Sau khi Khương Nghị cùng Thiên Nghi rời khỏi, Khương Thương chậm rãi đứng lên, mặc dù toàn thân hư vô, nhưng hiện tại hắn đang dùng sức nắm chặt nắm đấm, biểu hiện ra sự tức giận của mình.
Thuận miệng một câu nhàm chán, lại đổi lấy kích thích và trào phúng như vậy!
Hắn tức giận, bực bội, thậm chí là muốn giận mắng gào thét.
Nhưng, trong đầu vung đi không được lời Khương Nghị nói, những cái gọi là cuộc sống phấn khích, những trải qua điên cuồng, thậm chí là thân tình... Tình yêu... Hào hùng... Đau đớn cùng tuyệt vọng vân vân... Hắn tức giận lắc đầu, làm thế nào cũng đều không thoát nổi, càng là bực bội càng là tức giận, những âm thanh này càng là rõ ràng, cuối cùng đều giống như xoay quanh trong địa lao trống trải, thật lâu không tiêu tan.
Nhàm chán? Bi ai?
Nuôi dưỡng? Chế giễu?
Ý nghĩa sinh mệnh?
- A a a… !!
Khương Thương đột nhiên hét lớn, vang vọng trong địa lao, tràn ngập sự nóng nảy tức giận.
Hắn chính là một con rối?
Cho dù lên trời chứng đạo, sau đó cũng chỉ là để bài trí?
Đây chính là kết cục hắn đau khổ đợi đến ngàn năm? Thay đổi lồng giam, tiếp tục nhàm chán, sau đó chờ chết?
Không không không!!
Tính mạng của hắn không nên như vậy!!
Hắn càng không phải là con rối của bất cứ người nào!!
- A a a…. !!
Khương Thương đột nhiên bộc phát, năng lượng kinh khủng như hồng lưu nộ trào khuấy động địa tầng, đánh thẳng vào pháp trận Đế Quân bố trí.
Địa lao lay động kịch liệt, đánh thẳng vào Thương Khung Thần Thụ, cũng rung chuyển căn cơ Đế Thành.
- Xảy ra chuyện gì?
Tinh Linh Đế Quân phát giác được phong ấn có vấn đề, nhanh chóng giáng lâm đến nơi đây, vừa vặn đụng phải Khương Nghị cùng Thiên Nghi vừa mới đi ra.
- Hắn...
Thiên Nghi Nữ Hoàng đều không muốn nhiều lời, đó là hài tử nàng làm bạn cùng giáo dục ròng rã ngàn năm, rất có thể đã bị mấy câu từ kẻ làm phụ thân như Khương Nghị này phế đi.
- Không có gì, để hắn phát tiết một chút, nam hài tử, sao có thể không có chút tính tình.
Khương Nghị thản nhiên cười nói.
- Hắn không chấp nhận được?
Đế Quân tự mình đi đến phía trước Thần Thụ, lấy tay đè thân cây lại, rót đế uy cường thịnh vào phong ấn dưới mặt đất, áp chế địa lao đang rung chuyển.
- Ta còn không có nói với hắn chuyện Đăng Thiên Kiều, hôm nay chỉ là làm nền.
Khương Nghị thuận miệng nói, nhưng thừa dịp nơi này không có người ngoài, không chút kiêng kỵ đánh giá đến Tinh Linh Đế Quân cùng bên cạnh Thiên Nghi Nữ Hoàng.
Hai người này rốt cuộc là có quan hệ như thế nào?
Bộ dáng?
Dáng người?
Mặc dù Tinh Linh Đế Quân xung quanh vẫn bị mê vụ bao quanh, nhưng hình dáng lại có thể rõ ràng phân biệt ra được.
Khương Nghị không để lại dấu vết tới gần đến Tinh Linh Đế Quân, bắt đầu cẩn thận so sánh.
Vừa so sánh thì không sao, càng xem càng thấy giống, càng xem càng thấy giống... cái chân mảnh khảnh, cái mông tròn trịa, tỉ lệ mông eo, thậm chí vị trí ngực, lại nhìn cái cổ giống như bạch ngọc kia, đơn giản chính là một cái khuôn đúc đi ra.
Trước đó bởi vì kính sợ đối với Đế Quân, chưa bao giờ suy nghĩ lung tung, chớ nói chi là so sánh khoảng cách gần.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Thiên Nghi là nữ nhi của Tinh Linh Đế Quân sao?
Tê, ai làm Tinh Linh Đế Quân?
Đế Quân nha, cái này cần cố gắng bao nhiêu lần! Cố gắng bao nhiêu năm!
Không đúng, Tinh Linh Đế Quân giống như không đến mức như Bắc Thái.
Mà nữ nhi cũng không đến mức giống như vậy! Còn không có chút bóng dáng phụ thân rồi??
