Cho nên, cứ việc tức giận, lại giữ vững lại lý trí Đế Quân nên có.
Sống ba mươi ngàn năm, chút ấy định lực vẫn phải có.
- Không đuổi?? Ngài không đuổi?
Cung Như Ngọc khó có thể tin.
- Ai cũng đảm đương không nổi trách nhiệm.
Đế Quân hít một hơi thật sâu, triệt để khôi phục tỉnh táo.
- Bọn hắn đã giết hài tử của ngài mà! Bọn hắn cướp đi tôn nhi của ngài mà!
Giọng Cung Như Ngọc run rẩy lên.
Đây là Đế Quân chí cao vô thượng trong mắt của nàng sao?
Đây là nam tử thống ngự thế giới trong mắt của nàng sao?
Đều để người ta cuồng đánh ở cửa ra vào, vậy mà lại nhịn?
Hao phí vạn năm rốt cuộc cũng có được hài tử nhưng lại bị giết, vậy mà lại nhịn?
Tôn nhi khó có được bị đưa đi, vậy mà cũng nhịn?
Đây rốt cuộc là cực tỉnh táo, hay là... sợ chết??
Lần đầu tiên trong đời Cung Như Ngọc mê mang.
- Phân thân vẫn còn, huyết mạch của ta sẽ không có chết.
- Nhưng bộ phân thân kia khẳng định sẽ dung hợp Đế Tử, đến lúc đó Đế Tử... Chính là đồ ăn.
- Phân thân há có thể dung hợp chủ thể, chỉ có thể chủ thể thôn phệ phân thân! Chủ thể vẫn còn, Đế Tử sẽ không chết được, sẽ còn bởi vì thôn phệ phân thân mới mà trở nên càng mạnh mẽ hơn!
- Nhưng... Nhưng đó còn là Đế Tử sao?
- Vẫn là hài tử của ta.
- Còn có tôn nhi kia... một tay thiếp nuôi nấng.
- Báo thù, chưa hẳn nhất định phải lập tức! Đợi Đăng Thiên Kiều xử tử Khương Nghị, hài tử cùng cháu trai sẽ đều trở về!
- Thế nhưng...
Cung Như Ngọc còn muốn nói điều gì, nhưng lại bị ánh mắt lạnh lẽo rủ xuống của Đế Quân làm cho ngậm miệng lại.
- Đăng Thiên Kiều, ta sẽ giải quyết triệt để Khương Nghị! Thanh toán tất cả!
Bắc Thái Đế Quân ngẩng đầu, nhìn qua phương hướng Khương Nghị rời khỏi.
Khai chiến ở nơi này, ràng buộc quá nhiều, nhưng cuộc chiến ở Đăng Thiên Kiều Thiên Khải, hắn không còn sợ hãi.
Khai chiến ở nơi này, hắn cần một mình đối mặt với hơn hai mươi vị Thần Ma kia, nhưng ở cuộc chiến Đăng Thiên Kiều Thiên Khải, đám Thần Ma kia của Khương Nghị tự nhiên do từng nhóm cường giả Đế tộc thu thập.
Đăng Thiên Kiều, nơi đó sẽ là chiến trường thật sự của hắn cùng các Đế Quân.
Về phần hài tử, chỉ cần là huyết mạch của hắn là được!
Huống chi, nếu như Đế Tử dung hợp bộ phân thân kia, hẳn là có thể trở nên mạnh hơn, còn có thể bằng vào tài nguyên của Khương Nghị, bước lên sơ khuy Bán Đế!
- Đế Quân, ba vị trưởng lão kia tự tiện chủ trương, nên làm xử lý ra sao?
Đại trưởng lão Đế tộc run rẩy quỳ ở trước mặt Đế Quân, hắn thực sự không nghĩ tới lại có trưởng lão làm ra lớn chuyện không ngờ như thế.
- Ngươi là ai?
- Hội Trưởng Lão Đế tộc, Đại trưởng lão.
- Giám thị bất lực, tạ tội đi!
- Được... Ta nhất định lấy cái chết tạ tội!!
Đại trưởng lão đau đớn nhắm mắt lại, đã ngờ tới kết quả của mình.
Các trưởng lão theo tới khác đều thật sâu cúi người, run lẩy bẩy.
- Ba vị trưởng lão kia xúc phạm tộc quy, nên xử tử. Nhưng nếu như là đã chết rồi, thì thanh ra gia phả! Cảnh cáo toàn tộc!
Đế Quân tự mình làm chỉ lệnh.
- Cẩn tuân chỉ lệnh của Đế Quân !
Chư vị trưởng lão nhao nhao lĩnh mệnh, nhưng mặt mũi áp vào mặt đất cơ hồ đều hiện ra thể hiện phức tạp vi diệu.
Ba vị trưởng lão đại nghịch bất đạo như vậy, cũng chỉ là thanh ra gia phả?
