Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 2975 - Chương 2971: Bộc Phát (1)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 2971: Bộc phát (1)

- Bắc Thái! Cảm tạ ngươi đến Thương Huyền đại lục tặng đại lễ Thần Ma. Hôm nay ta, đại biểu Thương Huyền, đến trả lễ!

Tiếng gào thét giống như nổ tung, như hàng vạn tia lôi đình, oanh minh cả trời đất.

Khương Nghị toàn lực thôi phát Thương Sinh Tạo Hóa, chỉ tới Bắc Thái Đế Thành phía xa.

Ầm ầm!!

Cường quang sôi trào, bóng người nhấc lên.

Hàng tỷ dân chúng cầu nguyện, cách đại lục vô tận, hội tụ tới Bắc Thái Đế Thành.

Lấy uy lực Bán Đế, xin mời ý nguyện dân chúng Thương Huyền. Lấy truyền thừa Thương Thiên, dẫn uy lực đại đạo.

Nương theo tiếng hò hét vô tận, cường quang sôi trào, một mũi Sát Sinh Tiễn cường thế thành hình.

Dân nguyện sôi trào, tạo hóa vô cương.

Mênh mông đất trời đều đang lay động, rung động đến khủng bố.

- Đế Tử!! Nhận lấy cái chết!!

Khương Nghị muốn giết Đế Tử trước, nhất định phải đánh ra quyết tâm trọng thương Đế Thành.

Nội bộ Đế Thành oanh động, tất cả cường giả đang bế quan nhao nhao xuất động, dùng tốc độ nhanh nhất mở ra hệ thống pháp trận cường hãn.

Ngay cả Đế Quân đều ngạo nghễ bước ra khỏi cấm khu, đưa tay chỉ trời, dẫn bạo Hỗn Loạn Nguyên Thủy trên pháp trận hỗn loạn, hủy trời diệt đất, vạn vật sụp đổ.

Nhưng... một màn ngoài ý muốn xuất hiện, Khương Nghị dùng toàn lực thả ra Sát Sinh Tiễn, khi bộc phát trong chốc lát lại lao thẳng đến Nam Bộ.

A??

Trong hư không, Thiên Hậu, Hồng Hoang Thiên Long, Thôn Thiên Ma Hoàng cùng toàn thể Thánh Hoàng cùng Thần Linh vận sức chờ phát động đều đồng loạt chuyển đầu sang Nam Bộ, ánh mắt thuận Sát Sinh Tiễn biến mất ở cuối trời.

Đánh vạt ra rồi??

Cái thứ đồ chơi này không phải truy tung sao?

Chờ chút!

Đế Tử không ở Đế Thành?

- Cái này có chút lúng túng.

Tiêu Phượng Ngô âm thầm nói thầm, cao điệu xuất hiện, muốn đại sát Đế Tử, để toàn trường rung động, kết quả... Sát Sinh Tiễn bay mất... Nó bay mất!!

Các cường giả bên trong Đế Thành khẩn trương nhao nhao sửng sốt một chút, ánh mắt cũng thuận chuôi quang tiễn kia xuôi nam.

Chúng ta đang ở chỗ này mà, làm sao lại đánh về phía nam, đây là chiến thuật mới sao?

Rẽ một cái trở lại?

- Đầu ngươi hư, ánh mắt không dùng được rồi?

Bắc Thái Đế Quân ánh mắt thu hồi, dậm chân phóng lên trời, cách khoảng không rộng lớn giằng co với Khương Nghị đột nhiên giáng lâm.

Tên điên này không trốn tránh tại Thương Huyền, vậy mà lại đi ra rồi?

Còn chạy đến trong Đế Thành của hắn?

Đây thật không phải hắn nằm mơ sao?

Đây chẳng phải là... Tự chui đầu vào lưới?

Khương Nghị rất nhanh đã hoàn hồn, làm càn hô to:

- Đầu ngươi ba mươi ngàn năm không cần, phế đi?? Nếu Đế Tử không ở Đế Thành, cũng sẽ không có bảo vệ. Mũi tên vừa rồi kia của ta... Đủ để muốn mệnh của hắn!! Đông Hoàng Toại, mang thi thể hắn trở về cho ta!!

Khương Nghị xấu hổ lại phấn chấn, mặc dù đánh vạt ra, nhưng không phải là không vui mừng ngoài ý muốn.

Nếu Đế Tử đã không có bị pháp trận khủng bố của Đế Thành bảo vệ, lại là bất ngờ không đề phòng, hắn lấy uy lực Bán Đế đưa tới Sát Sinh Tiễn... Không chết cũng có thể triệt để phế đi hắn...

- A, đúng nhỉ!

Bọn người Tiêu Phượng Ngô vui mừng, nếu không có bảo vệ, cháu trai kia chết chắc!!

- Mặc kệ ở đâu, nhất định phải mang về.

