Lý Dần lọt vào khí lãng cùng năng lượng trùng kích, phun máu, vô tình bị lật tung ra ngoài.
Cứ việc cầm giữ thời gian, nhưng thần uy sôi trào vẫn quá kinh khủng, cơ hồ muốn tươi sống chấn vỡ hắn.
Khương Nghị kịp thời đuổi tới, một phát bắt được Lý Dần, hung hăng vung ra chỗ Kim Ô nơi đó, đồng thời bắt lấy hắc đao, phốc phốc đâm vào đầu Huyết Nguyệt Thần Tôn, thân thể xoay chuyển, rút đao bước lên, đối diện xuất hiện ở trước mặt Kim Minh.
Kim Minh đang phóng thích, đang phát uy, huyết mạch thiêu đốt kích phát tiềm lực để cảnh giới của hắn thẳng bức Thần Linh đỉnh phong, Thời Gian cấm chế xung quanh nhanh chóng sụp đổ.
Nhưng... Khương Nghị tới...
Phốc phốc!
Hắc đao từ phía dưới đâm xuyên yết hầu, trực chỉ thẳng đầu.
- Đừng động! Động sẽ giết chết ngươi!
Giọng Khương Nghị âm lãnh nương theo hắc đao tử khí, bay thẳng vào sọ não Kim Minh, kích thích ý thức của hắn.
Thời gian giam cầm nát!
Ngắn ngủi sáu giây!
Hoàn toàn không có dài hơn một phút đồng hồ!
Mười năm thọ nguyên, cuối cùng đổi sáu giây thời gian giam cầm!
Cũng không phải tinh thạch có vấn đề, mà là Thời Gian Tinh Thạch ép không được thần uy bành trướng bộc phát.
Lý Dần nhìn Thần Linh bộc phát, suýt chút nữa đã bất tỉnh đi.
Nhưng Kim Như Ngọc vừa mới thoát khốn đã lập tức cưỡng ép đè lại lửa giận, đưa tay ngăn Lam Nguyệt Cự Linh đang gào thét lại.
- Phù phù!
Huyết Nguyệt Thần Tôn quỳ trên mặt đất, hăn bị đâm, vết thương đang hư thối, biến thành màu đen, máu tươi không ngừng liên tục chảy ra, nhưng không còn là tiên diễm màu đỏ như máu, mà là đen như mực, tản ra mùi hôi thối, thần khu trước đó bàng bạc sinh cơ, bây giờ lại không hề có sinh cơ.
Tê...
Denia hít vào một ngụm khí lạnh, giết?
Giết thật?
Đây là Thần Linh của Thần tộc! Lại giết?!
Trước đó tại mê tung trong lòng đất sát hại Vu Thanh Lạc coi như xong, nhưng nơi này là đang gần Đế Thành!
Đầu hai vị trưởng lão Dieus ông ông, Thần Linh, cứ thế mà chết đi?
Vừa rồi thời gian mới tĩnh cố, không thấy rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, nhưng khẳng định là tác dụng của thanh hắc đao kia!
Đó là thứ đồ quỷ gì?
Vậy mà trực tiếp đâm chết Thần Linh?
Lại còn là danh xưng Bất Tử tộc Huyết Nguyệt tộc!
- Ngươi...
Kim Minh hỗn loạn ý thức, đau khổ kịch liệt cùng ăn mòn để lần đầu tiên hắn thể nghiệm được cảm giác cái chết.
Hắn điên cuồng thiêu đốt lên huyết khí, chống cự lại hắc ám xâm nhập, áp chế thương thế lan tràn.
Nhất là sau khi liếc nhìn về Huyết Nguyệt Thần Tôn đang dưới mặt đất, lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái chết cách mình gần như vậy!
- Thanh đao này của ta, đừng nói là giết ngươi, xem như đâm vào trong thân thể Đế Tổ các ngươi, cũng đủ để hắn đau đớn.
Khương Nghị nắm chặt hắc đao, chậm rãi chuyển động, hắc đao ma sát với xương cằm, phát ra âm thanh chói tai.
- Ngươi hẳn là rất rõ ràng ngươi đang làm cái gì. Giết Thiên Võ Thần tộc, làm bị thương Đế tộc Thiên Võ, nếu như không có tình huống đặc thù, ngươi đã chết! Ngươi không thể rời bỏ Thiên Võ tinh cầu!