Cho dù đối với con dân Đế tộc mà nói, đây cũng đã là trừng trị cực kỳ nghiêm khắc, mang ý nghĩa không vào tổ từ, không còn là người của Đế tộc!
Nhưng, ngẫm lại Đại trưởng lão đều trực tiếp xử tử, phần trừng trị này nói nặng cũng nặng, nói không nặng giống như...
Bọn hắn đều hoảng hốt lấy bắt lấy cái gì, lại đều không dám nghĩ sâu xuống.
Bọn người Khương Nghị rút lui, đồng thời sau khi đội ngũ các nơi sưu tập được một phận hài nhi, cũng nhanh chóng rút lui.
Đối với một ít người còn không có xác định, thậm chí là còn chưa ra đời, bọn hắn chỉ có thể để lại một câu 'ẩn nhẫn'.
Vẫn là nguyên nhân kia, chỉ cần di chuyển bộ phận lớn, một phần nhỏ không đáng để Đế Quân làm tiếp tiến hành đồ sát.
Tại thời điểm Bắc Thái Đế Thành lọt vào vây bắt, hệ thống thế giới nhận trùng kích, Bạch Hổ Đế Quân cùng Hắc Ma Đế Quân đã phát giác được trước hết nhất, cũng xác định chính là Bắc Thái Đế Thành.
Nhưng bọn hắn đều cảm thấy rất kỳ quái.
Tình huống này là như thế nào?
Hỗn Loạn Pháp Tắc làm sao lại ba động kịch liệt?
Bắc Thái, nổ?
Làm cái gì!
Bất luận bọn hắn nghĩ như thế nào cũng đều sẽ không nghĩ đến, là lẽ ra Khương Nghị nên trốn ở Thương Huyền 'run lẩy bẩy', lại lần nữa phát khởi chiến tranh, mà còn là trực tiếp đưa chiến hỏa tiến lên đến Bắc Thái Đế Thành.
Cho đến hai ngày sau đó, thế giới pháp tắc tiếp tục trùng kích, rốt cuộc cũng khiến cho Bạch Hổ Đế Quân, Hắc Ma Đế Quân cảnh giác, cũng vọt tới đại lục các Đế Quân khác.
Bạch Hổ Đế Quân cùng Hắc Ma Đế Quân dẫn đầu xuất phát, rời khỏi Đế Thành của bọn hắn, vượt qua đại lục mênh mông, lại tiến vào hải vực, tới gần Bắc Thái đại lục.
Mà hệ thống thế giới tiếp tục không ngừng bạo động, cũng làm cho bọn hắn bắt đầu gấp gáp.
Loại biến cố này không bình thường.
Không phải là đột phá, cũng không phải tu luyện.
Càng giống như là đang phóng thích!!
Cho đến khi bọn hắn tới gần đại lục, loại kia rung chuyển mãnh liệt cuối cùng kết thúc.
Bọn hắn đều có loại dự cảm thật không tốt, nhưng vẫn không dám cân nhắc tới vấn đề khoa trương nhất, cũng cuối cùng bỏ qua cơ hội vòng vây Khương Nghị tại Tân Hải.
Bọn người Khương Nghị cũng không có ngốc đến mức trực tiếp rời khỏi từ Hư Vọng Chi Hải, mà là sau khi thay đổi quỹ tích tại Trung Vực, xuất hiện ở Tây Bộ Bắc Thái, từ nơi đó đợi đến khi tất cả Không Võ tập kết, bí mật đường vòng về Thần Hữu Chi Hải, lại tiến Thần Khấp Chi Hải, quanh đi quẩn lại, hai triệu dặm, cuối cùng đăng nhập từ Nam Bộ Tân Hải Thương Huyền.
Bọn hắn có Thần Linh Không Gian, tốc độ nhanh, không sợ quấn đường xa.
Cho đến khi đặt chân vào Thương Huyền, Khương Nghị hướng Thái Sơ đại lục, hướng toàn bộ thiên hạ, phát ra tuyên cáo.
- Ta, chủ nhân Thương Huyền, dẫn suất bốn vị Siêu Thần Thương Huyền, hai mươi vị Thần Linh, cùng toàn thể Thánh Linh, tuyên cáo với Cửu Châu Thập Tam Hải, tuyên cáo với dân chúng thiên hạ.
- Chư vị Đế Quân, chính là chủ nhân thế giới, Chí Tôn chúng sinh, nhận tám phương triều bái, các tộc kính sợ, lẽ ra nên chú trọng dáng vẻ, tuân theo đạo pháp, làm gương mẫu, định tiêu chuẩn cơ bản cho vạn dân. Thỉnh cầu không cần thiết lại đi ti tiện chuyện vô sỉ, lấy tiếng xấu trơ trẽn, độc hại tập tục nhân gian, đảo loạn lễ pháp tự nhiên.