Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3084 - Chương 3080: Thái Tổ Xưng Đế

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3080: Thái Tổ xưng đế

- Hắn muốn biến đổi, cần phải hai ba ngày. Nhưng Hắc Ma Đế Quân và Long Đế, còn có Thái Sơ Đế Quân đã đến, sớm nhất đều có thể là ngày mai.

- Bọn hắn dám đến sao? Ta cược bọn hắn nửa đường đã trở về!!

Tại thời điểm Khương Thương ác chiến Huyền Vũ Đế Quân, ba người Đông Hoàng Như Ảnh khống chế cánh cửa Hư Không, chuyển dời đến đỉnh Đăng Thiên Kiều.

Lúc này Huyền Vũ Thái Tổ đang thừa nhận lôi kiếp bạo kích thảm liệt.

Lôi triều tràn ngập đất trời bao phủ lấy hắn, tàn phá lấy hắn, giày vò lấy hắn.

Lúc trước hắn e ngại lên trời, bây giờ bị cưỡng ép tiến lên, càng tuyệt vọng bối rối, kinh khủng bạo kích để hắn lúc nào cũng có thể từ bỏ.

- Huyền Vũ Thái Tổ! Ngươi còn đang kiên trì cái gì? Từ bỏ đi!!

Đông Hoàng Như Ảnh đến sau, không có trực tiếp cổ vũ hắn đột phá, mà là phương pháp trái ngược.

- Bạch Hổ Đế Quân bị ném vào Thương Huyền đại lục, xúc động đế ngấn, đã lưu vong thâm không.

- Huyết Ma Đế Quân bị thân phận nổ nát vụn, binh giải chạy trốn.

- Thái Sơ Đế Quân thấy tình thế không ổn, đã rời khỏi.

- Bây giờ Thiên Khải chiến trường chỉ còn lại ngươi cùng Đế Quân của ngươi!!

Thanh âm Đông Hoàng Như Ảnh truyền vào lôi bạo triều dâng, kích thích Huyền Vũ Thái Tổ.

Ý chí Huyền Vũ Thái Tổ gần như sụp đổ suýt chút nữa sụp đổ, thảm liệt lôi triều để hắn liên tục lui hai tầng, Hư Vô Chiến Khu kịch liệt phồng lên, như là muốn nổ tung.

Trong lòng Đông Hoàng Như Ảnh xiết chặt, thật sợ gia hỏa này trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.

- Kiềm chế một chút, ổn định!

Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại tranh thủ thời gian nhắc nhở, tuyệt đối đừng biến khéo thành vụng.

Đây chính là một siêu cấp tiệc tùng sắp xưng đế nha.

Đông Hoàng Như Ảnh thoáng an tĩnh, mới nói:

- Bây giờ Thiên Khải chiến trường chỉ còn lại ngươi cùng Đế Quân các ngươi, cũng đều bị khốn trụ, không chỗ có thể trốn.

- Bọn người Khương Nghị đang thay phiên tra tấn Huyền Vũ Đế Quân, tôi luyện chiến kỹ, tiêu hao năng lượng, bất cứ lúc nào có thể đẩy hắn vào chỗ chết.

- Mà ngươi? Chúng ta đang vây xem tang lễ của ngươi!

- Các ngươi thật sự là một tên thảm hơn so với một tên.

- Huyền Vũ Đế tộc cao ngạo vậy mà hủy ở trên tay các ngươi.

- Huyền Vũ đại lục muốn đổi tên.

- Huyền Vũ Đế tộc muốn xuống dốc.

Đông Hoàng Như Ảnh nói xong, ra hiệu Đông Hoàng Càn đuổi theo, không thể tự kiềm chế làm đơn độc. Đông Hoàng Càn xoay động nhãn châu, lập tức lĩnh ngộ, cố ý ha ha cười lạnh:

- Nếu như ngươi có thể xưng đế, có lẽ có thể cứu Huyền Vũ Đế Quân, nếu như ngươi có thể xưng đế, có lẽ có thể trốn về Đế Thành, bảo toàn Đế tộc.

- Đáng tiếc, nhìn dáng vẻ chật vật không chịu nổi của ngươi, ngay cả đuôi rắn đều nát, ngươi dứt khoát từ bỏ đi.

Huyền Vũ Thái Tổ bao phủ trong lôi triều, đau đớn không chịu nổi, tuyệt vọng đến sụp đổ. Nhất là sau khi nghe bên ngoài mơ hồ truyền đến trào phúng, bi phẫn hận không thể rời khỏi Đăng Thiên Kiều, trực tiếp cùng đám người kia tự bạo.

