Bên ngoài mấy vạn dặm, bọn người Thiên Hậu nhìn qua mây mù đang lui tán đầy trời, tâm tình phức tạp không nói ra được.
Mặc dù hẳn là rất vui mừng, nhưng ngẫm lại tính cách của Khương Thương, thật đúng là không biết hắn có thể nhận khống chế hay không.
Dù sao, đã vượt qua lôi kiếp thì chính là Đế Quân! Là thống ngự giả vượt lên trên chúng sinh thế giới!
Thực lực tuyệt đối, đại biểu cho ý chí tuyệt đối, thay thế cho lực khống chế tuyệt đối.
Đế Quân, há có thể bị người khác bài bố?
- Chúng ta không phải là nên đi qua sao? Còn đang chờ cái gì!!
Hồng Võ Thiên Thần và các cường giả Tinh Linh tộc đã gấp đến khó dằn nổi.
Đây là 'chủ nhân Thương Huyền' mà bọn hắn mong đợi ngàn năm, nuôi dưỡng ngàn năm, mặc dù đã không thể chân chính thống ngự Thương Huyền, nhưng giờ khắc này thật sự là bọn hắn đã đợi quá lâu rồi.
- Đi xem một chút đi, vị Đế Quân thứ hai, chúng ta nên gọi hắn là gì?
Đông Hoàng Như Ảnh, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại sau khi hoàn thiện tốt pháp trận đã lần lượt mang lên Thần Ma ở khu vực của riêng phần mình, tiến về Phong Thần Đài ở bên ngoài mấy vạn dặm.
- Loại cảm giác này...
Khương Thương đứng tại đỉnh phong thần nhắm mắt lại, mở rộng hai tay, cảm nhận được năng lượng bành trướng phun trào trong cơ thể, cùng liên hệ giữa tự nhiên mênh mông.
Quá kỳ diệu, giống như vẫy tay một cái đã có thể đánh gảy tự nhiên, thay đổi tự nhiên.
Hình dạng mặt đất núi sông biến thiên cũng chỉ là một cái suy nghĩ, năng lượng đất trời héo quắt cũng chỉ trong một cái ý nghĩ.
Hắn như là vượt lên trên chúng sinh, đứng ngạo nghễ tại đỉnh tự nhiên.
Trăm vạn dặm sông núi với hắn mà nói cũng chỉ là một bức tranh, tùy ý bôi lên, tùy ý sửa đổi.
Trước đó cho là Bán Đế đến Đế cảnh, chỉ vẻn vẹn mạnh lên mà thôi. Nhưng đến giờ khắc này hắn mới hiểu được, Bán Đế đến Đế cảnh, không chỉ là mạnh lên, mà là có hiểu biết hoàn toàn mới đối với 'thực lực'.
- Chênh lệch giữa thần và đế là không thể vượt qua, nhưng giữa đế và đế giống như không có hồng câu lớn như vậy.
Khương Thương mở mắt, đáy mắt bắn ra hung quang, tập trung vào Khương Nghị.
Hai cánh triển khai trên phạm vi lớn, như là cùng bầu trời vô biên giao hòa cùng một chỗ.
Thiên Nghi vừa muốn mở miệng, lại bị Khương Nghị ngăn lại, hắn nghênh tiếp đôi ánh mắt tràn ngập lệ khí kia.
- Ngươi là chỉ ngươi và ta, hay là ngươi cùng những Đế Quân Thiên Khải kia?
Khương Thương nhìn chằm chằm Khương Nghị hồi lâu, khóe miệng từ từ câu lên, duỗi ra đầu lưỡi nhỏ dài liếm môi một cái:
- Đương nhiên là cùng ngươi. Bọn hắn? Ha ha, ai có tư cách bàn bạc hồng câu với ta!
Khương Nghị nói:
- So với những Đế Quân Thiên Khải kia, ngươi là nhiều hơn một loại pháp tắc, nhưng thời gian bọn hắn dừng lại tại Đế cảnh đến nay đã hơn ba mươi ngàn năm, ngươi cho rằng ba mươi ngàn năm này bọn hắn chỉ đi ngủ? Ngươi cho rằng ba mươi ngàn năm này là đơn giản như ba năm?
- Ngay cả ta đều không có nắm chắc sẽ thắng vị Đế Quân nào, ngươi là nên có nhận biết tối thiểu cùng cảnh giác đối với đám đối thủ của ngươi.
- Ngươi mở Thông Thiên Tháp ra, thả ta đi lên thử một lần!!
