Ngày mùng một tháng một.
Thiên Khải chiến trường, hơn tám mươi tòa hoàng thành phong cấm toàn diện.
Thiên Khải chiến trường, năng lượng cuồn cuộn trong hơn một trăm năm mươi vạn dặm, cuồng phong liệt thiên, địa mạch lao nhanh, mưa to như thác nước, lôi điện như thủy triều, như hàng vạn con sông đổ vào biển, lao nhanh về hướng Đăng Thiên Kiều.
Tại thời khắc kiềm chế đến khẩn trương này, Tây Bắc Thiên Môn đột nhiên rung chuyển, ánh sáng bạo động, đế uy che trời.
Bắc Thái Đế Quân kìm nén không được mà đạp động tế đàn, đăng lâm Thiên Khải, vượt qua sơn hà lao thẳng đến Đăng Thiên Kiều ở bên ngoài bảy trăm ngàn dặm.
Thời khắc nhận xúc động, Long Đế, Hắc Ma Đế Quân, nhao nhao xúc động, ra khỏi Đế Thành, đạp tế đàn, mở thiên môn, đăng lâm Thiên Khải, hiện ra tư thái mạnh nhất, lao thẳng đến Trung Bộ Đăng Thiên Kiều.
- Tới??
Huyền Vũ Đế Quân đã nhận ra ba khu thiên môn ở Tây Bộ, Tây Nam, Nam Bộ, rung chuyển, cùng ba loại đế uy cường hãn ba động trước tiên.
- Chẳng lẽ bọn hắn phản thật?
- Đám súc sinh đáng chết! Đường đường là Đế Quân, vậy mà lại thỏa hiệp với Thần Linh!
- Ta đã nói bọn hắn có vấn đề! Nên tới vẫn tới!!
Thái Sơ Đế Quân, Huyết Ma Đế Quân, Bạch Hổ Đế Quân hét lên giận dữ với bầu trời, hận không thể giết qua ngay bây giờ.
- Đừng hốt hoảng! Bạch Hổ Đế Quân, Huyền Vũ Đế Quân, các ngươi ở lại ứng phó Đăng Thiên Kiều, bất luận như thế nào cũng phải giết chết Khương Nghị! Thái Sơ Đế Quân, theo ta nghênh chiến tam đại Đế Quân!
Huyết Ma Đế Quân tức giận không kiềm chế được, hiệu triệu Thái Sơ Đế Quân đi chặn đánh.
Thái Sơ Đế Quân hô to:
- Đừng hốt hoảng!! Ta không tin Khương Nghị có thể thuyết phục toàn bộ ba vị Đế Quân bọn hắn phản loạn!! Bằng không bọn hắn tuyệt đối sẽ không đề nghị vây giết Tinh Linh Đế Quân, càng sẽ không chờ tới bây giờ mới ra tay.
Huyết Ma Đế Quân nói:
- Nhưng bên trong khẳng định có! Chúng ta đẩy về phía trước mười vạn dặm, ngăn cản bọn hắn ở nơi đó!
- Các ngươi đi đi! Nơi này đã có chúng ta!
Bạch Hổ Đế Quân đong đưa chiến khu, sát khí ngập trời, như là cộng minh cùng pháp tắc giết chóc của thế giới, hông gian rộng lớn đều lập tức bạo động.
Lấy lực công kích của hắn, phối hợp với lực phòng ngự của Huyền Vũ, hoàn toàn có thể khống chế chiến trường.
Thái Sơ Đế Quân cùng Huyết Ma Đế Quân lập tức lên đường, lướt ngang mười vạn dặm đến tây bộ, cố ý phóng xuất ra đế uy cường hãn, để ba vị Đế Quân đang nhanh chóng vượt qua chạy tới tập kết, giải thích rõ ràng tình huống, phân rõ ràng địch ta.
Lúc mà Tam đại Đế Quân tái nhập Thiên Khải, lúc Đăng Thiên Kiều đang tại thời khắc hỗn loạn đặc thù, một trận rung chuyển mãnh liệt đột nhiên bạo động ở phương xa.
Khoảng cách cũng không xa xôi, cũng chỉ chừng mười vạn dặm.
Nhưng vị trí trong này, rõ ràng là cấm khu thiên môn Thương Huyền.
Theo bạo động cuồn cuộn, một cỗ cường thịnh đế uy không cách nào áp chế bắn ra, như biển gầm che trời, tựa như mạch cuồn cuộn, mênh mông mười vạn dặm sơn hà đều hứng chịu tới trùng kích.
- Đế uy??
