Cầm tinh cầu làm vũ khí?
Kéo lấy tinh cầu phóng tới từ trong vũ trụ?
Không chỉ có bọn người Thiên Hậu hoảng hốt, Khương Nghị đều bị một màn này làm kinh hãi.
Đây chính là chiến đội Sát Thiên?
Đây chính là siêu cấp Chiến Linh chinh chiến tinh vực?
Khương Nghị trước đó suy nghĩ một ít Đế Quân thế giới này bị bắt đi, thành tùy tùng, đương nhiên phỏng đoán, Sát Thiên chiến đội của người giết trời hẳn là Chu Tước, Bạch Hổ các loại Yêu Đế, Hắc Ma Thiên Ma các loại Ma Đế, hoắc Đế Quân Nhân tộc các loại.
Kết quả?
Sai!
Còn là sai hoàn toàn!
Đế Quân thế giới này vậy mà chỉ có làm nô bộc?
Bọn hắn đều đến từ chỗ nào? Vì sao cường đại như thế?
Hạo Hãn vũ trụ bên ngoài thế giới, rốt cuộc có bao nhiêu thế giới thần bí?
- Táng Thiên Đỉnh! Trật Tự Thiên Bia! Nhân Quả Thiên Đồ! Sinh mệnh cùng tử vong! Ha ha, ha ha ha...
- Ngươi thật sự khiến người ta vui mừng, vậy mà chuẩn bị cho ta năm món Thiên khí!
Nam tử cầm đầu đứng trên thân cự thú màu lam, quan sát các cường giả bên trên Thiên Khải chiến trường. Hắn không có để ý số lượng Đế Quân, mà ngạc nhiên khi thấy được siêu cấp Thiên khí tha thiết ước mơ.
Vậy mà đều tập hợp đủ ở chỗ này.
Sớm biết không phân đám thuộc cấp ra, trực tiếp ở chỗ này bắt lấy là được.
- Năm kiện Thiên khí là tiễn đưa cho ngươi.
- Ngươi ức hiếp thế giới trăm vạn năm, là thời điểm kết thúc.
Khương Nghị chung quy vẫn là siêu cấp cường giả thân kinh bách chiến, hắn rất nhanh đè xuống kiêng kị, bạo phát ra chiến ý cường thịnh. đạo ngấn cùng thế giới pháp tắc hệ thống toàn thân hắn cộng minh. Giờ khắc này, mênh mông Thiên Khải chiến trường, thậm chí toàn bộ thế giới, đều phát ra tiếng vang ù ù, đáp lại Khương Nghị điều động.
Khương Nghị bộc phát chiến ý ngập trời, sát ý vô biên, chân đạp Táng Thiên Đỉnh, cầm trong tay Sinh Tử Thiên Đao, làm xong chuẩn bị nghênh chiến.
- Khương Thương! Vô Hối! Hai người các ngươi đội liên hợp hành động, ứng phó đám Bạch Hổ! Ngàn vạn chú ý an toàn.
- Long Đế, các ngươi cùng Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại phối hợp, cần phải cuốn lấy Cự Linh quấn rồng! Nhớ kỹ, không cần liều lĩnh, chỉ cần cuốn lấy! Ngăn chặn!!
- Hắc Ma Đế Quân, ứng phó quái vật kéo lấy tinh cầu! Mấu chốt thắng bại, ở chỗ các ngươi.
- Ngu Chính Uyên, Vạn Độc Huyết Long, các ngươi không nên nhúng tay, rút lui đi! Không cần thiết làm hy sinh vô vị.
Thiên Hậu ngưng tụ ý niệm, truyền đến trong đầu đám người. Nàng khống chế Nhân Quả Thiên Đồ, khóa chặt nữ tử cưỡi Hỗn Độn Cự Bằng.
Bầu không khí trở nên vô cùng kiềm chế, bọn hắn dự đoán Sát Thiên chiến đội tối thiểu có mấy Bán Đế, hoặc là tất cả đều là Đế Quân, nhưng không nghĩ tới, Đế cảnh chỉ là chiến bộc! Bốn Chiến Linh quái dị rốt cuộc là cảnh giới gì?
Ngu Chính Uyên tức giận lại tuyệt vọng, trường hợp như vậy xác thực ngoài ý muốn, đối mặt cường giả như vậy, hắn giống như cho dù tự bạo đều khó mà phát huy ra mấy phần hiệu quả.
- Chúng ta đã sớm chuẩn bị xong liều mạng!
- Chúng ta quyết tâm muốn chiến tử tại Thiên Khải chiến trường.
- Đã như vậy, còn có cái gì phải sợ? Kẻ địch mạnh hơn, chúng ta chẳng phải càng chết có giá trị?
Âm thanh Thiên Hậu lần nữa truyền vào tất cả mọi người ý thức, dùng tàn khốc nhất lời nói khích lệ trong lòng bọn họ sâu trong chiến ý.