Đường đường Huyền Vũ Đế tộc, lại muốn xuống dốc rồi?

Huyền Vũ Đế Quân cao ngạo vậy mà thảm tao bị chà đạp?

Sau này giữa thiên địa, còn có thể lại có Huyền Vũ sao?

Thẳng đến...

Thanh âm khác bay vào.

Huyền Vũ Thái Tổ đột nhiên bừng tỉnh, hắn đang ở trên Đăng Thiên Kiều, đang nghênh đón thiên kiếp, đang phát sinh biến đổi. Mặc dù tình cảnh đáng lo, lúc nào cũng có thể tử vong, nhưng nếu như thành công? Nếu như thành công thì sao.

Bọn người Khương Nghị vẫn đang 'Chà đạp' Đế Quân, nói rõ Đế Quân không chết được.

Đế Quân có phòng ngự khủng bố, cũng hẳn là không bị giết chết.

Nếu như mình có thể đột phá liền có thể liên thủ, cứu vớt Đế Quân, trốn về Đế Thành.

Nói không chừng Đế Quân còn đang mong mỏi mình đột phá?

Chỉ cần trốn về Đế Thành, bọn hắn Song Đế thủ vững, Khương Nghị đừng nghĩ đột phá phòng ngự, lại tổn thương đến bọn hắn.

Không sai!!

Chính là như vậy!!

Chỉ cần ta đột phá, Đế Quân liền có thể sống!

Chỉ cần ta đột phá, Đế tộc cũng sẽ bất diệt!

Ta nhất định phải đột phá!!

Ta muốn cứu vớt Đế Quân, ta muốn cứu vớt Đế tộc!

Ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Huyền Vũ Đế tộc cứ như vậy bị hủy ở thời đại này.

Huyền Vũ Thái Tổ đột nhiên cảm giác được cảm giác thức trách nhiệm cùng sứ mệnh trước nay chưa từng có ý, càng có tín niệm cùng nghị lực đột nhiên bộc phát từ sâu trong linh hồn.

- Rống!

Huyền Vũ Thái Tổ mãnh liệt đong đưa chiến khu, hướng về Đăng Thiên Kiều khởi xướng trùng kích, khiêng lôi kiếp, hét giận dữ lôi kiếp.

Cái gì đều mặc kệ.

Buông tay đánh cược một lần.

Hướng chết mà sinh.

Hoặc là, ta chết! Đế tộc diệt tuyệt.

Hoặc là, ta sống! Đế tộc hưng thịnh.

Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh âm thầm phấn chấn, vậy mà thật tạo nên tác dụng.

Đông Hoàng Toại nhắc nhở:

- Đừng vui mừng quá sớm, thân thể hắn bị trọng thương đi đến Đăng Thiên Kiều, bất kỳ vô ý gì đều có thể thất bại trong gang tấc.

Đông Hoàng Càn nói:

- Không nên coi thường tín niệm cùng ý chí, bây giờ hắn không phải là vì mình lên trời, mà là cho Đế Quân hắn, cho Đế tộc hắn, vì liệt tổ liệt tông hắn, hắn có vô số lý do không thể nào bại.

Đông Hoàng Toại nói:

- Ý chí có thể kích thích nhất cổ tác khí, chưa hẳn có thể làm cho hắn đối kháng đến cuối cùng.

Đông Hoàng Càn trợn trắng mắt:

- Ngươi giờ dám tranh cãi với cùng? Ta thấy ngươi sau khi thành thần đã không còn tôn trọng ta! Dịch chuyển khỏi đây cho ta, giữ vững khoảng cách nửa bước!

Đông Hoàng Toại dở khóc dở cười:

- Thần Tôn, ta chỉ là luận chuyện, chúng ta còn không thể chủ quan, cần tiếp tục kích thích khi thời điểm thích hợp.

Đông Hoàng Như Ảnh cẩn thận quan sát nói:

- Cũng đừng xem nhẹ Huyền Vũ Thái Tổ, hắn áp chế mấy ngàn năm hư hóa, không phải thực lực không đủ, trèo lên không được trời, mà dưới cục diện trước đó, nếu như hắn lên trời, tất lọt vào Đế Quân khác quấy nhiễu, cửu tử vô sinh.

- Hắn áp chế mấy ngàn năm, không phải không lắng đọng mấy ngàn năm, hắn hoàn toàn có tư chất lên trời. Mặc dù nhận lấy trọng thương, nhưng kích phát tín niệm bổ sung, tỷ lệ thành công vẫn có thể có bảy phần trở lên.

Bình Luận (0)
Comment