Man Hoang Đế Tổ vượt qua năm mươi vạn dặm thâm không, tới gần Sí Thiên giới, thời điểm tại khoảng cách năm vạn dặm đã thoáng hãm tốc độ lại.
Bởi vì nơi đó có số lượng lớn Không Võ, tính cảnh giác rất mạnh, một khi phát giác, chắc chắn sẽ rút lui, cho nên... phía trước 'Hư Vô', giam cầm không gian, khống chế không gian. 'Yên Diệt' ở phía sau, chôn vùi không gian, hình thành lỗ đen.
Hai loại năng lượng cực hạn của thế gian phối hợp, để hư không bị giam cầm không một tiếng động —— sụp đổ... Biến mất... Không có tạo thành bất kỳ làn sóng không gian lan nào, cũng không có tiêu tán ra chút năng lượng không gian nào.
Man Hoang Đế Tổ tựa như một cái lỗ đen lặng yên không tiếng động, nhanh chóng mở rộng, vây quanh đi qua cái thế giới Ngũ Hành hoa mỹ tại Sí Thiên giới kia.
Hắn muốn một ngụm nuốt vào toàn bộ Sí Thiên giới, phong bế nó trong lỗ đen, sau đó lại tiến hành săn giết... Thôn phệ... Như thế này thì có thể bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm.
Lập tức sẽ không khiến cho chấn động, cũng sẽ không để một kẻ nào chạy trốn!!
Man Thiên Cương theo sát sau lưng Đế Tổ, lắc lắc cái cổ, ngọ nguậy bả vai, chuẩn bị mượn dẫn uy lực Đế Tổ bất cứ lúc nào để săn giết tất cả con mồi mưu toan thoát khỏi!
Bên trong Sí Thiên giới, Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại càng cảnh giác.
Hắc ám là cái gì?
Vậy mà lại có thể lặng yên tới gần Sí Thiên giới không một tiếng động?
Hư không đã rất đen, nhưng này cái mảnh hắc ám này lại càng tĩnh mịch mà giá lạnh, thâm thúy như vực sâu, thậm chí ngay cả ý thức dò xét đều biến mất ở bên trong.
Đông Hoàng Càn triệt để bừng tỉnh, cau mày nói:
- Hư không không có bất kỳ gợn sóng gì, cũng không có chút năng lượng nào, nhưng trong này xác thực có hắc ám đang áp sát, mà... Đang hình thành vây quanh!! Lập tức thông báo Dạ An Nhiên, khống chế giới tâm Sí Thiên giới.
- Cần thông báo Địa Ngục không?
Vẻ mặt Đông Hoàng Toại nghiêm trọng lên, Thương Huyền đã bình định, nguy hiểm đến từ chỗ nào? Chẳng lẽ là cường giả Đế tộc lại tới?
- Các ngươi trông coi, ta đi! Cố gắng không quấy rầy người bế quan, nhưng nếu như tình huống nguy cấp, dùng hết khả năng di chuyển tới Địa Ngục!
Đông Hoàng Càn lần nữa dò xét hắc ám đang lặng yên tới gần, lập tức mở ra không gian, bằng tốc độ nhanh nhất tiến về con đường Sí Thiên giới.
Dạ An Nhiên xuất quan, lập tức tiến về giới tâm Sí Thiên giới.
Nơi này đã không có Hỗn Độn Cự Long, nhưng Ngũ Hành Thụ vẫn còn, uy lực Hỗn Độn khuấy động như đại dương.
Dạ An Nhiên có thể thông qua mình Ngũ Hành Thụ, cùng cảm ứng Ngũ Hành Thụ này, khống chế Sí Thiên giới khổng lồ.
Đông Hoàng Toại nghiêm túc nói:
- Không nên đánh cỏ kinh rắn, cẩn thận dò xét.
Dạ An Nhiên cảm giác hư không, không hề phát hiện thứ gì, cho đến khi nàng cẩn thận lặp đi lặp lại dò xét ba lần, rốt cuộc cũng bắt được vẫn đề trong thâm không:
- Ta nói không nên cảm giác gì, nhưng đang tới gần! Khoảng cách... Không đủ vạn dặm! Không, hắc ám đậu ở chỗ đó, đang mở rộng ra xung quanh, nó muốn... Vây quanh Sí Thiên giới!!
- Chẳng lẽ là Đế Quân tới? Không thể nào, năng lượng Đế Quân quá mạnh, tất nhiên sẽ gây nên hư không bạo động. Đây càng giống như là một loại...