Khương Thương cảm nhận được lực lượng kinh khủng cuồn cuộn trong thân thể, cùng lực khống chế tuyệt đối đối với tự nhiên, hận không thể lập tức tìm tới một Đế Quân thống thống khoái khoái đại chiến một trận.
- Thử một lần? Ngươi coi đó là luận võ sao!! Thử không tốt, ngươi sẽ chết!!
- Chỉ chút dũng khí ấy của mình, ngươi làm thế nào sống đến bây giờ?
- Khương Thương...
Thiên Nghi lập tức giận dữ la mắng, lại bị Khương Nghị đưa tay ngăn lại:
- Ngươi khẳng định muốn thử một chút? Tốt, ta cho ngươi cơ hội! Từ khi ngươi sinh ra đến bây giờ, còn không có đơn độc làm qua một chuyện gì, nếu ngươi đã dũng cảm như thế...
- Ngươi muốn làm gì?
Thiên Nghi vội vàng ngăn cản:
- Hắn chỉ là vừa mới đột phá, đối với nhận biết của mình xuất hiện chút sai lầm. Chàng lại không thể có chút kiên nhẫn? Chàng và hài tử của chàng so sánh cái gì?
Khương Nghị không quan tâm, chỉ vào Khương Thương nói:
- Ta đưa ngươi lên Thiên Khải! Ta cũng không quy định ngươi làm cái gì, ngươi chỉ cần ở nơi đó sống qua nửa tháng!
Thiên Nghi thấy Khương Nghị muốn làm thật, lập tức quát tháo Khương Thương:
- Nói xin lỗi ngay cho ta! Lập tức! Lập tức!!
Khương Thương lại có chút ngẩng đầu:
- Hãy đợi đấy! Ta không chỉ có sẽ sống qua nửa tháng ở nơi đó, sẽ còn giết Đế Quân cho ngươi xem!!
Thiên Nghi đẩy Khương Nghị ra, chỉ tới Khương Thương:
- Đủ rồi! Đừng có lại khoa trương nữa! Nơi này bị pháp trận Hư Không giam cầm, ngăn cách khí tức Đế Quân, một khi lên Thiên Khải, Đế Quân khác khẳng định sẽ phát giác được ngươi, khóa chặt đến ngươi. Ngươi chính là chạy đến thâm không vũ trụ, bọn hắn cũng có thể móc ngươi ra.
- Nếu như ngươi thật cho rằng ngươi có thể sống quá nửa tháng, vậy thì hãy giết ta ngay bây giờ đi!! Đến đây, giết ta đi!!
- Ta không cần phải dày vò chờ tin tức của ngươi, không cần phải lên Thiên Khải nhặt xác cho ngươi, không cần trơ mắt nhìn hài tử mà ta nuôi dưỡng ngàn năm, giống súc vật bị bảy Đế Quân ăn tươi nuốt sống!
Thiên Nghi Nữ Hoàng cuồng loạn giận dữ mắng mỏ, để Khương Thương phách lối rốt cuộc cũng hạ đầu xuống.
Hư không nổi lên gợn sóng, bọn người Thiên Hậu liên tiếp đi tới, nhìn Thiên Nghi không kiềm chế được nỗi lòng, vẻ mặt đều trở nên vô cùng quái dị.
Bọn hắn nhớ mang máng thời điểm ở Mê Ly Chi Hải bắt đầu thấy Thiên Nghi kinh diễm, ký ức đối với khí chất dịu dàng tôn quý kia của nàng cũng vẫn còn mới mẻ, nhưng bây giờ... Ai... Hài tử kia không phải là không thể giày vò chết nàng.
Thiên Hậu, Tần Vị Ương cũng hơi nhíu mày, làm sao nàng lại biến thành như thế này rồi? Một hài tử, có thể hủy một nữ tử?
Khương Nghị nói:
- Tiếp tục duy trì pháp trận Hư Không, áp chế năng lượng Đế cảnh. Sau năm ngày, ngày mùng một tháng một, chúng ta phó ước Đăng Thiên Kiều!
Bọn người Kiều Vô Hối không còn nhìn đến Khương Thương nữa, tất cả nhao nhao nhìn lên bầu trời, nhiệt huyết phun trào, chiến ý dâng cao.
Cuộc chiến lên trời!
Cuộc chiến Thiên Khải!
Trận quyết chiến kia chính là trận quyết chiến thật sự ảnh hưởng đến cách cục thiên hạ!
Chúng ta đều đã chuẩn bị xong.
Các Đế Quân, các ngươi thì sao?
Bên trong Hư Không Đế Thành!
Bọn người Tu La kích động chứng kiến Khương Nghị biến đổi, cũng vì Khương Nghị thành công mà kiêu ngạo.