Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2879 - Chương 2875: Siêu Cấp Dược Hoàn (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2875: Siêu Cấp Dược Hoàn (2)

Muốn vượt qua vũ trụ? Mơ tưởng!!

Cổ Thần chau mày, Long tộc cùng Huyền Vũ không thể nghi ngờ đều là đỉnh phong Yêu tộc, huyết mạch cùng truyền thừa đều quá quá mạnh.

Trước đó đã có nghe thấy, hôm nay càng là tự mình cảm ngộ.

- Bất luận như thế nào... Bảo trụ Ngu Chính Uyên... Không thể nào lại chết...

Sau khi Thiên Hậu nói xong, nàng cũng không thể kiên trì được nữa, thân thể mệt mỏi trở lại hình người, cũng muốn lâm vào hôn mê.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiểu hài nhi thanh tú non nớt đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Thiên Hậu, đưa tay nâng đỡ nàng.

Một mảnh cường quang bộc phát trong nháy mắt, nương theo mênh mông sinh cơ, như hồng lưu rót vào người Thiên Hậu.

- A...

Thiên Hậu mở mắt, cơ thể mềm mại đầu tiên là căng cứng, tiếp đó là nhẹ nhàng run rẩy, nồng đậm sinh cơ lưu chuyển khắp toàn thân, không chỉ có điều trị sinh mệnh tiêu hao, lại còn chữa trị thương thế, tụ tập năng lượng.

Đây nào chỉ là nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, cơ hồ giống như là muốn gặp phải Hồng Thủy.

Tất cả mọi người vô ý thức muốn tiếp đỡ Thiên Hậu chợt sửng sốt một chút, đứa nhỏ này là ai??

- Rốt cuộc ngươi cũng chịu đi ra.

Giới Chủ mệt mỏi lạnh lùng nói.

- Ta không am hiểu chiến đấu, có thể thay các ngươi ngăn chặn một con Long Thần, đã rất tốt, đừng không biết đủ nha.

Nam hài chính là Yêu Đồng, mượn nhờ đại táng đột nhiên của Khương Nghị, triệt để gạt bỏ tôn Thần cấp Cự Long kia.

- Đầu kia Cự Long đâu?

Giới Chủ nói.

- Ở chỗ này đây.

Yêu Đồng phóng thích ra năng lượng bành trướng giống như cuồng triều, tràn vào thân thể Thiên Hậu.

Những thứ này chính là huyết khí, năng lượng, thậm chí là linh hồn của tôn Thần cấp Cự Long kia.

- Chừa chút cho ta!!

Bây giờ Giới Chủ cũng đã rất yếu.

Thân thể tiêu hao cực độ của Thiên Hậu nhanh chóng khôi phục, da thịt khô quắt đều nổi lên đỏ ửng.

- Cho ta chút??

Đại Tặc trực nhìn chằm chằm 'tiểu hài nhi', vậy mà lại quất chết một đầu Long Thần sống sờ sờ?

Cái này có chút biến thái.

- Cự Long tới mười vạn mét, người người đều có phần.

Yêu Đồng đỡ thẳng Thiên Hậu, mở ra hai tay, toàn thân nở rộ lên mênh mông ánh sáng, còn có mùi thuốc nồng đậm đến thấm vào ruột gan, bao phủ đám người trọng thương ngã gục ở xung quanh.

Bất luận là Cổ Thần, Giới Chủ, Hồng Hoang Thiên Long, hay là bọn người Khương Quỳ, Khương Diễm, cũng không khỏi nhắm mắt lại, thoải mái tắm rửa năng lượng giống như thuốc, cảm giác thư sướng không cách nào nói rõ, để rất nhiều người đều phát ra tiếng ngâm khẽ trầm thấp.

Khương Nghị nhanh chóng phóng xuất Tần Vị Ương từ trong Thông Thiên Tháp ra!!

Nàng vừa mới suýt chút nữa đã bị mai táng, sinh cơ tiêu hao rất lớn, không hy vọng xa vời sẽ trực tiếp khôi phục, nhưng ít nhất phải tỉnh lại.

Bọn hắn ở chỗ này dễ chịu, Long tộc lại không thể bình tĩnh.

Đó là cái quái gì?

Vậy mà lại đang giúp cho bọn người Thiên Hậu khôi phục?

Khương Nghị sôi trào lên ngập trời liệt diễm, quan sát Huyền Vũ Thái Tổ ở phía dưới:

- Thống khoái chút, hoặc là ngươi giết hắn, hoặc là thả hắn!

