- Hỗn Độn xuất hiện, thế giới của thiếp có thể hấp thu năng lượng Ngũ Hành từ thế giới bên ngoài, tốc độ phát triển sẽ càng lúc càng nhanh, ta dự tính trong vòng nửa năm sẽ có thể đến Thần Linh đỉnh phong.
Dạ An Nhiên thưởng thức mình một lần nữa tạo nên thế giới mới, nồng đậm cảm giác thành tựu tự nhiên sinh ra.
- Cơ Lăng Huyên và bọn người Tiêu Phượng Ngô thì sao?
- Đều ở nơi này, đồ đằng của bọn họ cần năng lượng nơi này kích phát, đồ đằng cũng có thể kích thích diễn biến núi sông, chúng ta xem như đôi bên cùng có lợi.
- Bọn họ có hi vọng thành thần không?
- Xem tạo hóa của chính bọn hắn.
- Nàng có nghĩ qua trùng kích Đế cảnh không?
Khương Nghị nhìn Dạ An Nhiên, trong lòng khẽ động, kéo tay của nàng, cơ hội tới.
- Đế cảnh...
Dạ An Nhiên hoảng hốt, Ngũ Hành xưng đế, ngụ ý Ngũ Hành sáng thế, vậy hẳn là nguyện vọng của tất cả Ngũ Hành Thụ từ xưa đến nay, nhưng từ đó đến nay vẫn không có người nào thật sự thành công qua, mấu chốt ở nơi này tự nhiên là thế giới Ngũ Hành muốn biến thành thế giới thật, cần xuất hiện sinh mệnh có trí tuệ gây giống.
Cái này không chỉ là vấn đề khó khăn, càng là chuyện trái với trời!
Nếu quả như thật thành công, thế giới Ngũ Hành cũng sẽ không còn là thế giới Ngũ Hành tự nhiên, mà sẽ là diễn biến ra một loạt hệ thống phức tạp. Ví dụ như Âm Dương Pháp Tắc, Vận Mệnh Pháp Tắc, Sinh Tử Pháp Tắc, vân vân...
Dạ An Nhiên đã từng chờ đợi vô kỳ hạn, nhưng bây giờ theo cảnh giới tăng lên, nhất là hiểu biết đối với 'Thiên' cùng 'Pháp tắc', càng phát ra cảm giác Ngũ Hành thăng hoa, sáng tạo thế giới mới rất có thể chỉ là một giấc mộng tươi đẹp.
- Không phải Thần Thụ Thế Giới nói có hi vọng sao?
Khương Nghị kéo tay Dạ An Nhiên.
Lúc đầu Dạ An Nhiên không có kịp phản ứng, cho đến nghênh tiếp ánh mắt Khương Nghị, mới từ bên trong cái nhìn lửa nóng kia mà hiểu ý tứ, má ngọc lập tức đỏ bừng, vô ý thức liền muốn rút tay về.
- Bây giờ ta rảnh rỗi, lại cố gắng thử một chút, một lần không được thì hai lần, hai lần không được, ba lần... , vì tương lai của nàng, vì tâm nguyện của Thần Thụ Thế Giới, ta nhiều mệt mỏi đều có thể nhịn.
Khương Nghị ôm lấy Dạ An Nhiên, một đầu nhào về phía mặt rừng rậm tươi tốt ở dưới.
- Đầu tiên chờ chút đã, thiếp còn không có chuẩn bị... A... chàng nhẹ nhàng một chút... Đừng xé... Y phục của thiếp... Chàng chậm một chút...
Tại thời điểm Khương Nghị giống như là con dã thú, chà đạp Tiểu Tinh Linh mỹ diệu kiều nộn Dạ An Nhiên kia, còn có một người đang vì thay đổi vận mệnh mà nỗ lực.
- Nhị tỷ, có ở nhà không?
Bạch Tai lấy dũng khí, bái phỏng An Minh Hề.
- Bạch Tai?
An Minh Hề rất kinh ngạc, mặc dù cùng thuộc Huyết Sát, nhưng bất luận là trước kia tại Bắc Bộ, hay là sau này đi theo Khương Nghị, đều rất ít gặp mặt, làm sao lúc này lại đột nhiên tới quét dọn.
- Diễm ca có ở nhà không?
Bạch Tai mỉm cười hành lễ.
- Ngươi tìm Khương Diễm sao, chàng vừa mới đi ra. Ngươi đi tới chỗ Dương Biện nhìn xem? Trong khoảng thời gian này, chàng vẫn luôn đang điều trị linh hồn cho Dương Biện.
- Không không không, ta là tới tìm tỷ.
