- Trên tinh thần ngươi có thể kiên trì như vậy, nhưng từ bên trên cấu tạo thân thể, ngươi chung quy vẫn là Đế Tử chia ra tới. Mà...
Đan Hoàng nhìn hai mươi tám linh văn trước người sau người Đế Tử, hơi nhíu lông mày lên.
Dài đến hai mươi tám lần thôn phệ, để chủ thể từ cấu tạo càng hơn tất cả phân thân, cũng tạo thành phân thân càng không có khả năng ảnh hưởng chủ thể.
Nghiêm trọng hơn chính là, Lý Dần mưu toan thôn phệ chủ thể thì phải muốn thôn phệ Hỗn Loạn linh văn của chủ thể, cùng thôn phệ hai mươi tám cái linh văn của chủ thể, khó khăn như vậy có thể gọi là trái với trời.
- Nếu như ta có thể thôn phệ Đế Tử, khẳng định là thay đổi thay xương đổi thịt, muốn có được thay đổi như thế cũng nhất định sẽ không dễ dàng, ta đã chuẩn bị sẵn sàng, xin mời Đan Hoàng lại để cho ta thử một lần nữa.
Lý Dần không chịu từ bỏ, không chỉ là muốn tranh khẩu khí cho mình, càng quan trọng hơn là tình huống Thương Huyền bây giờ.
Mặc dù Thương Huyền đã rất nhiều Thần Ma, nhưng đối với sư phụ mà nói, thứ hắn thật sự cần vẫn là Siêu Thần.
Hắn không cần làm một trong đông đảo Thần Ma, hắn muốn làm mạnh hơn Thần Ma, có thể đội lên phía trước nhất kia.
Đan Hoàng trầm ngâm một lát, nhìn về hướng Khương Nghị.
Toàn thân Khương Nghị đều là hư hóa, nhìn không ra bộ dáng, nhưng dáng vẻ hai tay chắp sau lưng, biểu hiện ra sự do dự của hắn.
- Sư phụ, Đan Hoàng, các ngươi còn có biện pháp gì?
Lý Dần chú ý tới bầu không khí thay đổi vi diệu.
- Vẫn là ngươi nói đi.
Đan Hoàng nói với Khương Nghị.
Ngươi là sư phụ hắn, không thể đều khiến lão gia hỏa ta đây ra mặt.
- Ai...
Khương Nghị thở dài, lắc đầu, nói:
- Từ lúc bắt đầu, chúng ta đã đoán qua, khả năng ngươi phản phệ chủ thể rất nhỏ. Nếu như không muốn lãng phí chiến của Đế Tử khu, chỉ có thể thay cái mạch suy nghĩ...
- Mạch suy nghĩ gì?
- Ta nói rõ trước, ta nói chỉ là khả năng, không phải thật sự muốn buộc ngươi làm như thế.
- Sư phụ, ngài nói đi.
- Ngươi, dung nhập, Đế Tử!
- A??
Lý Dần giật mình.
- Nghịch hướng dung hợp, độ khó tự nhiên rất lớn, nhưng chính hướng dung hợp, hẳn không có vấn đề.
- Hắn đã chết.
- Hắn chỉ là không có linh hồn.
- Ý của ngài là...
Lý Dần đột nhiên tỉnh ngộ.
- Đế Tử không có linh hồn thể, chỉ còn thể xác. Ngươi là chia ra từ nơi đó, hẳn là có thể gửi vào ở trong đó, sau đó khống chế cùng dung hợp thân thể mới. Sau đó... Ngươi lại khống chế chiến khu Đế Tử, thôn phệ thân thể của ngươi.
- Nếu như có thể thành công, ngươi không chỉ có thể lấy thân phận Đế Tử tồn tại, còn có thể bằng vào dung hợp thần khu mới, trở nên càng mạnh.
Khương Nghị nói xong cũng lắc đầu, đề nghị như vậy kỳ thật có khả thi rất mạnh, nhưng từ trên luân lý mà nói, có vẻ hơi hoang đường.
Di chuyển linh hồn, thôn phệ mình?
Đó còn là Lý Dần sao?
Có thể nói là phải, cũng có thể nói không phải.
Nếu như Lý Dần chỉ là người cô đơn, khả năng còn không có cái gì, nhưng hắn đã thành thân, còn có hài tử.
Đề nghị lần này của Khương Nghị, không chỉ có tương đương để Lý Dần khó chịu, còn mạo phạm Hứa Đan.
- Đây cũng là ý kiến hay, làm sao ta lại không nghĩ tới.
Hai mắt Lý Dần tỏa sáng, nhìn chằm chằm chiến khu Đế Tử, ánh mắt như lửa nóng.
