Khương Nghị nháy mắt mấy cái, xem như đáp lại. Trò hay bắt đầu, tới phiên ngươi.
Hộ vệ giả không rõ tình huống, nhưng không trở ngại hắn hành động.
- Còn chờ cái gì?
Khương Nghị nhún vai, ra hiệu Tặc Điểu trên vai.
- Còn không có loạn quá đâu.
Tặc Điểu nhìn như lười biếng, kỳ thật đã hưng phấn lên. Khóe mắt không ngừng liếc nhìn trong góc quảng trường, nơi đó cảnh giới nghiêm ngặt, nhất định là phong tồn lấy tất cả bảo vật hội đấu giá! Ha ha, của ta, của ta, đều là của ta!
- Đều thất thần làm gì, toàn tộc cảnh giới, phong bế Đế Thành!
Dirent bay lên không bạo khởi, Tam Xoa Kích chấn kích khung trời, đánh ra cường quang trùng thiên.
- Lên!!
Các nơi Đế Thành, tất cả cường giả Đế tộc kích phát huyết mạch, diễn biến bí thuật, toàn thân bành trướng ra mê quang huyền diệu, mang theo Tam Xoa Kích phóng tới khu vực khác nhau, tiến hành phong tỏa cùng cảnh giới.
Các cường giả cung phụng Tam Sinh Đế tộc bồi dưỡng cũng đều liên tiếp hành động, đóng giữ khu vực tương ứng.
Bầu không khí bỗng nhiên khẩn trương lên.
- Mời các ngươi tạm thời rời khỏi nơi này, đến khu ngoại thành Đông Bộ tập kết.
- Sau khi Đế Tổ trở về, lại tiến hành giao dịch.
- Chuyện đột nhiên xảy ra, tình huống khẩn cấp, nếu như có đắc tội, ngày khác định đến nhà bái phỏng.
Ánh mắt Dirent lăng lệ, cảnh cáo tất cả cường tộc trên quảng trường.
Dực Lâu cao giọng nói:
- Chúng ta không có gì giao dịch, hy vọng có thể trực tiếp rời khỏi.
Kim Như Ngọc nói:
- Chúng ta sau đó cũng không có giao dịch, hy vọng có thể rời khỏi Đế Thành. –
Các cường tộc như Thái Thượng Đế tộc cũng nói:
- Đế Tổ các ngươi đột nhiên thức tỉnh, nhất định có đại sự xảy ra, chúng ta cần ra ngoài điều tra, tạm thời cáo từ.
Dirent thoáng chần chờ, quả quyết ra hiệu cho đi.
Ở giữa các cường tộc đã bắt đầu giằng co, thậm chí là cừu thị, nếu như cưỡng ép tạm giam ở trong thành, còn tụ tập lại một chