Khương Nghị trực tiếp cười, Đế Quân tinh minh vậy mà cũng có thời điểm ngây thơ như thế này, đây là bởi vì trong lòng lộ ra thiện lương sao?
- Không thử một chút làm sao biết.
Tinh Linh Đế Quân nghiêm túc nhắc nhở, chẳng lẽ gia hỏa này không biết Đế Quân mạnh bao nhiêu sao?
Luôn muốn giết Đế Quân!
- Các Đế Quân cao ngạo ba mươi ngàn năm, lại áp chế hai ta ngàn năm, há có thể bởi vì một trận nguy cơ mà bọn hắn chưa hẳn hoàn toàn tin tưởng đã hợp tác cùng ta??
- Xem như cuối cùng muốn hợp tác cùng ta, cũng không thể nào thành tâm thành ý. Ta chịu đủ chuyện đâm đao từ sau lưng rồi, cũng không nguyện ý chỉ huy một đám hoàn toàn không bị khống chế, khiến cho không được cấm không chỉ Đế Quân.
- Nhất định phải giết mấy Đế Quân, để bọn hắn run sợ, bảo đảm ta uy vọng. Cho nên, ta có thể tiếp nhận hợp tác cùng Đế Quân, nhưng không phải toàn bộ? Càng không phải là bây giờ!!
Khương Nghị là nhất định phải giết mấy Đế Quân, một là cung cấp tài nguyên cho bọn người Lý Dần, tiếp tục mạnh lên, tạo nên Đế Quân thuộc về hắn, hai là hắn muốn bảo đảm quyền khống chế tuyệt đối đối với toàn bộ thế giới, nếu như hiện có Đế Quân đều còn sống, chắc chắn sẽ không phục tùng, để lại hai ba tên còn có thể khống chế.
Tinh Linh Đế Quân lắc đầu, không tiếp tục kiên trì.
Bây giờ ngay cả Bán Đế đều không phải, liền muốn vọng bàn giết Đế Quân, cũng chỉ có tên điên này có thể có ý tưởng này.
Khương Nghị nhìn về phía Thiên Nghi Nữ Hoàng:
- Ta có thể gặp Khương Thương một chút không?
- Hắn đang bế quan chiều sâu, chờ hắn xuất quan lại đi.
- Liên quan tới chuyện Phong Thần Đài, ngươi đã đề cập với hắn chưa?
- Không có.
Thiên Nghi Nữ Hoàng lắc đầu, đối với Khương Nghị mà nói, đây là chuyện tốt, nhưng đối với Khương Thương mà nói, cái này chỉ sợ có chút khó mà tiếp nhận.
Dù sao từ khi Khương Thương bắt đầu hiểu chuyện, nàng đều bồi dưỡng hắn tiếp quản Thương Huyền, cũng là quán chú tư tưởng thống ngự Thương Huyền, đến bây giờ đã ngàn năm.
Một ngàn năm.
Đột nhiên nói với hắn, ngươi không có hy vọng?
Thiên Nghi Nữ Hoàng không biết Khương Thương có thể tiếp nhận hay không, lại sẽ làm ra phản ứng gì.
- Chờ hắn xuất quan, ta đến nói với hắn. Linh Nhi đâu? Ta có thể nhìn một chút không?
Lần này tới đây, Khương Nghị đã chuẩn bị tốt.
- Hỏa Linh Nhi tại 'Địa Tạng cung', nơi đó có thể ngăn cách khí tức của nàng.
- Ta biết ở đâu...
Khương Nghị vô ý thức đã muốn quay người rời khỏi, nhưng đi chưa được mấy bước liền lúng túng, lời nói này vừa ra, giống như trở về nhà mình.
Đông Hoàng Như Ảnh các nàng đều liếc mắt nhìn Khương Nghị.
Khương Nghị ho nhẹ vài tiếng, nhắm mắt nói:
- Hình như ta quên rồi, nếu không, ngài sắp xếp người dẫn đường?
- Không, ngươi nhớ kỹ.
Tinh Linh Đế Quân không nể tình chút nào.
- Ha ha... Ta giống như lại nhớ ra rồi.
Khương Nghị cười khẽ hai tiếng, mang theo bọn người Thiên Hậu, Đan Hoàng rời khỏi đại điện.
Tinh Linh Đế Quân ngồi ngay ngắn ở chỗ cao, trầm mặc thật lâu.
Thiên Nghi Nữ Hoàng và toàn bộ những người khác không hề rời khỏi.
Ai cũng không nghĩ tới đột nhiên lại nhận được bí mật kinh thế như thế này.
Người giết trời?
Đó là dạng tồn tại kinh khủng gì mà lại có thể săn giết Đế Quân? Đồ sát Thần Ma?
Trước đó chiến tranh nguy hiểm nhất mà bọn hắn nhận định là cuộc chiến Đăng Thiên Kiều sắp đến, đó là quyết chiến quyết định vận mệnh sinh tử của Khương Nghị thậm chí toàn bộ thế giới, cũng là đại chiến Sử Thi lên cao đến cấp bậc Đế Quân.
Kết quả đây? Đó lại không phải là điểm cuối cùng?
Nguy cơ về sau lại càng kinh khủng hơn nữa, càng tuyệt vọng hơn nữa?
Bọn Huyền Thổ Chiến Thần đột nhiên có chút bội phục đám người Khương Nghị kia, vậy mà không có cảm thấy tuyệt vọng, còn ngạnh kháng loại áp lực kia, tiếp tục bước về phía trước, thậm chí bộ dáng còn giống như rất có lòng tin.
- Đế Quân, không phải là chúng ta nên điều chỉnh sách lược?
Diệu Thiên Nữ Hoàng mở miệng, Tinh Linh tộc bọn hắn thân cận tự nhiên, là Thần Linh Tự Nhiên, cũng tôn trọng hòa bình, nhưng bây giờ... chỉ sợ bọn hắn không thể không làm chút chống lại.
- Người giết trời... Tên này thật sự là phách lối cực hạn.
Hồng Võ Thiên Thần lắc đầu rung động, khó có thể tưởng tượng được đó sẽ là dạng tồn tại kinh khủng gì.
- Săn giết Đế Quân? Đế Quân lại còn có thể bị săn giết? Chẳng lẽ phía trên Đế Quân, còn có cảnh giới khác?
Huyền Thổ Chiến Thần cau mày, đó là vấn đề hắn không hiểu được.
Sau một trận kiềm chế lâu dài... Tinh Linh Đế Quân làm ra quyết đoán:
- Chuẩn bị chiến đấu đi. Cuộc chiến Đăng Thiên Kiều, Khương Nghị nhất định phải thắng!!
Bên trong Địa Tạng cung, Hỏa Linh Nhi đang uốn lượn đuôi rắn, nằm sấp uốn tại nơi đó ngủ say.
Chỉ mới hai năm không gặp, tiểu gia hỏa lại đã trưởng thành.
Trước đó Khương Nghị mang theo hơn hai mươi năm, miễn cưỡng từ kích cỡ tương đương ngón cái, dài đến nửa mét, kết quả Tinh Linh Đế Quân nuôi hai năm, vậy mà từ dài nửa thước đến hơn một mét, trước đó giống như là một tiểu hài nhi, bây giờ giống như là thiếu nữ, như nụ hoa chớm nở.
- Khụ khụ...
Thiên Hậu, Dạ An Nhiên các nàng vừa mới địa cung đã cùng ho khan lên.
- Làm sao?
Khương Nghị còn chưa hiểu, hắn vẫn đang trông mong nhìn Linh Nhi trên bệ đá địa cung xa xa.
- Các ngươi chờ một lát, bây giờ không tiện.
Thiên Hậu các nàng ăn ý đi mau mấy bước, ngăn cản Khương Nghị cùng Đan Hoàng.
Khương Nghị giật mình, tranh thủ thời gian cùng bọn người Đan Hoàng, Lý Dần quay người.
Tiểu nha đầu mặc dù đang nằm sấp, nhưng rõ ràng là không mặc y phục.
Trước đó còn nhỏ không có lo lắng, cũng chỉ ở bên trong Phần Thiên Luyện Vực của Khương Nghị, bây giờ... Nẩy nở...
Thiên Hậu cùng Dạ An Nhiên các nàng đi đến địa cung, bước đến đài cao.
Hỏa Linh Nhi ung dung tỉnh lại, mắt dọc có chút ngưng tụ, khôi phục sáng rực.
Thời gian qua đi hai năm rốt cuộc cũng lại thấy được người quen, lập tức lộ ra nét mặt tươi cười xinh đẹp.
- Dùng lân phiến, khống chế lại.
Dạ An Nhiên khoa tay đơn giản.
- Ừm?
Hỏa Linh Nhi hiển nhiên không hiểu.
- Giống chúng ta như thế này, làm y phục...
Dạ An Nhiên các nàng thay phiên khoa tay, thay phiên giới thiệu, miễn cưỡng xem như để Hỏa Linh Nhi hiểu ý.
Toàn thân Hỏa Linh Nhi lượn lờ mê quang, những chiếc vảy trắng tinh mịn lan tràn lên phía trên, bao lấy thân trên, hình thành nhuyễn giáp.