rất mệt mỏi, nhưng... Giết...
Thiên Hậu hét lớn một tiếng, rời khỏi Đằng Xà, hiện ra Côn Bằng lăng thuật, đuổi giết chiến trường, xông về phía Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
- Cứu gốc cây kia.
Tần Vị Ương cùng Ngu Chính Uyên cơ hồ như nỏ mạnh hết đà, nhưng vẫn thiêu đốt lên khí huyết, không sợ chết lao thẳng đến chiến trường của Giới Chủ.
Nơi đó lại có trọn vẹn bốn tôn Thần Long!
Không thể tưởng tượng nổi là vị Giới Chủ kia sao lại có thể kiên trì đến bây giờ?!
- Ngươi đi phối hợp bọn hắn, chỉ cần bảo đảm không chết.
Sau khi Cổ Thần ra hiệu cùng Cổ Tác Nhân, khống chế Hoàng Nê Đài, ngược lại đi theo Thiên Hậu đuổi giết Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
Muốn trực tiếp đối kháng cùng Long tộc, độ khó cực lớn, nhất là bọn hắn vừa mới đã trải qua ác chiến, tương đương với trở về từ cõi chết đi ra, vô cùng suy yếu, cho nên nhất định phải tập trung tinh nhuệ, giải quyết trước mấy cái.
Tru Thiên Thần Kiếm cũng xoay người bay lên, đuổi giết hai tôn Long Thần chỗ Hồng Hoang Thiên Long nơi đó.
- Ngươi là Ngao Lê? Còn chưa có chết sao!
Thiên Hậu bay lượn giữa trời, cường thế tới gần Ngao Lê, oanh minh trầm đục, phía sau dâng lên mê quang đầy trời.
- Thiên Hậu...
Ngao Lê đang muốn nghênh kích, nhưng cảnh tượng xung quanh đột nhiên giống như chậm lại, tốc độ Thiên Hậu lại bỗng nhiên bạo tăng, gần như vượt qua không gian mà tới gần.
Cùng lúc đó, Ngao Lê chợt hoảng hốt, Thiên Hậu lại dời đi phương hướng, xông về Thần Long Ngao Tiêu ở bên cạnh, mặc kệ hắn.
Không đúng!!
Mê quang vừa rồi là cái gì?
Ngao Lê bỗng nhiên bừng tỉnh, không chần chờ chút nào, vảy rồng toàn thân phát sáng, dâng lên hàng vạn long ảnh, cuồng kích bốn phương tám hướng.
Nhưng vẫn đã chậm mấy bước.
Mê quang Thiên Hậu thả ra là 'ác mộng' cùng 'thời gian' của Huyễn Vụ Mê Điệp, đối với loại cường giả tới gần Bán Đế như Thái Tổ kia rất khó sinh ra ảnh hưởng, nhưng đối với Ngao Lê mà nói, lại có thể có hiệu quả.
Dù chỉ là hiệu quả yếu ớt!!
- Kim Hống, Bác Long Thuật!!
Thiên Hậu nhanh chóng giết tới, bí lực vô lượng sôi trào, trọng quyền bạo kích, giống như là một sáng chói mặt trời từ trên trời giáng xuống, thần uy ngập trời, cánh tay đồng thời nhấc ngang vô số xiềng xích, như thiên kiếp, nhanh chóng hoành hành.
Kim Hống có thể đứng hàng mười hai Yêu Tổ, ỷ vào mạnh nhất là gào vỡ trời đất, là uy lực và năng lượng rống lạc tinh thần, là chiến khu cường hãn không thể phá vỡ, mà biến thái nhất thì là nó có thể lấy hình thể pháp tướng thiên địa tương xứng cùng Cự Long, càng có thể bộc phát ra xiềng xích giết chóc áp chế long mạch.
Ngao Lê kích phát long khí vẫn chưa hoàn toàn tụ tập thì đã bị Thiên Hậu vô tình đánh xuyên, xa xa nhìn sang, giống như là một tôn Kim Hống đi ngang qua bầy rồng, giết tới trước mặt Ngao Lê.
Xiềng xích hoành kích, cuồng lực cuồn cuộn.
Thiên Hậu bạo phát trọng quyền, Ngao Lê đã là hài cốt, cái đầu tươi sống vỡ nát.
Máu tươi phun ra, Ngao Lê hấp hối!!
Thiên Hậu xuyên thấu toái cốt dễ như trở bàn tay, tới gần vết thương chỗ đầu, hai tay đại triển, Âm Dương bắn ra, hóa thành Lưỡng Nghi, sinh sôi Tứ Tượng, thân hình gầy gò hiển hiện đường vân quỷ bí, thần bí khó lường, mênh mông bát ngát, tứ chi của nàng giống như là Tứ tượng thiên trụ, bộc phát ra cuồng lực không có tận cùng.
Ầm ầm tiếng vang, đầu Ngao Lê vừa mới bị nát lại bị đối diện lật tung ra ngoài.
Siêu cấp thân rồng hơn mười vạn mét, giống như đột nhiên vung lên trường tiên, xông về bầu trời.
Thiên Hậu mang theo chiến ý như thủy triều, không ngừng tấn công, ngay sau đó lấy Kim Hống pháp tướng thiên địa, tăng vọt chiến khu đến hơn vạn mét, bắt lấy đuôi rồng của Ngao Lê lại, toàn bộ luân đứng lên.
Cánh tay phát sáng, cuồng lực vô biên, hung hăng đánh Ngao Lê văng ra ngoài.
Bang bang...
Hai đạo tranh minh giống như xuyên kim liệt thạch vang vọng tới chân trời!
Thời cơ, vị trí!
Vừa vặn!
Cổ Thần ngưng tụ Luân Hồi Sát Kiếm, Tru Thiên Thần Kiếm kích phát tuyệt thế kiếm triều.
Ở thời điểm Thiên Hậu cuồng dã vung Ngao Lê lên, bọn hắn đã từ đối diện giết tới, một trước một sau, cắm vào vị trí bụng rồng!
Tru Thiên Thần Kiếm ở phía trước, đánh vỡ vụn vảy rồng, cắt ra da thịt.
Luân Hồi Sát Kiếm ở phía sau, thuận vết thương, mở ra nội tạng, càng thương tới linh hồn.