- Có chuyện gì sao?
An Minh Hề lại càng cảm thấy kỳ quái.
- Là có chút việc.
- Đến đây ngồi?
- Ai, được.
An Minh Hề chỉ là khách khí mời, không nghĩ Bạch Tai lại đến thật, nàng lưu chuyển đôi mắt đẹp, nhún nhún vai thơm, quay người hỏi:
- Là coi trọng cô nương nhà ai? Cần tỷ tỷ ta nói giúp ngươi?
Bạch Tai nói:
- Ta đối với nữ tử... Không cảm thấy quá hứng thú.
An Minh Hề cười nói:
- Ngươi cũng không tiếp xúc qua nữ tử, làm sao ngươi biết không hứng thú? Trước kia tại Bách Hoa cung, tình cảnh nguy hiểm, không rảnh để tìm, sau này đi theo Khương Nghị, bận bịu tu luyện, cũng không rảnh tìm. Bây giờ thanh nhàn rồi, cũng nên buông lỏng một chút.
- Lại nói, ngươi cũng đã là Thần Linh, là cổ kim huyết mạch Cốt Hoàng hiếm thấy, lại có Hủ Hủ đồ đằng, không để lại chút huyết mạch, quá lãng phí.
Bạch Tai xấu hổ cười cười, không nói.
An Minh Hề kỳ quái nhìn hắn:
- Ta nói đúng? Thật sự coi trọng nhà ai cô nương sao. Ai, đừng nói với ta là Hướng gia nhé.
Nàng không có ý kiến đối với Hướng gia, đối với Hướng Vãn Tình và Hướng Vãn Đồng cũng không có ý kiến.
Nhưng đối với Hướng gia bây giờ, có cái nhìn không quá thiện cảm.
Từ khi sau khi Hướng U Mộng đến, Hướng gia càng trở nên ngày càng sinh động, nhất là những nữ hài tử kia...
Nàng đều không muốn nhiều lời.
Mặc dù tình yêu nam nữ, cũng không có gì, nhưng chỉ sợ bên trong có ý khác.
Chỉ là dính đến vị hoàng phi Hướng Vãn Tình kia, nàng thực sự không thể nói nhiều. Trước đó để Khương Diễm tự mình tâm sự cùng Khương Nghị, Khương Diễm ứng phó hàm hồ, cũng không biết có tán gẫu qua không.
Bạch Tai nói:
- Ta tới là vì chuyện tu luyện.
- Tu luyện? Tới tìm ta thỉnh giáo? Chớ có trêu, ngươi cũng đã là Thần Linh, tỷ tỷ ngươi là ta đây vừa chỉ mới Thánh Hoàng.
- Không phải Đại Đế cho tỷ phân một khối đế cốt lớn sao?
- Xem như đế cốt linh tủy đi, năng lượng quá mạnh, ta đều không có dám dùng.
- Có nó, tỷ nhất định có thể thành thần.
- Linh văn của ta là Tế Thiên Ma Thụ, tiềm lực cực hạn chính là Thánh Hoàng, muốn thăng hoa, cần dị biến cực đoan, ai, khó mà nói được.
An Minh Hề lắc đầu, lúc trước từ Thánh Vương đến Thánh Hoàng, đều tiêu hao số lượng lớn tài nguyên, thần cốt và thần huyết cũng đã phải dùng mấy viên.
- Nhị tỷ, ta... ừm... khả năng ta rất quá đáng, ta... Ta muốn... Sử dụng đế cốt linh tủy của tỷ.
Bạch Tai liên tục khó xử nhưng vẫn mở miệng, tuy nhiên nói xong cũng nhanh chóng rủ tầm mắt xuống, không dám đối mặt cùng An Minh Hề.
Đế cốt linh tủy, không chỉ đơn giản là mấy khối đế cốt, lại còn là loại di cốt siêu cấp Nhân Ma của Man Hoang Đế Tổ kia, trình độ quý giá có thể nghĩ.
Huống chi, đây cũng là thù lao mà An Minh Hề nhấc lên nguy hiểm tính mạng đi đến Hắc Ma Đế tộc đàm phán mới có được.
Lúc này mở miệng yêu cầu, thật sự là có chút không biết điều.
Dù là đều là Huyết Sát, dù là tỷ đệ tương xứng.
An Minh Hề nhìn Bạch Tai, rốt cuộc đã hiểu vì sao hắn lại ấp úng như thế.
Muốn đế cốt linh tủy?
Thật sự mở miệng được!
Mặc dù là tỷ đệ tình thâm, nhưng cũng không có sâu như vậy chứ!!