Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2954 - Chương 2950: Đế Khu Huyền Bí (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2950: Đế khu huyền bí (2)

- Ai quy định xưng đế thì không thể tạo em bé rồi? Mọi thứ không cần tuyệt đối như vậy. Bắc Thái lão ca người ta giày vò trên vạn năm, không phải cũng giày vò ra một Đế Tử?

- Sau này Khương Nghị nhàn rỗi không chuyện gì làm, không đền bù Thiên Hậu các nàng thua thiệt? Phương thức trực tiếp nhất là cái gì? Hắc hắc...

Chu Thanh Thọ nằm nghiêng trên mai rùa, mang trên mặt nụ cười quái dị, Đại Tặc đều nhìn trộm Bán Đế rồi? Lại sau này chính là muốn trùng kích Đế cảnh.

Nếu quả thật thành thì sao?

Diệu a!

Hắn đời này là không có hy vọng, nhưng có thể có hai huynh đệ Đế Quân, kiếp sau không cần làm gì khác, chỉ toàn trang bức.

- Nhắc đến chuyện này, ta liền buồn bực. Cái tên kia thật sự là chủng của Đế Quân??

Đại Vương run run người, lên tinh thần.

- Nói nhảm, ngươi coi Đế Thành là đại thảo nguyên xanh xanh sao!

- Ta biết không ai dám. Nhưng Đế Quân không phải tiếp thụ qua thiên kiếp rèn luyện, đế khu siêu thoát tại thế sao? Làm sao còn có thể thai nghén hài tử?

Đại Vương quay đầu hỏi Đan Hoàng.

- Ngươi chỉ cần hiểu rõ kỹ càng quá trình từ Thần Linh đến Đế cảnh, thì đã biết vẫn có tỷ lệ. Chu Thanh Thọ nói rất đúng, mọi thứ không có tuyệt đối.

Đan Hoàng mang trên mặt nụ cười, cũng vui mừng khi thấy Hồng Hoang Thiên Long biến đổi.

- Nói một chút?

Đại Vương đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với loại chuyện này.

- Bình thường mà nói, cảnh giới Thần Linh là Võ Đạo đỉnh phong, là cực hạn sinh linh có thể trưởng thành. Nhưng giống như Thiên Long, Chu Tước, các loại cường giả Chí Tôn Nhân tộc đặc thù, có thể bằng vào thiên phú siêu phàm và ưu thế huyết mạch, đột phá hàng rào cực hạn Võ Đạo, nhìn trộm vấn đề ảo diệu của thế giới.

- Cái gọi là hư hóa, kỳ thật chính là quá trình bỏ qua cơ thể, dung nhập thế giới. Ở trong quá trình này, huyết nhục hài cốt lại... ừm... Các ngươi có thể hiểu thành hòa tan, chính là biến mất, biến thành năng lượng thể, cũng có thể hiểu thành dung hợp, chính là dung hợp cùng thế giới.

- Quá trình này bắt đầu dễ dàng, phía sau sẽ vô cùng khó. Ví dụ như, sau khi hư hóa đến chừng năm phần, sẽ trở nên vô cùng gian nan.

Đan Hoàng nhìn Khương Nghị.

Khương Nghị chậm rãi gật đầu, từ khi hắn bắt đầu hư hóa đến năm phần, quả thật có thể rõ ràng cảm thấy độ khó gia tăng, mà là càng về sau, càng khó khăn.

Bỏ ra cùng tài nguyên, trước đó có thể biến đổi ba phần, bây giờ ngay cả một phần cũng khó khăn.

Chờ sau khi hư hóa đến chín phần, chỉ sợ bắt đầu đổi thành mười phần cố gắng, đều chưa hẳn có thể hoàn thành hư hóa toàn diện sau cùng.

Đan Hoàng tiếp tục nói:

- Chờ sau khi hoàn toàn hư hóa, thế giới sẽ tiến hành rèn luyện tàn khốc đối với nó, cũng chính là thiên kiếp giáng lâm. Các ngươi có thể thông tục hiểu thành... Luyện đan. Sau khi dược liệu biến thành dược dịch, nặng hơn nữa sẽ tụ thành đan dược. Cái quá trình tiếp nhận thiên kiếp này vô cùng đau đớn, cũng vô cùng hung hiểm, nếu như gánh không được, sẽ triệt để tiêu tán, biến thành chất dinh dưỡng của thế giới, phản hồi tự nhiên. Nếu như gánh vác được, thì sẽ đoàn tụ thành đế khu cường hãn.

