Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3272 - Chương 3268: Địa Tông Mê Sào (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3268: Địa Tông Mê Sào (2)

- Nhưng tóm lại cũng là Hỗn Độn linh vật! Cảnh giới như thế nào?

Chu Thanh Thọ rất khiếp sợ, đây là bí cảnh thứ hai, liền có Hỗn Độn linh vật rồi? Bí cảnh đầu tiên thần bí như vậy, bên trong sẽ là cái gì?

- Hắn rất suy yếu, không biết bị trấn áp ở chỗ này đã bao nhiêu năm.

Khương Nghị lắc đầu, năng lượng huyết triều bên trong bảo đỉnh quá mạnh, ảnh hưởng nghiêm lấy dò xét.

- Phóng xuất??

Chu Thanh Thọ như tên trộm mà hỏi.

- Chúng ta là tìm đến người, không phải đến gây chuyện. Trước khi tìm được người, không nên đánh cỏ động rắn.

Khương Nghị mặc dù cảm thấy rất hứng thú đối với cự mãng, nhưng nếu như dính đến ngũ đại Đế tộc, bây giờ cưỡng ép phóng thích, tất gây nên oanh động không cần thiết, đến lúc đó bị truy sát bốn chỗ, tất để những tinh cầu khác phát giác.

- Vậy chúng ta trở về?

Lý Dần hỏi.

- Bí cảnh đầu tiên ẩn nấp hư không, khó tìm. Chúng ta đến Địa Tông Mê Sào nhìn.

- A? Ta không phải đã nói sao? Ở trong đó con đường giăng khắp nơi, còn ẩn giấu đi không gian mật đạo, còn khủng bố hơn mê cung, tiến vào một lát sẽ không ra được. Không phải ngươi còn muốn tham gia đại hội đấu giá năm tháng sau sao?

- Ta không cần đi đến.

Khương Nghị ra hiệu với Chu Thanh Thọ.

- Đáng tiếc. Tiểu Lý Tử, dẫn đường.

Chu Thanh Thọ quan sát vực sâu phía dưới, tế lên Tinh Thần Thần Kiếm, xông về bầu trời.

- Cỗ khí tức kia không có?

- Hắn đi rồi?

- Trở về!! Ngươi trở lại cho ta!

Cự mãng nổi giận, phát ra tiếng tê khiếu thê lương, mười tám huyết dực cùng cái đuôi điên cuồng giãy dụa, nhưng thủy chung không thoát khỏi cự kiếm trấn áp.

Lão nhân đạp không lên trời, đi tới phía trước đỉnh lô huyết nguyệt thật lớn:

- Ngươi không thể rời bỏ nơi này, đừng lại làm giãy dụa tốn công.

Cự mãng gào thét:

- Tiểu tử, đừng để ta sống ra ngoài, nếu không ta nuốt ngũ đại Đế tộc các ngươi.

- Đối với ngươi mà nói, đau đớn nhất không gì qua được lòng còn hi vọng. Chỉ cần Đế tộc bất diệt, ngươi sẽ vĩnh viễn là lương thực của Đế tộc, không ngừng liên tục nuôi dưỡng huyết mạch của bọn chúng.

- Đối với ta mà nói, thống khoái nhất không gì qua được nhìn những lão gia hỏa các ngươi từng tên chết ở trước mặt ta. Ta vĩnh hằng bất hủ, mà các ngươi... Đều là con rối thời gian.

- Chúng ta có thể thể nghiệm sinh lão bệnh tử, mà ngươi ngay cả chết cũng không thể. Ta cuối cùng khuyên ngươi, 'Ngủ say' là đồng bạn tốt nhất của ngươi, không cần đụng vào 'Hi vọng', nó sẽ mang đến cho ngươi vô tận đau đớn cùng dày vò.

- Hống hống hống...

Cự mãng mãnh liệt giãy dụa, điên cuồng xé rách thân thể.

Lão nhân ngẩng đầu nhìn bầu trời, vừa mới đó là người nào? Vậy mà có thể gây nên cự mãng cảm ứng.

Ngũ đại Đế tộc thay phiên trấn thủ nơi này, đã ròng rã trăm vạn năm, giống như chưa bao giờ có ai phát hiện qua bí mật nơi đây, hôm nay là thế nào?

Lão nhân có loại dự cảm không tốt.

Xa xa bên trong tòa thành cổ, Denia nhìn qua Tinh Thần Kiếm biến mất tại không trung, kỳ quái càng cảnh giác.

Người này vậy mà trực tiếp chạy tới Di Thất thâm uyên?

Còn đưa tới hỗn loạn phía dưới?

Chẳng lẽ đầu Hỗn Độn Cự Linh trong truyền thuyết kia bị đánh thức?

Denia càng hiếu kỳ lai lịch của bọn hắn!