Chẳng lẽ nói... Khương Nghị lại đang muốn tới gần.
Thiên Nghi đột nhiên chú ý tới nơi này.
Khương Nghị tranh thủ thời gian thẳng tắp thân thể, làm bộ cái gì cũng đều không có phát sinh.
Dù sao toàn thân cũng hư vô, không nhìn thấy mặt không nhìn thấy mắt, không biết ánh mắt của hắn đang nghiêng nhìn loạn tới chỗ nào.
- Hắn không có yếu ớt như ngươi nghĩ, ngươi có thể trực tiếp nói với hắn.
Tinh Linh Đế Quân không có chú ý tới Khương Nghị kỳ lạ, không ngừng hướng rót năng lượng vào phong ấn dưới mặt đất.
- Hắn là hài tử của ta, ta biết nên làm như thế nào.
Khương Nghị xua tay rời khỏi, không dám cùng một chỗ với hai người này, hắn muốn trở về tỉnh táo một chút.
- Dừng lại!
Tinh Linh Đế Quân ngữ khí lạnh lùng, gọi Khương Nghị lại.
- Làm gì?
Khương Nghị không hiểu thấu, câu nào kích thích đến nàng sao?
Tinh Linh Đế Quân nhắc nhở:
- Hi vọng ngươi có thể làm rõ ràng một sự thật. Từ trên huyết mạch mà nói, hắn là hài tử của ngươi, nhưng người thật sự dưỡng dục hắn là Thiên Nghi, bồi dưỡng hắn trưởng thành chính là Đế Thành. Ngươi chỉ là cống hiến huyết mạch, không có bất cứ trách nhiệm phụ thân gì!!
Khương Nghị im lặng:
- Các ngươi cho ta cơ hội sao? Ta cũng không biết có hài tử như vậy! Bây giờ oán trách ta rồi? Hay là nói ta không có tư cách giáo dục hài tử của ta?
- Các ngươi bồi bạn hắn nửa đường phía trước, nửa đường sau để ta tới tiếp nhận. Các ngươi làm rất tốt, tiếp theo ta cũng sẽ cố gắng làm thật tốt. Tuy nhiên, trong nửa đoạn đường trước đó, các ngươi dùng phương thức của các ngươi, không có trưng cầu ý kiến của ta, trong nửa đường sau, cũng xin mời tôn trọng phương thức giáo dục của ta.
- Ngươi có quyền giáo dục hắn, nhưng xin ngươi thiện đãi hắn.
- Thiện đãi hắn? Ha ha, thế giới này chưa từng thiện đãi qua ta? Các ngươi dạy hắn sinh sống, ta dạy hắn sinh tồn! Tất cả những thứ hắn muốn, đều cần chính hắn tranh thủ, bao gồm cả thiện ý của thế giới này!
- Ta trải qua hai thế dạy dỗ ta một cái đạo lý, chỉ có thời điểm ngươi thật sự mạnh lên, thế giới mới có thể trở nên dịu dàng, nếu không... Nó cũng sẽ không có chút khách khí nào đối với ngươi!
Khương Nghị nhẹ nhàng điểm các nàng một cái, sau đó quay người rời khỏi mảnh cấm khu này.
- Giống với các ngươi, năm đó thật sự coi ta là người sao? Ta bây giờ được tôn trọng, là chính ta tranh thủ tới!
Một câu cuối cùng này, vậy mà lại để Tinh Linh Đế Quân cùng Thiên Nghi Nữ Hoàng á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, trước khi biết Khương Nghị có Đăng Thiên Kiều, các nàng vẫn hi vọng hắn có thể chủ động chịu chết.
Thật lâu, Tinh Linh Đế Quân hỏi Thiên Nghi Nữ Hoàng:
- Hắn làm cái gì đối với Khương Thương?
Thiên Nghi Nữ Hoàng lắc đầu nói:
- Chuyện rất tồi tệ.
Tinh Linh Đế Quân nói:
- Khương Nghị làm việc cường thế, xử sự bá đạo, chưa hẳn có thể làm tốt vai trò phụ thân. Tính cách Khương Thương có thiếu hụt, lại vô cùng phản nghịch, sẽ không dễ dàng phục tùng quản giáo. Chờ ngày nào đó Khương Nghị dẫn hắn rời khỏi, ngươi nhất định phải đi theo. Nhưng, ta nói trước, ngươi và Khương Nghị đã kết thúc, đây cũng là chuyện của kiếp trước. Lần này mang theo chúng nữ tử của hắn đến, mặc kệ là hắn tự nguyện, hay là đám nữ tử kia cưỡng bách, đều đang rõ ràng ngươi cho thấy một sự kiện, ngươi, không thuộc về hắn, ngươi, không được tiếp nhận! Rõ chưa? Phải tự trọng!! Đến nơi đó, làm việc nói chuyện đều phải chú ý phân tấc!