- Đế khu, thiên chùy bách luyện, thế giới rèn đúc, tương đương với siêu cấp chiến binh, tất cả Ma khí Thần Binh thế gian đều khó mà làm bị thương một chút nào, cũng tương đương với sứ giả thế giới, có thể tiếp quản một ít quy tắc thế giới, có thể thi triển một ít vấn đề năng lượng thế giới.

Đan Hoàng hơi trầm mặc, nói:

- Quá trình rèn luyện thành hình mặc dù đau đớn hung hiểm, nhưng nói cho cùng, vẫn nhận ý thức chỉ dẫn. Nếu như ngươi khát vọng lực lượng cực hạn, một ít đồ không cần thiết, có thể trực tiếp bỏ qua, nếu như ngươi muốn hoàn chỉnh bản thân, vẫn có thể... ừm... Nói như thế nào đây, nên có cấu tạo đều có, nên có sinh lý đều có.

- Nha...

Đại Vương, Chu Thanh Thọ, bọn người Tiêu Phượng Ngô, không biết từ khi nào đã đều xếp bằng ở trước mặt Đan Hoàng.

Bộ dáng nghiêm túc, thể hiện giật mình kia, giống như nhận lấy dạy bảo lớn lao.

Khương Nghị ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu.

Tuy nhiên, sư phụ chính là sư phụ, vấn đề đọc lướt qua quá rộng, ngay cả cái này đều có nghiên cứu rất sâu.

Đan Hoàng lại nói:

- Tuy nhiên đế khu chung quy vẫn là đế khu, các mặt đều quá mạnh, tinh hoa năng lượng tự nhiên cũng là khủng bố, mẫu thể bình thường căn bản không chịu nổi, chớ nói chi là dựng dục.

Hai mắt Đại Vương tỏa sáng:

- Cho nên Đế Quân cùng Đế Quân kết hợp, chẳng phải là lại càng dễ?

Tiêu Phượng Ngô phụ họa:

- Đúng vậy, tựa như Man Hoang Đế Quân kia!

Đan Hoàng lắc đầu:

- Không có đơn giản như vậy. Đế khu là thế giới rèn luyện mà thành, cũng nhận thế giới ảnh hưởng, nếu như hai đế khu vọng tưởng tạo nên ra một siêu cấp sinh mệnh áp đảo chúng sinh, hệ thống thế giới tất nhiên sẽ giúp cho quấy nhiễu.

- Bình thường mà nói, gần như không thể ra đời, nhưng giống như nói như vậy, mọi thứ không có tuyệt đối. Man Hoang Đế Tổ chính là chứng minh tốt nhất. Thời kỳ Hồng Hoang, quần hùng tranh bá, Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc, đều đang điên cuồng chém giết, thông qua chiến tranh xác định địa vị giai tầng của bọn hắn ở thế giới, số lượng lớn người dã tâm bừng bừng càng phải vượt lên trên chúng sinh.

- Cho nên ở giữa Đế Quân tiến hành nếm thử qua hẳn là rất nhiều, nhưng duy chỉ có ra một Man Hoang Đế Tổ.

Đan Hoàng nói bóng gió, Đế Quân tạo nên hài tử đều dựa vào xác suất một phần vạn kia.

Nếu như Khương Nghị muốn dung hợp loại hình truyền thừa thế giới như Chư Thiên Lục Táng, tương đương với triệt để hòa làm một thể cùng thế giới, khẳng định càng khó thai nghén sinh mệnh, có thể nói... Hoàn toàn không có hi vọng.

Khương Nghị ngược lại rất thoải mái.

Mặc dù không thể cho Thiên Hậu các nàng hài tử là một điều tiếc nuối, nhưng có thể gần nhau làm bạn, cũng đã thỏa mãn.

Huống chi, sau khi hắn biết người giết trời khủng bố, đã không hy vọng xa vời có thể thắng.

Nếu không thắng được, đó chính là chết.

Nếu nhất định phải chết, vì sao không lôi kéo người giết trời đồng quy vu tận?

Hắn muốn để số mệnh Hoang Cổ, kết thúc ở thời đại này.

Hắn muốn để Thiên Hậu và các nàng sống sót.

Khương Nghị nhìn lên bầu trời, tự lẩm bẩm:

- Ngươi mau tới đi. Lần này... Chớ đi...

Bình Luận (0)
Comment