- Muốn chết!!
Ngao Anh cưỡng ép rút ba cái đầu ra, chỉ để lại sáu cái đầu trấn áp Ngu Chính Uyên đang muốn tuyệt vọng, ba cái đầu rồng vừa hít một hơi thật sâu, trong chốc lát đã muốn bạo phát ra thần uy kinh khủng.
Không phải muốn đối kháng chuôi Thần Kiếm đang thành hình kia, mà là tập trung vào nữ tử thao túng nó.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, cơ thể cao lớn của Ngao Anh đột nhiên định trụ, ba cái rõ ràng hướng nữ tử kia lại bỗng nhiên chỉ lên trời.
Hả??
Ngao Anh kinh ngạc, xảy ra chuyện gì?
Ở bên ngoài hai trăm dặm, Lan Nặc điên cuồng thôi động Thánh khí Hư Thiên Kính đỉnh phong, lấy kính tượng dung nạp đất trời, lấy ý nghĩ nghịch chuyển thế giới.
- Nhanh đi!!
Lan Nặc thất khiếu rướm máu, điên cuồng thôi động Hư Thiên Kính, cầm giữ Thiên Long ở xa xa, khống chế ba cái đầu.
- Muốn chết!!
Ngao Anh mãnh liệt nhấc lên, chấn vỡ thiên địa, cường thế tránh thoát khỏi Hư Thiên Kính khống chế.
Ba cái đầu lần nữa xoay chuyển, năng lượng sôi trào, bật lên bạo kích.
- Nhanh...
Lan Nặc lần nữa thôi động, Hư Thiên Kính cường thế bộc phát.
Mặc dù không thể hoàn toàn khống chế, nhưng chung quy vẫn trì hoãn một ít thời gian.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt nghiêm nghị gào thét, thôi động Dạ An Nhiên đuổi giết chiến trường.
Ngũ Hành đồ đằng tỏa ánh sáng vô biên, thế giới Thần Kiếm gào thét lên, như khai thiên tích địa, thuận thế rơi xuống.
Ba cái đầu rồng tránh thoát khỏi bất động, theo đó đứt lìa!
Ngao Anh gào lên đau đớn, vỗ mạnh đôi cánh, cưỡng ép xoay chuyển tránh khỏi, lần nữa bổ trở về Thế Giới Thần Kiếm.
Ngu Chính Uyên nắm lấy cơ hội, cưỡng ép thoát khốn.
- Được...
Lan Nặc vừa muốn phấn chấn, Lôi Đình Cự Long vừa mới bị nàng cưỡng ép đánh lui cường địch đã cường thế giết trở lại, lôi triều cuồng kích như hàng vạn mũi tên cùng bắn, tràn ngập đất trời giáng lâm tới.
Trước đó Lan Nặc chỉ muốn khống chế một chút, lập tức trở về kích cường địch, nhưng không nghĩ tới Ngao Anh vừa mới tránh thoát, nàng không thể không bổ một chút, kết quả... Lôi triều cuồng kích đánh vỡ nát cánh tay, xuyên qua lồng ngực.
Huyết nhục văng tung tóe, thân thể mảnh mai chia năm xẻ bảy.
Rống!!
Lôi Đình Cự Long cuồng dã gầm thét, đạp tan không gian, phóng lên tận trời, đuổi giết Dạ An Nhiên phóng thích Ngũ Hành đồ đằng:
- Ngao Anh, giao kẻ này cho ta!! Ngu xuẩn!! Hỗn Độn Chiến Khu đã phế đi, cứu hắn lại thì có thể làm được gì??
Ngao Anh gầm thét, sáu đầu gầm thét, lần nữa đuổi giết Ngu Chính Uyên vừa mới tháo chạy:
- Tuy nhiên cũng chỉ lại kéo dài mấy phần mà thôi, cái chết của ngươi đã được định rồi!!
- Sinh tử của ta, ta đến lựa chọn!! A a a...
Gương mặt Ngu Chính Uyên dữ tợn, cuồng nhiệt gầm thét.
Mặc dù rất suy yếu, nhưng rời khỏi khống chế, quyền khống chế thân thể cùng năng lượng đã lại trở về trên người hắn.
Hắn, không thèm đếm xỉa!!
Đời này có thể đi đến Thần Linh một lần, đáng giá!
Đời này có thể vì Thương Huyền mà chiến, đáng giá!!
Đời này... Trước chiến Huyền Vũ, sau lại tái chiến Thiên Long, đáng giá!! Đáng giá!!
- Ngu Thiên Khải, vĩnh viễn ghi khắc tổ huấn của Hỗn Độn Chiến tộc, chúng ta... Hướng chết mà sinh, không oán trách không hối hận!!
Ngu Chính Uyên rống động thiên địa, dứt khoát kiên quyết thả ra mình!
Nhưng, ngay một khắc này, phế tích phía dưới ầm vang sụp đổ, một mảnh hải triều kinh khủng như núi lửa phóng lên tận trời, đối diện đánh tan Ngu Chính Uyên.
Rống!
Một con Huyền Vũ gần như hư vô cuồng dã đụng vỡ vụn đại địa, lao ra từ trong địa tầng, mở ra cái miệng lớn hư vô, như vực sâu đại dương vô biên, bỗng nhiên nuốt lấy Ngu Chính Uyên, cưỡng ép chuyển dời đến trong thân thể.
- Huyền Vũ??
Từng tiếng kêu tuyệt vọng đầy sợ hãi, vang vọng trên chiến trường mênh mông.
Bọn người Tần Vị Ương như rơi vào hầm băng, toàn thân rét run.
Làm sao nó lại đuổi tới rồi?? Lại còn là tại thời khắc đặc thù này!!
- Thì ra bọn người Thiên Hậu đang chém giết cùng các ngươi sao.
- Không phải ngươi danh xưng Yêu Đế đầu tiên dưới Yêu Thần sao? Vậy mà lại để toàn bộ bọn hắn chạy!! Huyền Vũ, không gì hơn cái này!
Ngao Lê lúc này đột nhiên tăng vọt sát uy, thân rồng mười vạn mét mãnh liệt nhấc lên, rung chuyển càn khôn, toàn bộ long văn mặt ngoài thân thể thức tỉnh, bạo phát ra hàng vạn long ảnh, cưỡng ép xua tan Thiên Hậu, Cổ Thần cùng Chư Thiên Thần Kiếm.
Sau đó... sinh cơ cùng long khí vô tận cuồn cuộn khắp toàn thân, trong tiếng răng rắc giòn vang bên, thân thể rách rưới khép lại, đầu rồng bị tạc hủy cũng bắt đầu đoàn tụ.
Là Thần Nguyên!!
Trong cơ thể của nó từ đầu đến cuối cất giấu một viên Thần Nguyên.
Chính là vì để thời điểm chinh chiến Thương Huyền có thể bảo đảm không chết, càng là bảo hộ để chinh chiến cùng Đế tộc khác.
Nhưng, Huyền Vũ Thái Tổ xuất hiện, cục diện lại vô cùng hỗn loạn, nó quả quyết dung hợp Thần Nguyên.
- Thế giới mới lại bị kéo đến nơi này, Long tộc các ngươi công không được sao?
Huyền Vũ Thái Tổ cưỡng ép trấn áp Ngu Chính Uyên trong trong biển hư vô, đồng thời hô to với bên trong.
- Thật sự cho rằng các ngươi có thể chạy? Lựa chọn thỏa hiệp là sai lầm lớn nhất của các ngươi!!
Không khí ngột ngạt, trong sự ngột ngạt lại lộ ra tuyệt vọng.
Nhất là Thiên Hậu, nội tâm cường hãn đều muốn hỏng mất.
Thực lực cực đoan dung hợp toàn diện bộc phát đã nhanh đến cực hạn, thật vất vả với đánh trọng thương Ngao Lê vậy mà lại trở lại đỉnh phong, Huyền Vũ Thái Tổ lại không có tu dưỡng, đơn độc xông tới.
Tuyên ngôn một khắc đồng hồ, chẳng lẽ là giãy dụa sau cùng của bọn hắn?
- Còn không có kết thúc, tiếp tục đánh.
Giới Chủ thế giới mới đột nhiên gào thét với chiến trường:
- Viên thịt lão dược, ngươi còn sống không? Cút ra đây cho ta!!
- Đây là một con Cự Long, không dễ dàng như vậy.
Sâu trong phế tích truyền đến thanh âm non nớt thanh thúy.
- Phế đi là được, ai bảo ngươi nhất định phải giết nó?
- Giết mà không chết, hậu hoạn vô tận.
- Chờ nó chết, bên ngoài cũng đã chết hết, cút ra đây!!
- Còn kém một chút, các ngươi kiên trì một lát.