Tinh Linh Đế Quân yên lặng nhìn Khương Nghị hồi lâu, mới nói:
- Nếu như Hư Không Đế Quân không có gạt ta, cánh cửa Hư Không sẽ ở hai tháng sau, tức là cuối tháng bảy, tái hiện. Nhưng cánh cửa Hư Không rất đặc biệt, có khả năng sẽ dẫn phát hư không rung chuyển không nhất định. Nếu như động tĩnh quá lớn, chắc chắn sẽ kinh động Đế Quân khác, đến lúc đó ai trong các ngươi cũng không nên nhúng tay, do ta tự mình xử lý. Nếu như động tĩnh trong phạm vi chịu được, lại nhìn tình huống căn cứ cánh cửa Hư Không truy tung Đế Thành.
- Ta chính là nghĩ như vậy.
Khương Nghị cười cười, biểu thị đồng ý.
- Nhất định phải nghe theo ta an bài, ta không muốn gây nên oanh động.
Trước đó là Tinh Linh Đế Quân lừa gạt khác Đế Quân, nếu như đến lúc đó bị phát hiện, các Đế Quân khẳng định sẽ vô cùng tức giận.
Mặc dù các Đế Quân đều sống mấy vạn năm, có thể ẩn nhẫn rất bình tĩnh, sẽ không tùy tiện đánh mất lý trí, nhưng những sự kiện liên tiếp đã nghiêm trọng khiêu chiến sự chịu đựng của bọn hắn, nếu như lại kích thích một chút, nói không chừng sẽ toàn nổ.
- Đó là đương nhiên.
Khương Nghị tranh thủ thời gian cam đoan.
- Ngươi có thể đi về, hai tháng sau lại tới.
Tinh Linh Đế Quân không làm gì được hắn, đành xua tay tiễn khách.
- Kỳ thật ta còn có thỉnh cầu mạo muội.
Khương Nghị chần chờ nói ra.
- Nếu ngươi đều đã nói là mạo muội, vậy thì miễn đi.
- Ta đều đã mở miệng, nói một chút vậy.
Khương Nghị ngượng ngùng ha ha cười vài tiếng, đưa tay giới thiệu cho Tinh Linh Đế Quân:
- Vị này là Đông Hoàng Như Ảnh, truyền nhân Cửu Thiên Thần Tôn khâm định, cảnh giới bây giờ đã là Thần Linh đỉnh phong.
Tinh Linh Đế Quân nhìn xuống Khương Nghị, đôi mắt có chút ngưng tụ, không có nhìn Đông Hoàng Như Ảnh, mà là tập trung vào Khương Nghị.
Nàng giống như đoán được tiểu tử này đang muốn nói gì.
Khương Nghị tiếp tục giới thiệu nói:
- Trước đó ta từng đề cập với ngài, Phong Thần Đài sẽ lưu lại thần cách, cái gọi là thần cách, chính là nguyên lực tín ngưỡng ban sơ của Nhân tộc. Phong Thần đại điển lúc đó, toàn bộ tam đại chí cao đồ đằng Không Gian được đưa tới. Theo thứ tự là Hư Không, Hư Thiên, cùng Hư Vô.
- Hư Thiên thuộc về Đông Hoàng Càn, Hư Vô thuộc về Đông Hoàng Toại, mà Hư Không thì cho Đông Hoàng Như Ảnh. Đúng, ta còn tra được một bí mật. Đông Hoàng tộc, thật ra là một chi nhánh nhỏ của Hư Không Đế tộc năm đó, cũng là di tộc của Đế tộc lưu truyền xuống duy nhất.
- Cho nên?
Tinh Linh Đế Quân càng xác định suy đoán của mình.
Diệu Thiên Nữ Hoàng thì kinh ngạc nhìn về phía Đông Hoàng Như Ảnh, di tộc của Hư Không Đế tộc? Còn chiếm được Hư Không đồ đằng?
Sau khi Cửu Thiên Thần Tôn chết, Đông Hoàng tộc thật sự là... Vận may ngập trời...
- Ngài nhìn xem, mặc dù ngài là Đế Quân, nhưng lại là Tinh Linh tộc, khống chế cùng thân cận chính là uy lực tự nhiên, đối với hư không... ừm... Ha ha...
Khương Nghị khoa tay đơn giản, không có có ý tốt để nói rõ.
- Ngươi nói gì ta không hiểu?
- Ta không có ý gièm pha ngài, ta chỉ là trần thuật sự thật.
- Sau đó thì sao?
