- Ngươi là lão quang côn nhi, bình thường không nói lời nào, chuyện này ngược lại rất tích cực.
Đông Hoàng Càn thuận miệng kích thích.
-...
- Ám Ảnh Linh Miêu! Tinh Nguyệt Bạch Giao! Thuộc cấp kiếp trước, sau khi Thánh cảnh thay đổi, bị hắn chà đạp. Đây là ta biết, không biết khẳng định còn có.
Đông Hoàng Càn nói xong, vội vàng hướng Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Chuyện của kiếp trước, coi như nghe chuyện vui cười, đừng để ý.
- Ngài thấy ta vui cười rồi?
Đông Hoàng Như Ảnh đối rất bất đắc dĩ với vị này Thần Tôn.
- Nói! Ngươi muốn cái gì? Ta nhận thua!
Hắc Ma Đế Quân nhìn hằm hằm Khương Nghị, hôm nay nhận thua, sau này sớm muộn gì cũng tính trở về.
Vẻ mặt Khương Nghị dần dần nghiêm túc:
- Điều kiện của ta rất đơn giản. Ngươi từ giờ trở đi bồi dưỡng truyền nhân mới, giao phó xong hậu sự, chờ tương lai cuộc chiến sát thiên bộc phát, ngươi nhất định phải chết tại thâm không vũ trụ.
Hắc Ma Đế Quân gầm thét:
- Điểu nhân ngươi thật hung ác, ta chỉ nói câu ngươi làm Tinh Linh Đế Quân, ngươi mẫu thân nó liền muốn giết chết ta? Ngươi làm Tinh Linh Đế Quân, là ngươi dễ chịu, ta dựa vào cái gì còn phải chôn cùng ngươi.
Khương Nghị nói:
- Ta không muốn bây giờ đề cập chuyện này với ngươi, chính ngươi cứng rắn muốn ra điều kiện.
- Yêu cầu duy nhất của ta đối với Hắc Ma Đế Quân ngươi chính là chiến tử trong cuộc chiến sát thiên
- Bên trên cuộc chiến sát thiên trong lòng đừng còn có may mắn, đừng sợ đầu sợ đuôi, đừng tham sống sợ chết.
Khương Nghị có chờ mong rất lớn đối với Hắc Ma Đế Quân thực lực, Hắc Ma Đế tộc từ Hồng Hoang hưng thịnh đến bây giờ, từ đầu đến cuối chiếm lấy vị trí Đế tộc, cũng đủ để chứng minh thực lực Hắc Ma tộc. Nhưng, đã trải qua cuộc chiến Thiên Khải, Khương Nghị thật sự không có lòng tin về sức chiến đấu chân thực của mấy lão già đã sống ba mươi ngàn năm này.
Mấu chốt của vấn đề là quá coi trọng sinh mệnh mình, sinh tử của mình ảnh hưởng Đế tộc ra sao, cho nên bất cứ chuyện gì đầu tiên nghĩ đến chính là mạng sống, không có vũ dũng cùng bá thế nên có.
Mặc dù Khương Nghị trước đó lợi dụng ý niệm ham sống của các Đế Quân để lấy được thắng lợi, nhưng tiếp đó, nhất định phải sửa lại.
Cho nên, Khương Nghị nhất định phải để Hắc Ma Đế Quân làm tốt chuẩn bị chịu chết.
Không phải quyết tâm chịu chết, mà là trực tiếp xem mình như tử sĩ, chính là muốn chiến tử ở đó!.
Khương Nghị không nhìn Hắc Ma Đế Quân dần dần phồng lên chiến khu nổi giận, nói:
- Cuộc chiến sát thiên còn nguy hiểm hơn so với ngươi tưởng tượng. Hồng Hoang đến nay chưa từng có một lần thắng lợi, mỗi khi người giết trời giáng lâm, Thiên Khải chiến trường chính là lò sát sinh.
- Tình huống cụ thể, chờ tháng chín đến Thương Huyền, ta sẽ kỹ càng biểu hiện ra cho các ngươi biết.
- Không nói gạt ngươi, bao gồm ta ở bên trong đều muốn chiến tử ở đó, không có ý định còn sống trở về. Ngươi, nếu quả thật muốn hợp tác với chúng ta, ngươi, nếu quả như thật muốn tham dự tràng chiến dịch này, nhất định phải làm một chút chuẩn bị hiếu chiến đến chết, nếu không, ngươi có bất kỳ dấu hiệu gì lùi bước đều sẽ để cho ngươi càng chết nhanh hơn, chết không có chút ý nghĩa nào.
