Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3201 - Chương 3197: Trung Thành Sau Cùng (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3197: Trung thành sau cùng (2)

Trong nước xoáy khuấy động lực lượng hủy diệt kinh khủng, giống như muốn hết thảy đều biến thành năng lượng bản nguyên.

Rống!!

Thôn Tinh Thú kiêu ngạo gào thét, con rùa nho nhỏ, quả nhiên không chịu nổi một kích. Vòng xoáy ở phần bụng nó tiếp tục tăng vọt, muốn nuốt toàn bộ bốn cái mai rùa khác vào, triệt để rung chuyển mảnh đại dương lĩnh vực này.

Nhưng, đúng vào lúc này, mai rùa vừa mới kéo vào trong bụng... Phát nổ...

Nương theo tiếng vang đinh tai nhức óc, mai rùa giống như thiên nhạc phá giải thành hơn mấy ngàn vạn mảnh toái cốt, toái cốt như đao, không thể phá vỡ, nhanh chóng tiêu xạ về bốn phương tám hướng, đánh thẳng vào vòng xoáy thôn phệ, vọt vào huyết nhục trong thân thể.

- Ngu xuẩn!!

Thôn Tinh Thú giận tím mặt, vậy mà dùng loại ti tiện thủ đoạn này.

Tuy nhiên, nổi giận thì nổi giận, nhưng không có thật sự để ý, trình độ bền bỉ trong thân thể của nó so với da thịt là mạnh mẽ hơn mấy chục lần, không phải như vậy thì làm sao thôn phệ tinh thần luyện hóa tinh thần.

Cho nên, đột nhiên xuất hiện bạo tạc mà mặc dù là vũ khí Đế cấp bạo tạc, cũng chỉ là đảo loạn vòng xoáy, quẹt làm bị thương nội tạng, vỡ vụn một bộ phận xương cốt, mang tới tổn thương rất đau đớn, nhưng không có thực sự trọng thương đến muốn mạng.

Rống!!

Thôn Tinh Thú gầm thét, tỏ rõ mình cường đại.

Nhìn thấy không? Hài cốt Đế cấp bạo tạc! Có thể giết chết được ta sao?? Có thể, giết chết được ta sao?!

Rống!

Hống hống hống...

Hai mắt Đại Vương đột nhiên mơ hồ, bi thương gầm thét, huyết mạch sôi trào, tiềm lực bạo động, cuồng loạn khống chế bốn cái mai rùa còn lại.

Mai rùa mãnh liệt lắc lư, cùng đại dương mênh mông giao hòa, sôi trào lên những con sóng lớn ngập trời.

Thôn Tinh Thú cũng toàn lực ứng phó, muốn thôn phệ toàn bộ hải triều xung quanh cùng bốn cái mai rùa, sau đó nuốt sống tên Đại Vương bát kia.

Nhưng, ngay thời điểm tinh lực của nó bị đang Đại Vương điên cuồng toàn lực dây dưa kéo lại, mấy khối mảnh vỡ mai rùa cắm vào bên trong nội tạng, hài cốt của nó đột nhiên dọc theo bóng ma quỷ dị.

Là Bạch Tai!!

Bạch Tai, hư hóa!!

Nhìn bề ngoài, hắn không có bất kỳ cái gì hư hóa, nhưng trên thực tế, sớm tại một năm trước, hắn đã hoàn thành hư hóa, chỉ là khác so với những người khác, hắn là bắt đầu từ xương cốt.

Tiến trình hư hóa của hắn vô cùng chậm chạp, chậm chạp đến mức mình cũng sốt ruột, nhưng vẫn hoàn thành hư hóa năm mươi phần trăm, năm mươi này toàn bộ đều là xương cốt!

Bởi vì hắn cực lực áp chế, lại tăng thêm việc đi đến Thiên Khải liền dung nhập mai rùa, đến mức không có người nào chú ý tới hắn.

Hắn cố ý làm như vậy, chính là không muốn để người khác chú ý, để bọn người Thiên Hậu không đành lòng, để bọn người Khương Nghị thương yêu.

Hắn không cần tiễn biệt, hắn không cần thương hại, hắn, chính là đi tìm cái chết!!

- Ngô hoàng...

Bóng ma hư hóa của Bạch Tai đang lặng yên lan tràn bên trong hài cốt Thôn Tinh Thú.