- Đuổi theo bọn hắn! Ta cũng muốn xem bọn hắn muốn làm gì.

Denia ra hiệu hai vị cường giả theo sát.

Hai vị Đế tộc cường giả tế khởi Xuyên Thiên Toa, đánh xuyên hư không, duy trì khoảng cách đầy đủ, truy tung Tinh Thần Kiếm.

Hai ngày sau, bọn người Khương Nghị đi tới bí cảnh thứ ba, Địa Tông Mê Sào.

Trên mặt đất nơi này là rừng rậm thâm thúy, bên trong trải rộng bộ lạc, cổ thành, còn có nhiều loại mãnh thú.

Chân chính bí cảnh đang dưới mặt đất.

Cửa vào là trong sơn cốc trong rừng rậm sâu.

Sơn cốc do vài chục tòa núi lớn vạn trượng vờn quanh mà thành.

Muốn xông vào nơi đó, chỉ cần leo đến trên núi, thả người nhảy lên, va chạm sơn cốc trong chốc lát liền sẽ bị năng lượng nơi đó nuốt hết.

Thời điểm Khương Nghị đi đến sơn cốc, vừa hay nhìn thấy một đám nam nữ y phục tả tơi, điên cuồng chạy trốn trong rừng rậm, phía sau có một đám người cưỡi mãnh thú đuổi theo.

Đám nam nữ kia mặc y phục lộng lẫy, nhưng máu me khắp người, bộ dáng vô cùng chật vật.

Phía trước là chút thị vệ, lo lắng la lên, thô lỗ nắm kéo công tử tiểu thư bên trong, cho dù ngã sấp xuống đều kéo đi phóng về trước.

Còn có lão nhân ôm hài tử trong ngực, không ngừng an ủi, cũng không dám dừng bước lại.

Đám công tử tiểu thư trừng lớn con mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ cùng bối rối.

Khương Nghị chú ý tới nơi đó, lại hơi liếc nhìn đám người cưỡi Lân Mã phóng tới kia.

Phía trước liên tục kêu lên đầy sợ hãi, phía sau hét lớn cười to.

Xem ra giống như là một cường tộc diệt cường tộc khác, những người may mắn còn sống sót của tộc bị diệt đang bị ép đào vong.

- Phía trước chính là Địa Tông Mê Sào!

- Không dễ dàng, các ngươi vậy mà thật chạy trốn tới nơi này.

Cường giả đuổi theo phía sau làm càn cười to:

- Nhanh nhanh nhanh, lại nhanh, lập tức muốn đi vào! Ha ha ha!

- Phía trước chính là hi vọng! Đi đến thì có thể sống.

- Tuyệt đối không nên bị chúng ta bắt lấy! Nếu không hưởng dụng tại chỗ! Ha ha!

- Chạy đi, nhanh chút nữa, chạy nhanh!

Các cường giả đuổi theo liên tục quái khiếu, tùy ý chế giễu.

Các công tử tiểu thư trước mặt đám kia sắc mặt tái nhợt, bi thương tuyệt vọng, hai chân tràn đầy máu tươi.

- Hướng về phía trước ba mươi dặm sẽ đến!

- Leo lên ngọn núi kia!

- Đi lên liền nhảy xuống!

- Nhanh nhanh nhanh, ai cũng đừng quay đầu, chạy nhanh cho ta!

Bọn thị vệ lớn tiếng gào thét, đột nhiên hất ra đám công tử tiểu thư, quay người nhào về phía cường giả truy tung. Toàn thân bọn hắn rách rưới, máu tươi chảy ngang, linh lực đều gần như khô kiệt, nhưng vẫn khởi xướng điên cuồng sau cùng, điều động còn năng lượng sót lại phản kích.

Nhưng...

Đám người truy tung bọn họ nhao nhao bay lên, thả người vọt lên từ trên lưng Lân Mã. Linh lực toàn thân cuồn cuộn, hóa thành linh phù dày đặc hoa mỹ, xen lẫn thành linh dực, linh dực chấn động, phóng lên tận trời.

Lân Mã phóng tới, đạp tan mặt đất, cuốn lên bụi đất cuồn cuộn, đánh tới đám thị vệ. Mà cường giả trên lưng bọn hắn thì vạch phá bầu trời, rơi xuống trước mặt đám công tử tiểu thư, ngăn cản đường đi.

- Không!

Bọn thị vệ phản kích bị Lân Mã vây quanh, tả xung hữu đột đều giết không ra.

Hơn mười vị công tử tiểu thư tóc tai bù xù thì tuyệt vọng nhào vào trên mặt đất, sợ hãi nước mắt tràn mi mà ra.

- Ha ha, nam thì đè lại, ngay trước mặt thị vệ của bọn hắn, chặt đầu.

- Nữ... Ha ha, ăn cơm đi!

Bình Luận (0)
Comment