- Điều kiện hôm nay của ta chính là ngươi dùng thời gian mấy năm tiếp theo, bồi dưỡng truyền nhân mới, chấm dứt tất cả tâm nguyện chưa dứt, sau đó... Lên trời! Chịu chết!
- Nếu như ngươi thật có thể tiếp nhận điều kiện như vậy, ta có thể cùng ngươi ký kết huyết thư, từ nay về sau, Hắc Ma tộc có thể tới Thiên Khải lên trời chứng đạo, cũng có thể đến Thương Huyền nghênh đón thiên phạt.
Hắc Ma Đế Quân nhìn vẻ mặt Khương Nghị chăm chú lại nghiêm túc, lửa giận cùng ma huyết cuồn cuộn trong lồng ngực dần dần lắng lại.
- Người giết trời, rốt cuộc là cái thứ gì?
- Tháng chín đến Thương Huyền! Ngươi trước tiên sẽ hiểu trời là cái gì?
- Cái gì là trời?
- Ta bảo cho ngươi tháng chín đi tìm hiểu!
- Đi Thương Huyền, cùng ngươi một chỗ, nhìn trời? Ngươi rất lãng mạn đó.
- Có phải ngươi ngốc hay không?
- Ngươi cho rằng ngươi rất thông minh? Ngươi nói nửa ngày, giảng cái rắm.
- Ngươi suy nghĩ thật kỹ điều kiện ta vừa mới nói cho ta! Tháng chín, cho ta trả lời chắc chắn!
- Bây giờ trước tiên tinh lực đặt ở trên thân Man Hoang Đế Tổ, ta sẽ ẩn tàng trong hư không, nhưng không phải hư không nơi này, là Tân Hải Nam Bộ Hắc Ma đại lục.
- Khoảng cách năm trăm ngàn dặm, chúng ta không dùng đến nửa ngày thì có thể đuổi tới, ngươi hẳn là gánh vác được.
- Ngươi có cánh cửa Hư Không, còn cần giấu bên ngoài năm trăm ngàn dặm? Ngươi cố ý?
- Ta cần chiếu cố Long tộc!! Mặc dù Man Hoang Đế Tổ có khả năng nhất chính là trực tiếp giết tới ngươi nơi này, nhưng cũng có khả năng bôn tập Long tộc.
Khương Nghị không còn cùng hắn nói nhảm, đi theo bọn người Đông Hoàng Như Ảnh ẩn vào hư không, thẳng đến chỗ Tân Hải ở Nam Bộ.
Hắc Ma Đế Quân đứng trước điện, mày rậm càng nhăn càng chặt. Chịu chết?? Nguyên nhân hắn lựa chọn thỏa hiệp chính là vì sống, tên điên kia vậy mà để hắn chết? Coi hắn là đồ đần rồi?
Tân Hải, Nam Bộ Hắc Ma Đế tộc!
Đông Hoàng Như Ảnh, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại liên thủ khống chế cánh cửa Hư Không, dùng đồ đằng thôi động Hư Không Đại Pháp Tắc, ẩn nấp bên trong vũ trụ thâm không.
Lấy cảnh giới của bây giờ bọn hắn, phối hợp Hư Không Pháp Tắc, trừ phi Man Hoang Đế Tổ đi qua từ nơi này, nếu không rất khó phát giác được bọn hắn tồn tại.
Sau khi hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, bọn hắn áp chế cảnh giới ba động, đứng trong bóng tối vô biên, chờ đợi Man Hoang Đế Tổ 'Ra tay'.
- Tinh Linh Đế Quân?
Đông Hoàng Như Ảnh liếc mắt nhìn Khương Nghị, phá vỡ bầu không khí an tĩnh.
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại đồng loạt lui lại mấy bước, biến mất tại chỗ, lưu không gian cho hai người.
- Ta... Thật không biết...
Khương Nghị thể hiện lập tức đắng chát. Kiếp trước lưu lại trong trí nhớ thật không có tình huống vấn đề này, kiếp này cũng là sau khi nhìn thấy bộ dáng Tinh Linh Đế Quân mới sinh ra rất nhiều phỏng đoán điên cuồng, nhưng chỉ là suy đoán mà thôi, ai biết Hắc Ma Đế Quân gặp mặt đã cho hắn một cái kích thích như thế.
- Chàng cũng đã tự thể nghiệm, lại không biết?
Đầu lâu Đông Hoàng Như Ảnh hư hóa, nhìn không ra bộ dáng, nhưng trong giọng nói lạnh nhạt mặc cho ai đều có thể cảm giác được.