Bạch Hổ Đế Quân cùng Huyền Vũ Đế Quân cũng hơi có phản ứng, vội vàng định thần dò xét.
Thái Sơ Đế Quân, Huyết Ma Đế Quân vừa mới rời khỏi mấy ngàn dặm đã lần lượt kinh động, lập tức dừng lại nhìn về phương xa.
- Ở đâu ra đế uy?
- Thương Huyền ở đâu ra đế?
- Chẳng lẽ... quái vật Man Hoang kia?
- Tên quái vật Man Hoang kia xưng đế? Nói đùa cái gì vậy?!!
Bốn vị Đế Quân đều rất là chấn kinh, trước tiên vẫn chỉ nghĩ tới tôn quái vật Man Hoang kia.
Nhưng ở trong tiềm thức của bọn hắn, hoặc là càng muốn tin tưởng chính là, quái vật kia là đã thức tỉnh đế mạch tân sinh mệnh thể, cũng không phải trăm vạn năm trước Man Hoang Đế Tổ. Dù sao cái kia hoàn toàn liền không thực tế.
Không có Đế Quân nào có thể sống quá một trăm ngàn năm, huống chi là mấy triệu!
Không có Đế Quân nào có thể chân chính chứng kiến một thời đại nào đó lên xuống, huống chi là linh hồn từ Hoang đến nay vượt ngang mấy thời đại!
Cho nên hẳn là siêu cấp Thần Linh đã thức tỉnh song đế mạch, muốn chân chính xưng đế, vẫn phải đến trên Đăng Thiên Kiều.
Nhưng tình huống bây giờ là như thế nào?
Quái vật kia làm sao có thể có đế uy?
Bốn vị Đế Quân khó có thể tin, lập tức thận trọng dò xét, nhưng loại cảm giác này rất nhanh đã trở nên phiêu miểu mơ hồ, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Bọn hắn thoáng thở phào, loại đế uy này không bình thường, hẳn không phải là khí tức Đế Quân thật.
Nhưng, đế uy ở đâu ra?
Chẳng lẽ là tên điên Khương Nghị kia lại thông qua cái truyền thừa gì đó, kích phát ra đế uy?
Không không không!
Đó là chuyện không thể nào! Thật đúng là hoang đường!
Huyết Ma Đế Quân cùng Thái Sơ Đế Quân thoáng suy nghĩ, nhanh chóng trở về cấm khu.
Bắc Thái và hai Đế Quân khác còn cách khoản sáu mươi đến bảy mươi vạn dặm, một lát không qua được, nhưng đám tên điên Khương Nghị kia lại có thể đuổi tới lúc nào!
Lúc này, sau khi bọn người Khương Nghị đăng lâm Thiên Khải thì đã lập tức lao thẳng tới sâu trong vũ trụ, bằng vào bọn người Đông Hoàng Như Ảnh liên thủ thôi động cánh cửa Hư Không, che dấu khí tức của Khương Nghị, vượt qua thâm không, thẳng đến Đăng Thiên Kiều.
- Ở đâu? Bọn hắn ở đâu?
Bốn vị Đế Quân tề tụ về Đăng Thiên Kiều, tra xét rõ ràng khí tức của bọn người Khương Nghị, tìm kiếm lấy đế uy yếu ớt kia.
Nhưng, biến mất! Hoàn toàn biến mất!!
Quá không thể tưởng tượng nổi!
Quả thực là hồi hộp!
Bọn hắn khống chế thế giới ba mươi ngàn năm, chưa từng gặp được tình huống mất khống chế như thế này!
Loại cảm giác này chưa bao giờ có, lại còn đột nhiên xuất hiện, để bọn hắn không hiểu mà trở nên cảnh giác.
- Không có!! Hoàn toàn không có cảm ứng!
Vĩnh Dạ, Huyền Đàm, Thiếu Hoàng, đều đang cẩn thận dò xét truyền thừa cảm ứng từ Khương Nghị.
Để bọn hắn ngoài ý muốn chính là, trừ cái cộng minh ngắn ngủi ban đầu kia, sau đó đã hoàn toàn mất đi tung tích.
Thật giống như đây không phải là Khương Nghị, hoặc là Khương Nghị không có lao thẳng đến nơi này, mà là đã đi xa cách bọn họ.
- Không thể nào!
- Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?
- Khương Nghị hắn muốn làm gì?
Thái Tổ và cả đám người đều khẩn trương, khẩn trương đến tức giận, khẩn trương đến bực bội.
Có lẽ ngay cả chính bọn hắn cũng đều không có ý thức được, đối với kẻ điên như Khương Nghị, bọn hắn đã thật sự kiêng kị.