Đông Hoàng Càn cũng nói:
- Thời đại này xuất hiện rất nhiều kỳ tích, ví dụ như Thượng Thương cổ thành tái thế, chúng ta còn phát hiện Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy tại thời kỳ Hồng Hoang. Có nó, chúng ta không cần tiến về Thiên Khải, liền có thể nghênh đón thiên phạt tại Thương Huyền, nếu có ngài bảo vệ, Phần Thiên Thần Hoàng tuyệt đối sẽ không xảy ra sai lầm, nếu có Đế Thành bảo vệ, khi Đế Quân các phương giết vào Thương Huyền, chúng ta cũng có thể có một chỗ tị nạn!
Đông Hoàng Toại cao giọng nói:
- Trước khi ngài ngủ say, tiếc nuối nhất không ai qua được Thương Huyền không đế, bây giờ ngài tỉnh lại, chúng ta cung thỉnh ngài chứng kiến Thương Huyền... Lại nổi lên tân đế!! Cầu xin ngài bảo vệ Thương Huyền... Lại nổi lên Cửu Châu!
Ba người nói xong, kích động lại mong đợi nhìn qua tinh thần sáng chói, chờ đợi Hư Không Đế Quân đáp lại.
Thật lâu...
- Chuyển cáo Tinh Linh Đế Quân, cánh cửa Hư Không sẽ như định kỳ vào ở Tinh Linh Đế Thành!
Hư Không Đế Thành phát ra âm thanh than nhẹ, tinh thần khổng lồ ù ù chuyển động, thủ vệ Đế Thành, lái về phía Thương Huyền.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đầu tiên là kích động, tiếp đến lại là sợ hãi thán phục.
Tinh thần khổng lồ như là con thuyền lớn di chuyển trong thâm không, nổi lên gợn sóng thâm không kịch liệt, nhưng gợn sóng rất nhanh đã bình tĩnh, cũng không có truyền ra bao xa, trừ sóng cả mãnh liệt ở khu vực xung quanh, thì bên ngoài cũng không có bất kỳ vết tích gì.
Cái lực khống chế kinh khủng này, thật sự là để bọn người Đông Hoàng Như Ảnh tự than thở không bằng.
Càng quan trọng hơn là, Hư Không Đế Thành cường thế giáng lâm rất có thể sẽ không kinh động đến các Đế Quân khác!
- Các ngươi đi Thương Huyền, ta đi báo cáo Tinh Linh Đế Quân!
Đông Hoàng Càn ra hiệu Đông Hoàng Như Ảnh đuổi theo sát, nói không chừng có thể được Đế Quân chỉ điểm.
- Xuất hiện! Hư Không Đế Thành xuất hiện!!
Âm thanh kích động từ Đông Hoàng Càn vang vọng khắp Tinh Linh Đế Thành.
Khương Nghị, Thiên Hậu, Thiên Nghi Nữ Hoàng và toàn bộ đuổi tới đại điện, nhìn thấy dáng vẻ Đông Hoàng Càn kích động khoa tay múa chân, cũng nhao nhao nhận lấy cảm nhiễm, kích động mong đợi nhìn hắn.
- Tin tức tốt!! Hư Không Đế Quân...
Đông Hoàng Càn dừng lại một chút, chờ sau khi tất cả mọi người ngừng thở, ánh mắt cuồng nhiệt, lên tiếng hô to:
- Hư Không Đế Quân vẫn còn ý thức! Linh hồn tế dâng cho cánh cửa Hư Không!!
- Linh hồn vẫn còn??
Tinh Linh Đế Quân bỗng nhiên đứng dậy, kích động lại chấn kinh, nhưng càng cảm thấy chuyện kỳ quái:
- Đế Quân nhận thiên kiếp rèn luyện, giao hòa cùng thế giới, ở trình độ nào đó mà nói, tương đương với Thương Thiên hóa thân. Mặc dù tuổi thọ vài vạn năm, nhưng một khi chết đi, linh hồn sẽ quy về thế giới, không còn luân hồi.
Sau khi Hư Không Đế Quân chết, linh hồn cũng hẳn là không còn tồn tại mới đúng.
- Đế Quân không còn luân hồi?
Đông Hoàng Càn kinh ngạc.
Khương Nghị và bọn người Thiên Hậu đều trao đổi ánh mắt, Đế Quân còn có loại kết cục này?
Chết là triệt để chết rồi??
Tinh Linh Đế Quân hỏi lại:
- Các ngươi không biết? Nếu như Đế Quân chết còn có thể luân hồi, Địa Ngục dám thu sao? Chẳng phải là sau khi luân hồi sẽ lần nữa khôi phục, lần nữa trưởng thành, lần nữa xưng đế?
Bọn người Khương Nghị ngưng nghẹn im lặng, đạo lý tựa như là như thế.