- Ngươi chờ một chút!
Khương Nghị tranh thủ thời gian dừng lại, hỏi:
- Ngươi nghe không hiểu ý của ta? Ta là để cho linh hồn của ngươi, gửi vào bên trong Đế Tử, thôn phệ mình!
- Ta hiểu được.
- Ngươi nguyện ý??
- Ta nguyện ý!
- Trong này...
- Trong này cái gì?
- Nếu như sau khi ngươi dung hợp, ngươi vẫn là ngươi sao?
- Thân thể chỉ là vật chứa, linh hồn mới là bản ngã! Lại nói, mỗi lần ta thi triển Thoát Sinh Thuật, không phải cũng là giữ lại linh hồn, đoàn tụ chiến khu mới sao? Bây giờ rút linh hồn ra, khống chế chiến khu mới, có cái gì không được sao?
- Ai?
Khương Nghị sững sờ, đối mặt cùng Đan Hoàng, đứa nhỏ này thoải mái như thế sao?
Đan Hoàng há hốc mồm, vậy mà lại không có lời có thể nói.
- Sư phụ, ngài có lo lắng gì?
Lý Dần hỏi lại Khương Nghị.
- Ta... Ta...
Khương Nghị do dự, nói:
- Trong này dính đến vấn đề luân lý, ta lo lắng ngươi chịu không được, cũng lo lắng Hứa Đan sẽ có ý kiến.
- Có cái gì chịu không được. Thân thể này của tiến hành dung hợp cùng thân thể Đế Tử, và thân thể Đế Tử dung hợp cùng thân thể này của ta, có cái gì khác nhau sao? Đều là dung hợp! Cuối cùng đều là quy về một thể! Liền giống với, một viên đan dược dung hợp cùng một viên khác đan dược, cuối cùng đều là biến thành đan dược mới, ai dung hợp với ai có cái gì không giống nhau sao?
- Nói thì nói như thế, nhưng cũng không phải nói như vậy.
- Sư phụ, ngài không cần lo lắng, ta không quan tâm những thứ này.
- Không không không, ngươi có thể không quan tâm, nhưng ngươi không thể không cân nhắc Hứa Đan.
- Hứa Đan không có vấn đề.
- Hứa Đan là Hứa Đan, ngươi là ngươi, ngươi không thể nào tùy tiện thay người yêu của ngươi làm quyết định, ngươi nên tự mình đi trưng cầu ý kiến của nàng, đây là tôn trọng.
- Ngài chờ một lát.
Lý Dần quay đầu rời khỏi Sí Thiên đại điện.
- Đơn giản như vậy?
Đan Hoàng cùng Khương Nghị hai mặt nhìn nhau, hai người bọn họ trước đó còn xoắn xuýt thật lâu trên vấn đề này.
Nếu như Lý Dần không dung hợp được Đế Tử, bọn hắn thật hy vọng Lý Dần có thể vào trú Đế Tử, dung hợp phân thân.
Nhưng... Cân nhắc đến vấn đề luân lý, từ đầu đến cuối bọn hắn vẫn rất do dự.
Không nghĩ tới Lý Dần thống khoái đồng ý như vậy.
Đan Hoàng vui mừng cười:
- Nếu như linh hồn Lý Dần có thể khống chế Đế Tử, lại dung hợp mình, cái tiềm lực kia...
Nửa ngày sau, Lý Dần trở về, thể hiện mang theo xấu hổ.
- Không đồng ý? Không sao cả.
Khương Nghị tranh thủ thời gian trấn an.
- Chia tay.
Lý Dần cố gắng tươi cười.
- Cái gì??
Khương Nghị cùng Đan Hoàng đều ngây ngẩn cả người.
- Chuyện này cũng là sớm hay muộn. Từ sau khi trạng thái tinh thần của nàng khôi phục, đã không có loại cảm giác như trước kia đối với ta, lúc ấy ta đang bận tu luyện cùng chiến đấu, cũng thực sự không có thời gian làm bạn cùng với nàng, kỳ thật quan hệ của chúng ta đã sớm phai nhạt.
- Trước đó ta chấp nhất mang hài tử về, chính là muốn cho nàng một cái đền bù. Bây giờ hài tử đã trở về, trong nội tâm nàng đã có ký thác mới, đối với ta không có hận ý, nhưng cũng không có tình cảm.
Lý Dần nhún nhún vai, trong lòng buồn vô cớ, nhưng vẫn thoải mái cười nói:
- Lúc ta vừa mới hỏi thăm, nàng chỉ nói câu, chuyện của ta chính ta làm chủ.