Đan Hoàng tiếp tục nói:
- Đó là một loại lực lượng để cho người ta tuyệt vọng, như là hoàn toàn vượt lên trên chúng sinh, bất kỳ sinh mệnh gì, bất luận mạnh hay yếu, đối với hắn mà nói đều là cỏ rác. Hắn cứ như vậy giáng lâm đến Thiên Khải chiến trường, tuỳ tiện thu gặt tất cả Thần Ma. Thế giới vì thế mà chấn động, ba tôn Đế Quân tọa trấn Thiên Khải lúc ấy, dẫn đầu xuất kích, muốn vây khốn hắn. Nhưng...
Đan Hoàng thoáng trầm mặc, trĩu nặng mà nói:
- Trước khi sáu tôn Đế Quân khác đuổi tới, ba tôn Đế Quân toàn bộ đều bị săn giết.
- Đế Quân đều bị giết?
Bọn người Thiên Hậu chấn kinh đến hoảng hốt, đó là dạng gì thời đại, đó là dạng tràng cảnh gì.
Cái kia nào chỉ là Chư Thần hoàng hôn, quả thực là thế giới tận thế!
Đan Hoàng lắc đầu nói:
- Sáu vị Đế Quân tập kết Thần Ma thiên hạ, nhất là truyền thừa giả Lục Đạo cùng Lục Táng, tại Thiên Khải nghênh kích người giết trời, cuối cùng... Toàn quân bị diệt... An tĩnh! Kiềm chế!
Sí Thiên đại điện im ắng thật lâu!
Trong ý thức của bọn người Khương Nghị, Thiên Hậu tất cả đều là hình ảnh huyễn tưởng kinh khủng, mà trong ý thức Đan Hoàng thì là cơn ác mộng không vung đi được kia.
Chết hết, thời đại kia, lại không còn Đế Quân, càng không có Thần Ma!
Đan Hoàng thở phào một hơi, nói:
- Ta chứng kiến thời đại kết thúc, cũng chết tại thời đại kia. Trong nhận thức của ta, đó chính là Chúa Tể Giả thế giới khác, tới đây săn giết Thần Ma, tru diệt Đế Quân, để thế giới này giữ vững suy yếu. Nhưng... Từ bí mật vực sâu chúng ta phát hiện tại thế giới mới phía dưới Tổ Nguyên sơn đến xem, hơn mười vạn năm trước còn phát sinh qua một lần sự kiện tương tự, hơn nữa lúc ấy Thần Ma hẳn là càng có hiểu rõ sâu đối với nguy hiểm, cũng rất có thể tiếp cận thành công.
Bọn người Thiên Hậu thoáng nâng cao tinh thần:
- Hắn đều có thể chống đỡ trước sau chín vị Đế Quân vây bắt, ai có thể uy hiếp được hắn?
Đan Hoàng nói:
- Ta vẫn luôn suy tư vấn đề này, mấu chốt hẳn là xuất hiện ở bên trên cách hắn xưng hô. Đúng, không chỉ có tư liệu lịch sử nhắc đến hắn là 'người giết trời', tại thời điểm hắn giáng lâm Thiên Khải, đối kháng Đế Quân, nhất là chém giết những người thừa kế kia, đã từng phát ra qua hò hét, hắn... Chính là người giết trời... Trời, cái từ này hẳn là có thâm ý đặc thù, mà trận phản kích mười vạn năm trước kia, có thể là muốn tạo 'trời'!.
Khương Nghị nói:
- Thời điểm Hồng Hoang Thiên Long bừng tỉnh ý niệm tại thế giới mới, đề cập tới hàng tỷ đồ đằng, đề cập tới Hồng Mông Phong Bia, cũng đề cập tới Phong Thần đại điển. Những chuyện này bây giờ chúng ta đều tập hợp đủ, mà... thời điểm nhận chủ Phong Thần Đài, hình ảnh hiện ra vạn cổ trước đó, cũng đúng lúc đối ứng với của Hồng Hoang Thiên Long di ngôn. Chẳng lẽ, ngay lúc đó Thượng Thương cổ thành, chính là đang tạo thiên??
Hồng Hoang Thiên Long cùng Cổ Tác Nhân nghe được thì âm thầm nhếch miệng, mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc nói chuyện hôm nay có thể vượt qua phạm vi hiểu biết, nhưng đây cũng là thế giới bên ngoài, lại là người giết trời, lại là đại điển tạo trời (thiên), thật sự là để bọn hắn có chút không chịu nổi.
Chu Thanh Thọ và mấy người kia còn nói lúc trở về vụng trộm nói cho họ biết nội dung cuộc nói chuyện, vẫn là thôi đi, nếu không lại khiến bọn hắn kinh hãi tinh thần thất thường.
Đan Hoàng nói:
- Phong Thần đại điển hẳn là có liên quan cùng tạo thiên, nhưng không phải ý nghĩa tạo thiên thật sự. Ta càng cảm giác chính là mấy câu trong di ngôn trước mặt kia. Vô hạn luân độ, dân chúng tự thần, số mệnh Hoang Cổ, còn có... Hắn trở về... Ngươi cẩn thận phẩm vị, trở về??
- Di ngôn của Hồng Hoang Thiên Long tuyệt đối không có bất kỳ lời nói nhảm nào, từng chữ đều hàm ẩn thâm ý. Kể từ đó, hai chữ trở về đã làm cho nghiên cứu càng sâu.
Thiên Hậu nói với Đại Tặc:
- Ngươi còn nhớ rõ toàn bộ di ngôn không? Nói lại một chút cho ta nghe.
Đại Tặc nói:
- Đại đạo diệt tình, vô hạn luân độ; dân chúng tự thần, vạn vật khó khăn; thần khóc dân chúng, Chư Thiên tận thế. Hắn... Lại tới... Vài lần luân hồi, vài lần quy hư; ai có thể kết thúc cái số mệnh Hoang Cổ này, ai có thể trọng lập Hồng Mông Phong Bia kia; ai có thể triệu hoán hàng tỷ đồ đằng đang ngủ say, ai có thể tái diễn Phong Thần đại điển vạn cổ; ai có thể ngăn cản, hắn trở về.
Đan Hoàng nói:
- Trước đó ta biết, cái này cái gọi là người giết trời, là Chúa Tể thế giới khác, nhưng bây giờ có khuynh hướng, hắn chính là thế giới này tạo nên, bởi vì nguyên nhân nào đó, rời khỏi thế giới này.
Đại Tặc nói:
- Tựa như mẫu thân dựng dục hài tử, hài tử đi xa tha hương, mưu sinh cuộc sống, nhưng sinh hoạt không thuận, cách mỗi một thời gian lại trở lại lấy máu mẫu thân?
Đan Hoàng lườm Đại Tặc một chút, tiếp tục nói:
- Ba vạn năm trước, hắn tới qua một lần, hơn mười vạn năm trước, hắn tới qua một lần, bây giờ, lại muốn tới. Điều này nói rõ hai vấn đề, cái đầu tiên, hắn không đến định kỳ, mà từ xưa đến nay còn tới rất nhiều lần. Cái thứ hai, giữa hắn cùng thế giới này vẫn tồn tại liên hệ đặc thù, đến mức mỗi lần chuẩn bị tới, thế giới sẽ lập tức phát giác, sau đó làm ra phản kích.
Thiên Hậu lại nói:
- Tại sao ta cảm giác... Là hắn cố ý kích thích thế giới làm ra phản ứng, mà còn là sau khi thế giới làm tốt các loại phản ứng, lại kiêu ngạo trở về. Hắn hẳn là cần một loại năng lượng đặc thù nào đó ở thế giới này, ví dụ như... 'Thiên'...
Đan Hoàng hơi trầm ngâm:
- Không bài trừ khả năng này.
Đại Tặc lắc đầu:
- Thật có khi nơi này lại là trại chăn nuôi.
Như Ảnh đưa ra nghi vấn:
- Hắn rời khỏi nơi này, đi đâu? Chẳng lẽ hắn có được tuổi thọ vô hạn, từ trước tới giờ không suy bại sao? Hắn trở về thu hoạch tài nguyên, là vì kéo dài tuổi thọ, hay là vì... Chinh chiến?
- Nếu như dựa theo mạch suy nghĩ này, vũ trụ thâm không... Chẳng phải là có những thế giới khác thật? Ít nhất là đồ thần bí khác!
Đám người lần nữa trầm mặc.
Nhận biết kiếp trước của Đan Hoàng đã bị bí mật lấy được đương thời đẩy ngã.
Thân phận người giết trời càng trở nên khó bề phân biệt.