Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2956 - Chương 2952: Thân Phận Khác Nhau

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2952: Thân Phận Khác Nhau

Nữ tử lãnh diễm rốt cuộc cũng thấy được nam tử ngàn năm không thấy, chỉ là bộ dáng hư vô này, ngữ khí xa lạ này để trong nội tâm nàng là một trận đau nhức nắm chặt.

- Không phải ta không tin được các ngươi, chỉ là hiếu kỳ. Các Đế Quân, đột nhiên liền từ bỏ rồi?

Khương Nghị có chút không dám đụng ánh mắt nữ tử.

- Đế Quân của chúng ta một phen cố gắng, trong mắt ngươi chỉ đáng giá hai chữ 'đột nhiên'?

- Đó cũng không phải, Đế Quân các ngươi có thể xua tan Đế Quân khác, khẳng định là bỏ ra chút giá.

- Vậy ngươi còn lo lắng cái gì? Đi thôi!!

- Chờ một lát, ta đi kêu Thiên hậu các nàng.

- Ngươi sợ chúng ta hại ngươi?

Khương Nghị đắng chát cười khẽ:

- Ngọc Liên cô nương, ta nói ra có thể có chút quá phận, nhưng kiếp trước kiếp này... Làm người hai đời... Vẫn còn có chút khác biệt. Ta không muốn tái dẫn hiểu lầm.

Nữ tử lãnh diễm nói:

- Rất tốt. Ta biết Phần Thiên Thần Hoàng đã chết. Ngươi là chủ nhân Thương Huyền mới, chúng ta không chút tương quan nào!

- Không phải... Ta nói là...

Khương Nghị lắc đầu, không nói thêm lời:

- Ngươi chờ một lát ta, ta đi mời Thiên Hậu.

Nữ tử lãnh diễm nói:

- Ta khuyên ngươi, tốt nhất nên tự mình tới Đế Thành. Nơi đó có nhiều thứ, đối với Thiên Hậu các nàng sẽ là kích thích. Đương nhiên, nếu như ngươi muốn khó xử, coi như ta không nói.

- Thứ gì?

- Hài tử của ngươi.

- Ngươi nói cái gì??

Khương Nghị bỗng nhiên khóa chặt chiến khu hư vô, 'nhìn gần' nữ tử lãnh diễm.

Đột nhiên phun trào ba động khủng bố, giống như bạo động hủy diệt dâng cao, chấn động đến nữ tử lãnh diễm lui về phía sau mấy bước, khí huyết không khoái, khóe miệng tràn ra máu tươi.

- Thiên Nghi Nữ Hoàng đang chờ ngươi. Mang hay không mang theo, tùy ngươi.

Nữ tử lãnh diễm âm thầm ngăn chặn huyết khí, quay người rời khỏi.

Khương Nghị cứng tại nguyên chỗ cực kỳ lâu, đầu cứ việc đã hư vô, nhưng vẫn cảm giác ông ông.

Hài tử?

Ở đâu ra hài tử?

Năm đó chính ở chỗ kia lưu lại hài tử?

Khương Nghị điên cuồng hồi tưởng đến tất cả qua lại trong Tinh Linh Đế Thành năm đó.

Nửa năm!!

Một thời gian kia kéo dài ròng rã nửa năm!!

Một ít hành vi xác thực điên cuồng chút, ngay cả hắn hồi tưởng lại đều cảm giác hoang đường!

Nhưng... qua hai năm sau hắn lại bái phỏng qua Tinh Linh Đế tộc, 'các nàng' rõ ràng không nói gì cả.

Thời gian qua đi ngàn năm, đột nhiên lại có hài tử rồi?

Ai có con cho hắn!

Ngọc Liên sao?

Hay là... Thiên Nghi??

Khương Nghị đột nhiên chấn vỡ nát không gian, bắt lấy Tinh Linh lãnh diễm, rời khỏi sơn cốc bế quan, lao thẳng đến cửa ra vào Sí Thiên giới.

Cường giả Đông Hoàng tộc đang đợi bên ngoài cung điện sửng sốt một chút, không cần ta rồi?

- Cũng đúng, Tinh Linh xinh đẹp như vậy, ai không muốn cùng đi.

Cường giả Đông Hoàng tộc rung động lắc đầu, hồi tưởng vị Tinh Linh mỹ diệu kia, không khỏi hạ miệng, hắn là không có phúc khí đó.

- A? Không đúng!!

- Tự mình đi?

- Không sợ gặp nguy hiểm tại Tinh Linh Đế tộc sao?

Cường giả Đông Hoàng tộc bừng tỉnh, lập tức chạy tới chỗ Thiên Hậu thông báo tình huống.

- Ngọc Liên?

Sau khi Thiên Hậu nghe được hồi báo miêu tả, cơ bản đã đoán được thân phận nữ Tinh Linh.

- Chính ngài ấy đi gặp không có nguy hiểm? Chúng ta còn cần chào hỏi những người khác đi qua không?

Cường giả Đông Hoàng tộc thật sợ mình phải chịu trách nhiệm gì đó.