Đông Hoàng Toại cau mày, xoa đầu, cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên tỉnh ngộ:
- Hư không giam cầm!! Đầu tiên là giam cầm, sau đó lại là lan tràn, cái này cần lực khống chế không gian đăng phong tạo cực. Cho dù Thần Tôn năm đó đều không thể... vị thần Man Hoang này?? Hư không giam cầm phía trước, chôn vùi thôn phệ ở phía sau!! Không sai, chính là như vậy!!
Đông Hoàng Toại kinh ngạc mà đổ mồ hôi lạnh, Man Hoang Chiến tộc muốn đánh lén Sí Thiên giới? Thực sự lựa chọn quá đúng thời điểm!
- Đầu Man Hoang Chiến tộc không chạy sao, lại dám đánh lén Sí Thiên giới? Chẳng lẽ từ đầu đến cuối bọn hắn đang theo dõi chúng ta, bắt lấy thời kì đặc thù này? Nhưng... Coi như nuốt nơi này, Địa Ngục còn có bọn người Khương Nghịvà mười mấy tôn thần, chẳng lẽ không sợ bị trả thù?
Dạ An Nhiên bị Man Hoang Chiến tộc ngu xuẩn làm mộng, chỉ cần đầu không có vấn đề, cũng không đến mức đi trêu chọc râu hùm.
Đông Hoàng Toại hỏi:
- Man Hoang có thể phá vỡ phòng ngự Sí Thiên giới sao?
Dạ An Nhiên lắc đầu nói:
- Sí Thiên giới tình huống chống đỡ hai ba tôn thần đả kích cũng không có vấn đề. Nhưng chúng ta không thể để cho Sí Thiên giới bị hao tổn, cũng không thể để bọn người Lý Dần còn đang bế quan bị chiến tranh trùng kích. Bọn hắn có mấy người đang đột phá, bây giờ bừng tỉnh, hậu quả khó mà lường được.
Đông Hoàng Toại nói:
- Giáo Tôn đã đến U Minh, không biết tình huống nơi đó như thế nào, Giáo Tôn có thể kịp thời tìm tới bọn người Khương Nghị hay không.
- Hắc ám có thể vây quanh nơi này rất nhanh, bọn hắn tuyệt đối đuổi không đến.
Dạ An Nhiên liên tục lắc đầu, mặc dù phát hiện, nhưng vẫn quá muộn.
- Chúng ta rút lui??
- Bọn người Lý Dần đang lúc khẩn trương bế quan, có thể bất động hay không. Mà... Ngươi có nắm chắc di chuyển tất cả mọi người nơi này không??
Dạ An Nhiên đang hỏi Đông Hoàng Toại.
Nếu như muốn rút lui, nhất định phải rút lui toàn bộ, nhưng nơi này trừ cường giả đang bế quan cùng tu dưỡng, còn có đến hàng vạn đan sư và đời mới, cùng mấy chục vạn thú triều Thần Đình và thế giới mới.
Muốn di chuyển toàn bộ tất cả mọi người giữa vạn dặm trong mấy giờ ngắn ngủi, chẳng khác nào như người si nói mộng.
Dạ An Nhiên nhanh quay ngược tâm tư trở lại, tỉnh táo phân tích:
- Ta sẽ cố gắng kéo dài thời gian! Ngươi điều động Đông Hoàng tộc bắt đầu ngưng tụ đạo ngấn Không Gian, càng nhiều càng tốt! Nếu như thực sự gánh không được, có thể rút lui bao nhiêu thì rút lui bấy nhiêu!!
- Có thể rút lui bao nhiêu thì rút lui bấy nhiêu?
Đông Hoàng Toại âm thầm nhếch miệng, không thể bình thường hơn được mà nói, lại nghe như nặng hơn vạn quân.
Một khi thật muốn rút lui toàn diện, đạo ngấn Không Gian của bọn hắn có thể quyết định vận mệnh của tất cả mọi người, rút lui trước đương nhiên có thể sống, rút lui sau khó thoát khỏi cái chết, thế nhưng, ai trước?
Ai sau?
Người bế quan đều là phân bố vụn vặt lẻ tẻ, nếu như bỏ sót ai đó thì phải làm sao đây?
Đông Hoàng Toại đột nhiên bội phục Thiên Hậu, tỉnh táo cùng lựa chọn vào thời khắc kịch biến, thật không phải ai cũng có thể làm đi ra.