Thiên Hậu lập tức nhắc nhở Đông Hoàng Toại.

Đây chính là Đế Tử, mệnh căn tử của Đế Quân, nếu như bọn hắn thật lâm vào tuyệt cảnh, đây tuyệt đối là một tấm gỗ không tệ.

- Chờ ta trở về!!

Đông Hoàng Toại biến mất trong nháy mắt, mở ra đạo ngấn Không Gian, xuôi nam lùng bắt.

- Đế Tử đâu?

Giọng của Đế Quân lạnh lẽo như cổ kiếm ra khỏi vỏ, vang vọng trong Đế Thành, để linh hồn của tất cả cường giả Đế tộc đau nhói.

- Đế Tử? Không phải đang bế quan tại Đế Thành sao?

Các cường giả vừa mới xuất quan nhao nhao đáp lại, sau khi cuộc chiến Thương Huyền kết thúc, bọn hắn bị yêu cầu bế quan toàn thể, nhất là Đế Tử, càng phải trùng kích Thần Linh đỉnh phong.

- Ta không biết, không phải đang bế quan sao?

Cung Như Ngọc đều luống cuống, rời khỏi lúc nào, vì sao không nói với nàng?

Cho đến khi trưởng lão thủ thành cưỡi mãnh cầm phóng lên không, quỳ xuống trước mặt Đế Quân:

- Một tháng trước đó Đế Tử đã rời khỏi Đế Thành, đến nay chưa về!!

- Đi đâu??

Vẻ mặt uy nghiêm của Đế Quân có chút âm trầm.

Trưởng lão sợ hãi nói:

- Thanh Mộc Huyễn Cảnh!

- Thanh Mộc Huyễn Cảnh ở nơi nào?

Trong trí nhớ Đế Quân, Bắc Thái đại lục giống như không có một chỗ như vậy.

- Ngàn năm trước, lúc ấy tộc trưởng Lý Tư nhận mật lệnh, tổ kiến cấm khu Nam Bộ, để mà nuôi nhốt bồi dưỡng 'Khởi nguyên' linh văn. Trước khi rời khỏi, Đế Tử nói muốn tới nơi đó mang Tu La chuyển thế về!!

Trưởng lão nói xong để các cường giả bên trong Đế Thành vừa sợ lại hoảng.

Đế Tử lại có thể tra được nơi đó.

Suy nghĩ nhanh nhẹn thật.

Nhưng... Khương Nghị đến rồi!!

Khương Nghị tới Đế Thành ngoài dự liệu!!

Đế Tử, chẳng phải là gặp nguy hiểm?

- Đế Quân, mau giết bọn hắn, cứu Đế Tử trở về.

Cung Như Ngọc cuống quít quỳ xuống, thê lương cầu khẩn.

- Phần Thiên Thần Hoàng, là ngươi đi tìm cái chết? Chúng ta muốn cho ngươi sống, ngươi lại nhất định phải muốn chết!

Đế Quân chậm rãi nắm tay, năng lượng hỗn loạn bộc phát giữa huyết nhục, thân thể thẳng tắp dần dần vặn vẹo, như là bị hàng tỷ tia lôi đình bổ sung, đế uy kinh khủng khuấy động Đế Thành, quét sạch năm ngàn dặm Hỗn Loạn sơn mạch, đánh thẳng vào pháp trận hỗn loạn.

- Thánh Hoàng ở phía sau, Thần Ma phía trước!! Chuẩn bị...

Khương Nghị kích phát một bản thân, trở lại đỉnh phong, giơ cao tay phải hư vô, phát ra chỉ lệnh uy nghiêm.

Thiên Hậu, Hồng Hoang Thiên Long, một trái một phải, xuất hiện ở hai bên Khương Nghị.

Thôn Thiên Ma Hoàng thì tạm thời dừng ở phía sau, ẩn nhẫn bất động.

Thiên Hậu xuyên suốt ý thức đến toàn bộ khế ước thú, bao gồm cả Thái Âm Ngọc Thố cùng Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân Thần cấp, một cái ý niệm truyền lại, khế ước có thể bộc phát số lượng lớn.

Thập đại khế ước thú tập thể ngủ say, mà phạm vi hư vô của Thiên Hậu từ trên trán nhanh chóng nuốt hết toàn bộ đầu, thậm chí còn khuếch tán ra số lượng lớn vết nứt, tràn ngập toàn thân.

Hồng Hoang Thiên Long tức giận rít gào, long văn trên trán giống như là một con Hắc Long vực sâu mãnh liệt nhấc lên.

Hồng Mông Phong Bia bộc phát như một cơn lốc ánh sáng, trùng kích bầu trời rộng lớn, mây mù cuồn cuộn, xiềng xích hoành không, như là mang theo Vạn Đạo thiên địa, giao hòa cùng pháp tắc thế giới.

Bình Luận (0)
Comment