- Thông báo Hồng Hoang Thiên Long! An Nhiên, Như Ảnh, Tịch Nhan, còn có Hướng Vãn Tình.

- Vâng!!

- Chờ một chút...

Thiên Hậu đột nhiên gọi hắn lại, hơi do dự, nói khẽ:

- Không nôn nóng.

- A?

- Không đi.

Thiên Hậu yên lặng nhắm mắt lại, tiếp tục lấy minh tưởng tu luyện.

Nàng biết thân phận Ngọc Liên, đã là Thống Lĩnh của Tinh Linh tộc, cũng thân mật cùng Thiên Nghi Nữ Hoàng như tỷ muội.

Nếu nàng tự mình tới mời, Tinh Linh Đế Thành nơi đó hẳn không có nguy hiểm.

Trước đó nàng đã cho thấy qua thái độ của nàng, nhưng hắn vẫn khăng khăng muốn tự mình đi, vậy thì tự mình đi thôi, nàng không chướng mắt.

Đông Nam Thương Huyền, Sinh Mệnh Thần Điện!

Trong rừng rậm rộng lớn, các linh vật lần lượt phát giác được Ôn Thần kia lại tới, tất cả nhao nhao phát đi cảnh cáo tới thần điện.

Thiên Bảo Thánh Thụ tập kết toàn bộ cường giả, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

- Hết rồi!! Thật không có!! Đều bị ngươi vơ vét sạch sẽ!! Chừa chút đường sống đi!

Khương Nghị vừa tới thần điện, Thiên Bảo Thánh Thụ đã tức giận gào thét trước tiên, vang vọng khắp cả rừng rậm.

Ngọc Liên liếc mắt nhìn Khương Nghị, may mắn toàn thân Khương Nghị hư vô, thấy không rõ bộ dáng, nếu không phải vậy khẳng định nhìn thấy hắn mặt mũi tràn đầy xấu hổ.

Thiên Bảo Thánh Thụ vẫn còn ghi hận trong lòng đối với chuyện năm đó:

- Bảo bối trong nhà ngươi còn chưa đủ dùng sao? Thần Dương Huyết đều bị các ngươi tai họa rồi? Nếu không ta chuyển đến trong nhà ngươi!

- Đừng kích động, ta là tới biểu đạt cám ơn cùng ngươi. A, cho ngươi viên Thần Dương Huyết...

Khương Nghị lật tay liền muốn dẫn xuất viên Thần Dương Huyết từ trong Thông Thiên Tháp, kết quả cẩn thận kiểm tra mới phát hiện, viên cuối cùng kia vừa dùng mấy ngày trước.

Thiên Bảo Thánh Thụ đang muốn xấu hổ, thì ra là mình thô lỗ, ho nhẹ vài tiếng, liền muốn đưa tay đón, kết quả...

- Lần sau đi!

Khương Nghị khoát khoát tay, chào hỏi Ngọc Liên đi nhanh lên.

Thiên Bảo Thánh Thụ đưa tay tiếp cái tịch mịch, buồn bực nói:

- Không hổ là Chu Tước, vắt chày ra nước a!

Khương Nghị đi đến tế đàn không gian vừa muốn rời khỏi, ngoài ý muốn phát giác được một nguồn năng lượng thần bí ba động, đang xen lẫn trong tòa cung điện Sinh Mệnh Thần Điện kia.

- Ngươi cất giấu tốt bảo bối gì?

Bây giờ Khương Nghị đã tới gần Bán Đế, đối với năng lượng thiên địa cực kỳ mẫn cảm, càng là dò xét, càng cảm thấy đặc thù.

Thiên Bảo Thánh Thụ lập tức cảnh giác, số lượng lớn Linh tộc sau nhao nhao rút lui về phía sau.

Khương Nghị 'nhìn chằm chằm' bọn hắn, đang muốn hỏi thăm, Ngọc Liên ở bên cạnh nói:

- Ta không nôn nóng, cho ngươi nửa giờ, lại vơ vét một lần?

Khương Nghị lập tức xấu hổ:

- Ta không phải thổ phỉ, chỉ là tùy tiện hỏi một chút.

Nương theo ánh sáng sôi trào, tế đàn không gian bên trong Đế Thành xuyên suốt tế đàn Thương Huyền đại lục ở rừng rậm Đông Nam, tiếp dẫn Khương Nghị cùng Ngọc Liên giáng lâm.

Khương Nghị vừa bước ra tế đàn, liền bị một màn trước mắt kích thích cho suýt chút nữa lui về.

Lít nha lít nhít cường giả Tinh Linh như mây tụ xung quanh, trừ các cô nương xinh đẹp phong tình khác nhau, chính là nam tử anh tuấn thẳng tắp, bất luận là lại không quan tâm nhan sắt, đột nhiên đứng ở trước mặt bọn tuấn nam tịnh nữ tạo hình tỉ mỉ này, giống như đều khó tránh khỏi có chút mặc cảm tự ti.

Bình Luận (0)
Comment