Huyền Vũ Thái Tổ nói:

- Nếu như ta thả, ngươi có thể bảo đảm cái gì?

- Tạm thời ngưng chiến! Các ngươi rút lui mười vạn dặm!

- Ta không tin ngươi!

- Đừng nói nhảm, nói thẳng yêu cầu!

- Chờ toàn bộ tộc nhân của ta tập kết tới, chúng ta cam đoan an toàn, lại thả người.

- Các ngươi an toàn, sẽ còn thả người??

- Chúng ta không an toàn, tuyệt đối sẽ không thả người!

Khương Nghị chậm rãi đung đưa cái đầu hư vô, quan sát đến Huyền Vũ Thái Tổ, cũng lưu ý lấy Long tộc đằng đằng sát khí, suy nghĩ biện pháp phá cục.

Nhưng... Càng nghĩ, cưỡng ép cứu vớt chỉ sợ thật không có mấy phần hi vọng.

Lực phòng ngự của Huyền Vũ dám xưng thứ hai thiên hạ, tuyệt đối không có ai dám xưng thứ nhất, huống chi Huyền Vũ Thái Tổ còn đến gần vô hạn Bán Đế.

Muốn trực tiếp đối kháng cũng cực khó khăn, huống chi là đào Ngu Chính Uyên từ trong hư biển vô ra.

Huyền Vũ Thái Tổ đoán được Khương Nghị đang động tâm tư, nó lập tức nhắc nhở:

- Hỗn Độn tiểu tử thả khí hải mình ra, bây giờ nửa sống nửa chết. Chỉ cần một cái suy nghĩ trong đầu ta đã có thể nghiền nát hắn. Trước khi ngươi làm bất kỳ quyết định gì, ta khuyên ngươi... Nghĩ lại cho kỹ!

- Ngươi đường đường là Huyền Vũ Thái Tổ, luân lạc trình độ tới bắt con tin bảo mệnh?

- Chuyện Phần Thiên Thần Hoàng ngươi uy bức lợi dụ làm còn thiếu? Ngươi cũng đừng nhiều lời, hoặc là chờ tộc nhân ta tập kết, ta lập tức thả người, hoặc là ngươi trực tiếp khai chiến, nhìn xem Chu Tước linh văn ngươi, chống cự Huyền Vũ cùng Long tộc liên hợp như thế nào!!

Im ắng giằng co, để bầu không khí đặc biệt trở nên khẩn trương.

Hai bên đều đằng đằng sát khí, nhưng cũng đều có kiêng kị.

Đúng vào lúc này, Ngao Lê đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nó giơ cái đầu to lớn lên, gào thét phá toái sơn hà:

- Ta đồng ý điều kiện của các ngươi! Bình định Thương Huyền ngày, Xích Thiên hoàng thành cùng vạn dặm xung quanh, vĩnh viễn quy về các ngươi!

- Xích Thiên hoàng thành?

Huyền Vũ Thái Tổ không hiểu ý tứ của Ngao Lê.

- Là Triệu Thanh Duẫn cùng tân thần Xích Thiên - Chu Phục Sinh, còn có Thái Uyên Thần Tôn! Trước đó bọn hắn đề nghị qua tại thế giới mới, nguyện ý dùng hợp tác đổi lấy quyền tự chủ Xích Thiên hoàng thành cùng vạn dặm cương vực xung quanh.

Trước đó Ngao Lê rất khinh thường bọn người Triệu Thanh Duẫn, nhưng bây giờ cục diện phức tạp, nếu như có thể tính cả ba vị Thần Tôn kia, bọn chúng nơi này một lần nữa chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Chỉ cần Huyền Vũ Thái Hư có thể kéo Khương Nghị lại, bọn chúng sẽ có thể phản kích, thậm chí là đồ sát mấy kẻ Thiên Hậu.

Mà... Nếu thật sự là đánh nhau, Thiên Hậu hẳn là sẽ trọng điểm chiếu cố mấy kẻ Triệu Thanh Duẫn kia, mà không phải Huyền Vũ am hiểu phòng ngự cùng Long tộc đặc biệt cường đại.

Nói không chừng Thiên Hậu còn có thể phối hợp với Thần Linh Không Võ giết chết Triệu Thanh Duẫn!

Cứ như vậy, cái gọi là ước định, chẳng phải không có ý nghĩa?

Lập tức có thể lợi dụng bọn hắn, còn không cần thực hiện điều ước, giống như rất có lợi.

Bình Luận (0)
Comment