Đan Hoàng chất vấn:
- Không đúng, nếu linh hồn tồn tại, còn khống chế cánh cửa Pháp Tắc, vì sao ba mươi ngàn năm không xuất hiện? Hắn hoàn toàn có thể khống chế cánh cửa Pháp Tắc, trấn thủ Thương Huyền. Vấn đề là ở trên cánh cửa Hư Không? Linh hồn của hắn là thật sự tồn tại, hay chỉ lưu lại ý niệm?
Tinh Linh Đế Quân tiếp cận Đông Hoàng Càn:
- Ngài ấy còn nói cái gì rồi??
Đông Hoàng Càn nói:
- Hư Không Đế Quân để cho ta chuyển cáo, ngài ấy sẽ tuân thủ lời hứa đúng hạn vào ở Tinh Linh Đế Thành. Bây giờ ngài ấy đang tự mình chỉ dẫn Hư Không Đế Thành, tiến về Thương Huyền tọa trấn.
- Trở về Thương Huyền!
Khương Nghị rất phấn chấn!
Trước đó chỉ là tưởng tượng, không nghĩ tới sẽ thực hiện thật, còn đơn giản như vậy!
- Hư Không Đế Thành!!
Bọn người Thiên Hậu đều cũng không nghĩ tới sẽ nhẹ nhõm như vậy.
Đối với quen thuộc long đong và ngoài ý muốn như bọn hắn mà nói, thông thuận như thế thật sự là rất hiếm thấy, lại có chút không quen.
Thiên Nghi Nữ Hoàng nói:
- Mang theo Khương Thương đi.
- Không nôn nóng! Chờ ta thu xếp tốt lại đến đón hắn.
Khương Nghị vội vã không nhịn nổi, chào hỏi bọn người Thiên Hậu bay lên không rời khỏi, lao thẳng đến tế đàn không gian bên ngoài Đế Thành.
- Hư Không Đế Quân... Lại còn lưu lại ý thức...
Tinh Linh Đế Quân nhìn lên thâm không, vẻ mặt phức tạp.
Mặc dù còn không biết phần ý thức này là tồn tại như thế nào, lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, nhưng... Đối với bảy đại Đế Quân mà nói, cái này chỉ sợ là rung động không nhỏ.
Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng đi ra, một tiếng 'còn tốt chứ' của Hư Không Đế Quân, sẽ mang đến áp lực tinh thần bao lớn cho bảy Đế Quân kia.
- Càng ngày càng có ý tứ...
Tinh Linh Đế Quân thu hồi ánh mắt, lặng lẽ chờ Hư Không Đế Quân trở về.
Sinh Mệnh Thần Điện!
Khi Hư Không Đế Thành va chạm thế giới, tái nhập Thương Huyền đại địa, nhìn lên không gian ba động mãnh liệt, cũng không có ảnh hưởng quá xa, cực hạn tại Trung Vực, giáng lâm Địa Chu, sóng triều không gian cũng ngăn cách dò xét.
Cho dù là tai mắt Đế tộc tiềm phục tại Thương Huyền cũng đều tưởng rằng Sí Thiên giới vẫn tồn tại.
Nhưng, Nữ Đế trong thần điện đã bị kinh động.
- Cánh cửa Hư Không... Ngươi lại còn trở về...
Dáng người Nữ Đế mông lung, phiêu miểu khó lường.
Nàng đưa tay sờ nhẹ không gian, cảm nhận được gợn sóng pháp tắc vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Từ sau khi bị giam giữ đến Thượng Thương cổ thành, nàng đã triệt để ngăn cách liên hệ cùng thế giới này, mà vừa đóng chính là trăm vạn năm.
Sau khi thoát khốn mới phát hiện 'Mười hai huynh muội' đã từng của chỉ còn 'Tử Vong' cùng 'Kiếp Nạn'.
Tử Vong trấn thủ U Minh, vẫn lạnh nhạt y hệt năm đó, mặc kệ chuyện nhân gian, không để ý tới thế gian hỗn loạn, một lòng diễn biến Địa Ngục Quỷ tộc.
Kiếp Nạn tàn phá không chịu nổi, đã không có cường thịnh như năm đó, biến thành vũ khí của Nhân tộc, lại cố chấp lấy kiêu ngạo đã từng, không chịu quay về hệ thống pháp tắc.
Hồi tưởng trận ‘loạn cục Hoang Cổ’ trăm vạn năm trước kia, nàng đã không có hy vọng xa vời đối với những 'huynh muội' khác.
Ngủ say thì ngủ say, biến mất thì biến mất, hẳn là sẽ không lại xuất hiện.
Không nghĩ tới, nàng lại đột nhiên cảm nhận được cánh cửa Hư Không giáng lâm!
- Năm đó, ngươi chính là kẻ đầu tiên từ bỏ. Trăm vạn năm, bọn hắn đều đã không còn, vậy mà ngươi lại trở về. Vì sao?