- Cánh cửa Hư Không, đây chính là bảo bối của Hư Không Đế Quân, ngài đạt được giải quyết xong khống chế không được, có phải có chút phung phí của trời hay không? Huống chi, ha ha, đó là Đế binh của tổ tông người ta, có phải hay không...
- Tiếp tục!
- Để Như Ảnh nghiên cứu một chút?
Khương Nghị hàm súc cười.
Cho lão bà muốn đùa giỡn Đế binh một chút.
- Vô liêm sỉ thật.
Hồng Võ Thiên Thần ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu.
- Ta là thật không mở miệng loại này chuyện được, người ta thực sự là... Há miệng liền đến...
Huyền Thổ Chiến Thần đều nhìn không được.
- Ngài suy nghĩ một chút?
Khương Nghị giả vờ không nghe thấy, da mặt mỏng, ăn không đến, da mặt dày, ăn đủ.
- Không cần suy tính.
Tinh Linh Đế Quân rất thẳng thắn.
- Thật? Đế Quân, ngài thật sự là khẳng khái a.
Khương Nghị kích động đến đập tay, chào hỏi Đông Hoàng Như Ảnh vội vàng nói tạ ơn.
- Không mượn!!
Tinh Linh Đế Quân tức giận.
Vì cái cánh cửa Hư Không (Hư Không chi môn) kia, nàng đợi chừng ba mươi ngàn năm, còn chưa tới tay đã muốn chuyển cho người khác? Thật thua thiệt hỗn đản này nói ra được!
- Đừng đừng đừng, đừng vội vã quyết định nha. Chúng ta chỉ là mượn dùng một một thời gian, sau này là của ngài nha.
- Ngươi biết cánh cửa Hư Không là dạng gì vũ khí sao? Ngươi biết năng lượng của cánh cửa Hư Không khủng bố đến mức nào sao?
- Tương lai Thiên Khải khai chiến, một khi các Đế Quân phát hiện cánh cửa Hư Không trên người Đông Hoàng Như Ảnh, toàn bộ nhất định sẽ hất ngươi ra, cưỡng ép cướp đoạt.
- Mặc dù nàng là Hư Không linh văn, có thể phát huy ra một phần uy lực, nhưng tuyệt đối gánh không được các Đế Quân bạo kích. Ngươi đây không phải là cho nàng bảo bối, là đang hại nàng!!
Tinh Linh Đế Quân uy nghiêm răn dạy.
- Đừng kích động, không mượn thì không mượn.
Khương Nghị vội vàng trấn an, nhưng lại xoay chuyển lời nói:
- Lúc Thiên Khải vừa mới khai chiến, ngài có thể cho nàng dùng trước một chút, cứ một chút như vậy, sử dụng hết sẽ đưa cho ngài, nàng sẽ phát huy ra tác dụng tập kích, chờ các Đế Quân nổi giận bổ nhào tới, đồ đã trở lại trên tay ngài.
- Bọn hắn sẽ chỉ đánh ngài, sẽ không tổn thương Như Ảnh. Ngạch, không, ý của ta là, bọn hắn đánh ngài, ngài có thể chống đỡ được. Không phải, bọn hắn nhìn thấy đồ ở trên tay ngài, tự nhiên là tỉnh táo.
Tinh Linh Đế Quân im lặng, gia hỏa này là thật chưa từ bỏ ý định.
Diệu Thiên Nữ Hoàng liên tục lắc đầu, mặc dù gia hỏa này đầu thai làm người, thay đổi rất nhiều, nhưng cái gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, trong lòng gia hỏa này vốn đã mang theo bọn cướp tính.
Thiên Hậu chủ động mở miệng, lấy đặt câu hỏi đến hòa hoãn không khí:
- Xin hỏi Đế Quân, cánh cửa Hư Không cùng cánh cửa Vạn Kiếp khác nhau ở chỗ nào? Trước đó Vạn Đạo Thần Giáo còn có Vạn Giới Môn, phải chăng cũng có liên hệ?
Cái này không chỉ là nói sang chuyện khác, cũng xác thực vô cùng tò mò đối với những cái 'cửa' thần bí kia.
Kiếp trước tiếp xúc chỉ có Vạn Giới Môn, đối với Vạn Kiếp Môn chỉ là có chỗ nghe thấy.
Kiếp này tiếp xúc đến Vạn Kiếp Môn, bây giờ lại nghe nói đến cánh cửa Hư Không. Có vẻ như một cái so với một cái lại càng mạnh, một cái so với một cái càng đặc thù.