Chỉ cần có thể đến Thần Linh đỉnh phong liền có thể tham chiến.
Cho dù đối với bọn hắn mà nói vô cùng nguy hiểm, nhưng đến lúc đó xem tình huống có thể làm chút phụ trợ khác.
Dù sao có thể tới Thần Linh đỉnh phong, đều không phải kẻ yếu.
Sắc mặt mọi người hơi chậm, miễn cưỡng tiếp nhận hạn chế này.
- Các ngươi ở chỗ này tu luyện, Như Ảnh, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, mang lên cánh cửa Hư Không, đi theo ta.
Khương Nghị cần ẩn núp đến bên trong thâm không, tận hết khả năng che giấu khí tức, cái này cần cánh cửa Hư Không hỗ trợ.
Bọn người Thiên Hậu đưa mắt nhìn Khương Nghị rời khỏi, lần lượt tản ra, bế quan tu luyện.
Tinh Linh Đế Quân thì mang theo Đan Hoàng tiến về Đế Thành, giới thiệu tình huống bảo khố Đế Thành.
- Tiền bối, có thể mượn một bước nói chuyện hay không?
Bạch Tai đột nhiên giữ chặt Đan Hoàng, âm thanh ép tới rất thấp.
- Xin ngài chờ một chút một lát.
Đan Hoàng khẽ vuốt cằm nhìn Tinh Linh Đế Quân nói, đi theo Bạch Tai đi đến bên cạnh:
- Chuyện gì?
Bạch Tai rất do dự, nhưng vẫn dũng cảm nói:
- Chờ ngài luyện ra thần đan, có thể hay không lãng phí một viên trên người của ta?
Đan Hoàng có chút nhíu mày, nhìn Bạch Tai nhưng không có lên tiếng. Hắn vừa rồi đã nói rất rõ ràng, muốn dẫn đầu cân nhắc bọn người Thiên Hậu. Mà, đó là thần đan, luyện chế không chỉ cần phải hao phí rộng lượng tài nguyên, thời gian lâu dài, mà xác xuất thành công đều rất khó cam đoan.
Lấy suy tính của hắn, ba năm năm có thể luyện chế ra năm viên coi như rất hoàn mỹ, mà năm viên? Thiên Hậu, Hồng Hoang Thiên Long, Thôn Thiên Ma Hoàng, Đông Hoàng Như Ảnh, Lý Dần, Đại Vương, đây là sáu người. Nếu thật sự có thể luyện ra dư thừa, hắn cũng muốn giao cho Khương Nghị và bọn người Thiên Hậu, dùng để bảo mệnh tại cuộc chiến sát thiên.
- Ta biết ta yêu cầu rất quá đáng, vô cùng quá phận.
Bạch Tai nhìn thấy sắc mặt Đan Hoàng liền biết vị Đan Hoàng tôn quý này có chút không vui, không có trách cứ đã rất cho mặt mũi, nhưng hắn vẫn nhắm mắt nói:
- Kỳ thật Thiên Hậu đạt được ba vị Long Thần, đã không cần kích phát tiềm lực. Mà Thiên Long tộc kéo dài nhiều năm như vậy, hẳn có chút tài nguyên quý giá, Hồng Hoang Thiên Long có thể mượn dùng những cái kia thì thích hợp hơn, cũng không cần thần đan.
- Đại Vương... Đại Vương... Ta nói như vậy rất quá đáng, nhưng đế khu hai vị Đế Quân kích phát, đã rất đủ rồi, có thể dùng chút đan dược Thiên phẩm phối hợp, không cần thiết dùng thần đan.
Bạch Tai gian nan nói tiếp dưới ánh mắt Đan Hoàng càng ngày càng sắc bén:
- Ta thật rất hi vọng có thể được một viên thần đan, kích phát chiều sâu tiềm lực của ta.
- Ta biết ta trước đó chỉ là Thánh phẩm, có thể tới Thần phẩm đã là kỳ tích bên trong kỳ tích, không thể nào lại có đột phá. Nhưng, Đại Đế trước đó thân phong năm vị thần vệ, cũng không thể không có một người nào làm bạn trong cuộc chiến sát thiên.
- Ta... Ta... Ta biết ta có khả năng... Không phải thích hợp nhất. Nhưng đồ đằng ta rất đặc thù, kỳ thật vẫn... Có hi vọng...