Lần này, không có kêu gọi Đại Đế, mà là tái diễn cách xưng hô quen thuộc trước đó.

- Lần gặp mặt tại Cổ Hoa hoàng thành kia, thay đổi một đời Bạch Tai ta. Tạ ơn ngài, để cho ta đã trải qua cuộc đời khác nhau. Tạ ơn ngài, để cho ta thể nghiệm cảnh giới Thánh Linh, Thánh Vương, Thánh Hoàng, thậm chí Thần Linh. Tạ ơn ngài, chưa từng từ bỏ ta, chưa từng xem nhẹ ta. Tạ ơn ngài, tín nhiệm như vậy ta, tôn trọng ta như vậy.

- Ba mươi năm mưa gió, mười bảy lần chinh chiến, Bạch Tai ta may mắn đi theo bước chân ngài, nhìn hết đại thế thiên hạ, chứng kiến sóng gió bốn phương tám hướng. Bây giờ, đã không còn hối hận đời này.

- Trận chiến này, là Bạch Tai dùng hết khả năng còn có thể phát huy tác dụng trận chiến cuối cùng. Trận chiến này, cũng là điểm cuối cùng Bạch Tai đi theo ngài.

Tương lai chiến trường của ngài có thể là tinh vực mênh mông, nhưng Bạch Tai ta chỉ có thể làm bạn tới đây.

Linh hồn hư vô Bạch Tai lặng yên khẽ nói, hồi tưởng đến hành trình trong ba mươi năm mưa gió, hồi tưởng đến từng li từng tí đã từng làm bạn, hài cốt hư vô giống như là nguyền rủa lan tràn đến hai nơi nơi quan trọng là đầu cùng xương sống của Thôn Tinh Thú.

Trong đại dương phía ngoài, Đại Vương còn đang cuồng loạn hét lên đầy giận dữ, còn đang điên cuồng đến kêu khóc thao túng mai rùa.

Thôn Tinh Thú nổi giận, cái mai rùa vừa rồi rõ ràng nuốt rất nhẹ nhàng, bây giờ làm sao ngay cả một cái cũng nuốt không vào đi?

Rống...

Thôn Tinh Thú đột nhiên dừng lại, không nuốt, trực tiếp khai chiến.

Vô số lần chinh chiến dạy dỗ nó một cái đạo lý, không cần chấp nhất vì loại giằng co nào đó, nếu không rất dễ dàng bị cảm xúc thao túng, phát sinh ngoài ý muốn không tưởng tượng được.

Nhưng, khi nó đang dừng lại thôn phệ, trong chốc lát đã mẫn cảm đã nhận ra xương cốt toàn thân dị dạng.

- Đây là cái gì?

Thôn Tinh Thú hơi biến sắc, quả quyết muốn xua tan bóng ma lan tràn trong hài cốt, nhưng ngoài ý muốn phát hiện những bóng ma kia lại cùng dung hợp lại cùng hài cốt của nó, mà... mà... mà lại còn đang yên lặng lan tràn về những tinh hạch bên trong hài cốt kia.

- Đây là cái gì? Tiểu vương bát ngươi đã làm cái gì với ta? Bên trong cái mai rùa vừa rồi kia cất giấu cái gì!!

Thôn Tinh Thú có chút luống cuống, nó chưa từng gặp được loại tình huống này.

Chinh chiến tinh vực nhiều năm như vậy, mặc kệ thứ gì tiến vào thân thể liền có thể bị luyện hóa, cho dù là Đế Quân, thậm chí là tinh thần.

- Thiên Hậu! Bạch Tai... Chịu chết! Phản kích, phản kích đi!

Đại Vương lập tức gào thét, nước mắt vẩy trong đại dương bao la, đồng thời điên cuồng thôi động bốn cái mai rùa phóng lên tận trời.

- Thần Hoàng, xin hãy tiếp nhận sự trung thành sau cùng của Bạch Tai! Chúc ngài, vạn cổ vĩnh xương!

Bạch Tai biết mình đã bị phát hiện, trước tiên đã từ bỏ việc tiếp tục lan tràn, thả ra mình, dẫn nổ hài cốt, cũng trùng kích đến tinh hạch yên lặng bên trong hài cốt.

Răng rắc... Răng rắc… răng rắc...

Thôn Tinh Thú bị ăn mòn đại bộ phận xương cột sống cùng đầu, lập tức bò đầy vết nứt.

Bình Luận (0)
Comment