Đan Hoàng cau mày, cẩn thận nghĩ tới.
Khương Nghị bỗng nhiên nói:
- Có phải là Hư Không Đế Quân ba vạn năm trước hay không?
- Không thể nào, Hư Không là nam.
- Ngài biết?
- Bạn cũ.
- Bằng hữu? Ngài lại còn là bằng hữu cùng Hư Không Đế Quân?
- Chúng ta là cùng thời đại, mà địa vị của ta, mạnh hơn Chư Thần. Kết giao bằng hữu với mấy Đế Quân, không kỳ quái.
Đan Hoàng nói rất tùy ý, tiếp tục suy nghĩ lấy bí mật Thương Huyền.
Khương Nghị nhìn sư phụ, âm thầm rung động, không hổ là Đan Hoàng, lại còn 'mấy' bằng hữu Đế Quân.
- Có phải là Hư Không Đế Quân lưu lại truyền nhân hay không?
- Nếu như là truyền nhân, hoàn toàn có thể xuất hiện bảo vệ Thương Huyền, tại sao lại muốn che giấu? Huống chi Hư Không Đế thành đều bị hủy. Ta cho là mấu chốt vẫn ở trên thân Man Hoang Đế Tổ kia. Hắn bất ngờ thức tỉnh, có thể có liên quan cùng với nàng hay không?
- Ý của ngài là, nàng tỉnh lại Man Hoang Đế Tổ?
- Giữa bọn hắn khẳng định là có liên quan gì đó, mà đối với nhau đều hiểu rất rõ. Nếu không lúc đó Man Hoang Đế Tổ cũng đã bắt đầu thôn phệ Sí Thiên giới, không thể nào cưỡng ép thu tay lại. Đó cũng không phải giao tình, cũng không phải uy hiếp bình thường.
Đan Hoàng tự nhận là coi như thấu triệt đối với lịch sử cùng thế giới, nhưng vừa mới trở về Thần cảnh, lại bị hai cái tin tức trùng kích.
Man Hoang Đế Tổ vậy mà còn sống trăm vạn năm?
Thương Huyền đại lục lại còn có người bảo vệ bí mật?
Khương Nghị nói:
- Man Hoang Đế Tổ thức tỉnh, hẳn là còn có bí mật càng sâu. Nếu như hắn còn sống thật, không thể nào trọn vẹn yên lặng trăm vạn năm, một lần cũng không có xuất hiện qua. Vì sao lại xuất hiện ở thời đại này?
- Thượng Thương cổ thành?
Trong đầu Đan Hoàng đột nhiên hiện lên ánh sáng:
- Thượng Thương cổ thành mai táng tại hậu kỳ Hồng Hoang, Man Hoang Đế Tổ cũng là biến mất tại thời đại kia. Thượng Thương cổ thành thời gian qua đi trăm vạn năm lại xuất hiện, mà hắn... Cũng xuất hiện?
Khương Nghị nghiêm nét mặt nói:
- Thượng Thương cổ thành từ xưa đến nay, một lần đều không có xuất hiện qua sao?
Đan Hoàng nói:
- Oanh động qua, cũng xuất hiện qua một ít cung điện, nhưng chưa từng có xuất hiện chỉnh thể giống như bây giờ. Ngươi còn nhớ rõ không? Xá lợi của Phật Đà Thủy Tổ, đế cốt! Lúc đó sau khi vực sâu sụp đổ, xuất hiện qua rất nhiều cự thú Hồng Hoang, mặc dù cuối cùng phát hiện đều là chút xương khô, nhưng vẫn từ bên trong rút ra được chút năng lượng yếu ớt.
- Chẳng lẽ Man Hoang Đế Tổ cũng bị trấn áp ở trong đó? Nhưng đó là phong ấn, là tiêu hao năng lượng vực sâu, ở bên trong từ từ sẽ mục nát, sao hắn còn... Sống trăm vạn năm?
- Chỉ có một lời giải thích, ở trong đó còn phong ấn năng lượng càng đặc thù. Ngươi còn nhớ rõ không? Sau khi ngươi xuống dưới điều tra, còn cùng Hướng Vãn Tình làm một vố lớn, trọn vẹn gầy đi ba mươi cân!
Thân thể Khương Nghị có chút căng cứng, may mắn là đầu đã hư vô, không phải vậy mặt đều muốn đỏ lên.
Đan Hoàng nhìn Khương Nghị không nói lời nào, nghiêm túc nói:
- Thất thần làm gì, đừng trở về chỗ! Đứng đắn một chút! Ta hỏi ngươi còn nhớ rõ không?