- Ta thật hi vọng ngài có thể lãng phí một viên trên người của ta, nếu như thành thì sao? Nếu như, nếu như, thành đây?
- Ta không hy vọng xa vời có thể xưng đế, ta chỉ cần có thể hư hóa, liền có thể phát huy tác dụng.
Ánh mắt Bạch Tai sau cùng biến thành khẩn cầu. Hư hóa, cũng không đại biểu chân chính xưng đế, chân chính hóa thân đế mạch, chỉ là mạnh hơn thần mạch, có được tiềm lực xông về phía trước. Cho nên, Bạch Tai không hy vọng xa vời nghênh đón thiên phạt, biến đổi xưng đế, chỉ hy vọng có thể bước lên một bước hướng về phía trước, một bước như vậy đủ để hắn có tư cách tham dự cuộc chiến sát thiên.
Đan Hoàng trầm mặc, bởi vì hiểu rõ Bạch Tai không phải loại người có tính cách vì tư lợi, mới không có trực tiếp từ chối, nhưng, thần đan thật quá quý giá, há có thể nói lãng phí liền lãng phí. Mà, Thiên Hậu chưa bao giờ có tân mạch, cứ việc có Tổ Thú khác phối hợp, cũng chưa chắc có thể thuận lợi xưng đế, biến thành Đế mạch thứ mười chân chính ý nghĩa của Nhân tộc. Còn có Hồng Hoang Thiên Long mấy ngườis đều là tồn tại vấn đề như thế này.
Nhưng...
Đồ đằng Bạch Tai quả thật đặc thù.
Là một đầu lâu.
Đồ đằng ngụ ý là mục nát.
Nghiêm ngặt mà nói, Hủ Hủ đồ đằng xem như Tử Vong Đại Pháp Tắc diễn sinh, mà đầu lâu đồ đằng đen kịt kia vô cùng thần bí, một mực không có nghiên cứu triệt để là xương người cảnh giới gì.
Bạch Tai khẩn trương nhìn Đan Hoàng, hắn từ trước tới giờ không bối rối e ngại, giờ phút này trên trán vậy mà chảy ra mồ hôi, hắn thật muốn có được thần đan, kích phát chiều sâu đối với mình. Dù sao hắn tự nhận là tiềm lực mình vẫn rất lớn, nếu như có thể hủy đi mấy khối đế cốt Bắc Thái Đế Quân, từ Huyền Vũ nơi đó mời đến mấy khối đế cốt, lại có thần đan phụ trợ... Hắn có loại dự cảm mãnh liệt, thật có thể buông tay đánh cược một lần.
- Ta sẽ cân nhắc, nhưng ưu tiên không phải ngươi.
Đan Hoàng có thể làm cam đoan, chỉ có những thứ này.
- Tạ ơn ngài!!
Bạch Tai thở phào, thi lễ một cái thật sâu cho Đan Hoàng.
- Hảo hảo tu luyện, trước tiên tăng lên cảnh giới. Cho dù muốn cho, ngươi cũng muốn đến Thần Linh đỉnh phong.
Đan Hoàng khoát khoát tay, không dám nhiều lời, quay người muốn đuổi theo Tinh Linh Đế Quân, nhưng đi chưa được mấy bước, đột nhiên nhắc nhở:
- Tuyệt đối không nên nhắc chuyện này với bất kỳ kẻ nào! Ta không hy vọng người khác đều đuổi theo ta muốn thần đan.
- Đã hiểu!! đã hiểu!!
Bạch Tai đưa mắt nhìn Đan Hoàng rời khỏi, quay người thẳng đến Đại Vương nơi đó.
Khương Nghị giao toàn bộ di cốt Tiên Võ Đế Quân cùng Huyền Vũ Thái Tổ cho Đại Vương, chỉ phá hủy bộ phận cho Huyền Vũ khế ước của Thiên Hậu, mục đích tự nhiên là không dư lực bảo đảm Đại Vương tiến đến Đế Quân. Nhưng Đại Vương còn vơ vét rất nhiều bảo bối từ Huyền Vũ Đế tộc nơi đó, trong đó còn có rất nhiều bảo vật.
Tóm lại, đủ để Đại Vương đột phá, còn dư xài.
Bạch Tai đánh bạc da mặt, nhất định phải xin chút đế cốt từ nơi đó, sau đó còn muốn đi Lý Dần bên kia thử một chút.