Kim Như Ngọc hoàn toàn lạnh nhạt thanh ngạo như trước đây, nhưng tầm mắt cụp xuống đã hoàn toàn mở ra, rét căm căm nhìn chằm chằm Khương Nghị.
Tại Thiên Võ tinh, khiêu chiến Đế tộc?
Chuyện như vậy, không nhớ rõ đã phát sinh qua lúc nào.
Kết quả rất rõ ràng, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nếu như không phải người này có ỷ vào đặc biệt, thì chính là tên điên, từ tên điên đầu đến đuôi.
- Các ngươi quen thuộc xâm lấn, quen thuộc cao ngạo, quen thuộc tất cả mọi người sợ đầu sợ đuôi tại lãnh địa của các ngươi.
- Cái từ thói quen này, là ám khí tàn nhẫn nhất trên đời. Không biết từ lúc nào, đã có thể để kẻ cao ngạo như ngươi, rơi xuống đỉnh phong, đánh đổi mạng sống.
Khương Nghị giơ hắc đao, lạnh nhạt cười nói.
- Cái từ cuồng ngạo này, cũng rất tàn khốc, có thể để ngươi thấy không rõ tình thế, làm xằng làm bậy.
Kim Như Ngọc lạnh lùng tị thế nam tử trước mặt, nàng cũng muốn xem kết cuộc của hắn sẽ như thế nào.
Khương Nghị nhìn về phía Denia, nói:
- Ta nhớ ngươi đã nói, chỉ cần tiến vào phòng đấu giá của Tam Sinh Đế tộc các ngươi, liền nhận bảo hộ tuyệt đối ở nơi đó, bất kỳ người nào cũng không được đánh đấu, không được càn rỡ.
- Chỉ cần chụp tới bảo vật từ trong hội đấu giá của Tam Sinh Đế tộc các ngươi, thì sẽ nhận Tam Sinh Đế tộc lâm thời bảo hộ, bảo đảm bên trong phạm vi Đế Thành, cùng phạm vi xung quanh ba ngàn dặm, sẽ không nhận bất cứ uy hiếp gì!
Denia nói:
- Ta đã nói qua!
Khương Nghị lại hỏi:
- Xác định sao?
hKóe miệng Denia có chút nhúc nhích, khó nhọc nói:
- Xác định! Chỉ cần ngươi có thể đi đến phòng đấu giá, bất kỳ người nào cũng không thể tổn thương ngươi, chỉ cần ngươi mua được đồ, liền nhận bảo hộ, nhưng nhất định phải trong thời gian quy định, nói cách khác, ngươi mua được thì phải lập tức rời khỏi, không được cố ý ở lại.
- Đã hiểu.
- Ngươi không rõ! Ngươi có phải vào hay không, phải nhìn hội trường có chấp nhận hay không! Coi như ngươi có thể vào, chụp tới đồ, nhưng sau khi rời khỏi Đế Thành ba ngàn dặm thì sao chứ??
- Không cần Denia cô nương phí tâm.
- Bây giờ cách hội đấu giá còn một tháng nữa! Ngươi đợi không được ngày đó!
- Làm sao đợi không được? Không phải bọn hắn bố trí pháp trận trong phạm vi trăm dặm này sao?
Khương Nghị giơ cao hắc đao lên, nói:
- Ta ngược lại muốn xem xem, Kim Nguyệt huyết mạch danh xưng Bất Tử Bất Diệt, có thể chống cự hắc đao xâm nhập một tháng hay không!
Kim Minh giận dữ, nếu như bị khống chế đi đến Đế Thành, chắc chắn sẽ dẫn phát oanh động to lớn, mặt mũi Kim Minh hắn sẽ để ở đâu?
Thiên Võ tinh Đế tộc Thần Linh, lại bị một người lưu lạc làm nhục như vậy?
Đây quả thực là sỉ nhục Kim Nguyệt Đế tộc!
Kim Như Ngọc nói:
- Denia, rốt cuộc bọn hắn là ai, vì sao lại đi cùng với ngươi?
Denia nói:
- Chuyện của hắn, là chuyện của hắn, không liên quan tới chúng ta. Chúng ta phụng mệnh theo dõi hắn, kết quả cũng bị khống chế.
Kim Như Ngọc một lần nữa đánh giá đến Khương Nghị:
- Là ta nhìn lầm, rất ít gặp được người điên không biết sống chết như thế này. Xem ra ngươi không có ý định còn sống rời khỏi Thiên Võ tinh rồi?