Khương Nghị buồn bực nói:
- Nhớ kỹ, nhớ kỹ rất rõ ràng!
- Loại tình huống lúc ấy rất đột nhiên, rất quỷ dị.
- Ý của ngài là, ta và Vãn Tình là Man Hoang Đế Tổ thao túng? Hắn nhẫn nhịn trăm vạn năm, chuyện đầu tiên sau khi thoát khốn, chính là xem náo nhiệt?
- Nữ tử! Là nữ tử thần bí kia!
- Cái kia càng không thể, nữ tử nghiêm chỉnh có thể làm được chuyện này?
Đan Hoàng im lặng nhìn hắn:
- Ngươi cũng nhanh Bán Đế, suy nghĩ vấn đề cũng sẽ chỉ vây quanh nam nữ hoan ái? Không thể là phương thức thu hoạch năng lượng khác?
Khương Nghị càng im lặng:
- Ta tưởng tượng không ra, loại phương thức thu hoạch năng lượng nào lại thông qua thưởng thức chuyện kia!
- Đó là ngươi tri thức nông cạn!!
Đan Hoàng đưa tay vỗ bờ, nghiêm túc giáo dục.
- Ai nông cạn? Cái gì nông cạn? Làm sao còn đập lên cái bàn?
Giới Chủ Sí Thiên giới Chung Ly Nặc từ bên ngoài đi tới.
- Đang nói chuyện chính sự.
Khương Nghị vội vàng nói.
- Nói xong rồi mau chạy ra đây, đều là đi cầu đan, muốn gặp bản thân ngươi.
- Ngươi ứng phó trước.
- Ta không ứng phó qua nổi, đều muốn tự mình cùng ngươi biểu đạt chúc mừng, lấy đó làm tôn trọng.
Chung Ly Nặc biết tâm tư đám người kia, chủ yếu là muốn mời Đan Hoàng tự mình luyện đan cho.
Đan dược của Luyện Đan sư Thần cấp nha, tùy tiện cầu một viên, bày ở trong nhà đều có thể làm bảo vật truyền gia.
Mà người tới đều là chút nhân vật quan trọng, Ngu Chính Uyên, Khương Diễm, Khổng Tước tộc trưởng, Lan Quỳ, thậm chí là Thánh Chủ cùng Hướng Vãn Tình.
Tới càng ngày càng nhiều, nàng thực sự không ứng phó nổi.
- Ngươi cứ nói ta còn cần điều trị, giữa trưa ngày kia đón thêm.
Đan Hoàng phất phất tay, thấy Chung Ly Nặc rời đi, tiếp tục nói:
- Nếu thật sự là như chúng ta suy đoán như thế, đồ trong lao tù sâu xa trốn tới, cũng không chỉ là hai người bọn họ. Hoặc chính là hai người bọn họ, nhưng trong này vẫn tồn tại bí mật cực kỳ đặc thù, chính là bí mật kia để bọn hắn kiên trì tới bây giờ.
Đây là căn cứ tình huống bây giờ, Đan Hoàng có khả năng nghĩ tới duy nhất để giải thích.
- Nếu như nàng cũng là lao ra từ trong vực sâu Thượng Thương, vậy thì chưa chắc là Nhân tộc, mà cũng không phải thuộc dạng lương thiện!
Trước đó Khương Nghị suy đoán nữ tử kia là có khuynh hướng hắn, mới có thể ra mặt ngăn cản Man Hoang Đế Tổ, bây giờ xem ra hẳn là có ý đồ khác.
- Nếu thật sự là trăm vạn năm trước, cảnh giới của nàng chỉ sợ cũng là Đế Quân.
Đan Hoàng lắc đầu than thở, thật vất vả mới đánh lui liên quân Đế tộc, kết quả trong nhà xuất hiện hai Đế Tổ?
- Ông trời đối với ta thật sự là có ý kiến.
Khương Nghị kiếp trước hay kiếp này, đều vì cứu vớt Thương Huyền mà phấn đấu, thật vất vả mới sắp hoàn thành, lại cho hắn bỏ ra hai con ác hổ cản đường.
- Độ khó càng lớn, thành tựu càng cao.
Đan Hoàng tiếp tục lật sách ký ức trong đầu, cũng liên tưởng dạng lực lượng thần bí gì có thể làm cho hai vị Đế Quân còn sống trăm vạn năm tại vực sâu!