- Sau cuộc huyết chiến, chúng ta không có ý định còn sống!
Khương Thương dùng sức giãy dụa cổ, phát ra gào thét thật lớn, hắn chấn kích hai cánh, nắm Liệp Thần Thương, đón nhận sáu tôn Bạch Hổ trước mặt tế đàn hắc ám.
- Quái vật từ thâm sơn cùng cốc nào tới đây, sát sát sát?!
Hắc Ma Đế Quân hét giận dữ, hung ác tập trung vào tinh cầu.
- Ngươi! U Linh Đại Đế!
Thôn Thiên Ma Hoàng đột nhiên nhìn về phía Man Hoang Đế Tổ bên cạnh, thấp giọng nói:
- Làm rõ ràng một sự kiện, Thập Nhị Thiên Môn không chết, cũng chỉ là tạm thời biến mất, nhất là Tử Vong Thiên Môn, nếu như ngươi dám can đảm quấy rối, nhất định để ngươi chết không còn sót lại một chút cặn.
- Ngăn chặn!! Ngăn chặn!!
Long Đế hít thật sâu một hơi, đối mặt cùng Ngao Hồn.
Ngao Hồn mãnh liệt đong đưa thân rồng, sôi trào lên long khí ngập trời, nhìn chằm chằm Cự Linh kình thiên. Nhưng sau khi liếc về ba đầu Tổ Long trên bả vai hắn, móng vuốt vẫn không nhịn được gắt gao kéo căng.
- Có chúng ta đây! Bọn hắn không biết sự hiện hữu của chúng ta!!
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại giấu ở trong bụng hai đầu Cự Long, áp chế linh lực ba động cùng đồ đằng uy lực.
- Các ngươi chuẩn bị xong?
Người giết trời cưỡi cự thú màu lam, không vội vã, lạnh lùng nhìn Đế Quân cổ động lẫn nhau bên trên Thiên Khải chiến trường.
Cự Linh, nữ tử, quái vật, lão nhân, cũng đều thể hiện lạnh nhạt. Mặc dù bọn này cường giả số lượng cùng khí thế so mong muốn mạnh hơn rất nhiều, nhưng... Thì như thế nào đây??
Khương Nghị dậm chân phóng lên trời, sóng triều không gian mãnh liệt bạo động, như vạn long nhấc lên, khuấy động khung trời, hắn trong chốc lát biến mất, lần nữa xuất hiện đã là đỉnh đầu cự thú.
Ầm ầm!!
Táng Thiên Đỉnh oanh minh kịch liệt, nháy mắt treo ngược, kinh thiên động địa, thiên địa cuồn cuộn.
Cường quang vạn trượng, chiếu thấu thâm không, lôi kiếp bạo động, cuồn cuộn vũ trụ.
Táng Thiên Đỉnh trút xuống ức vạn lôi kiếp, tràn ngập Ngũ Hành Lôi Kiếp, Hỗn Độn lôi kiếp, Diệt Thế Lôi Kiếp, tai nạn lôi kiếp, chôn vùi lôi kiếp, hỗn loạn lôi kiếp các loại, như toàn bộ thế giới hủy diệt cùng tạm khó đều sớm rót đầy Táng Thiên Đỉnh, chỉ đợi thời khắc này toàn diện phóng thích.
Vô tận kiếp nạn như Cuồng Long xuất uyên, tràn ngập đất trời oanh kích cự thú đầu lâu.
Cự thú gào thét, huyết nhục văng tung tóe, vẩy xuống Thiên Khải chiến trường, hắn giống như viên thiên thạch màu lam nhuốm máu ầm vang rơi xuống.
Khương Nghị đạp động Táng Thiên Đỉnh, cầm trong tay Sinh Tử Thiên Đao, khuấy động vĩnh hằng Sinh Mệnh triều dâng cùng vô biên Địa Ngục tử khí, như là thế giới ánh sáng cùng hắc ám ở trong tay nhấc lên, chúng sinh Sinh Mệnh cùng Tử Vong tại vừa đi vừa về chuyển đổi, sinh cùng tử ảo diệu va chạm ra tuyệt luân vô biên đại uy lực và năng lượng.
- Ngươi quên, ta đến từ nơi này, ngươi quên, ta khống chế thời gian Đại Pháp Tắc.
Xung quanh Thương Thiên lấp lóe mê quang, thời gian lưu chuyển, năng lượng bạo động sinh tử bạo động gần đó cùng đuổi giết giữa thiên địa đều giống như thủy triều biến mất, một lần nữa về tới một khắc này Khương Nghị bạo khởi.
- Lui!
Thương Thiên khẽ nói.
Cự thú màu lam run run mãnh liệt, trong chốc lát Khương Nghị bộc phát, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, mà Thương Thiên thì dọc theo điểm xuất phát cùng quỹ tích của Khương Nghị trước đó cùng hắn đối diện tương đối.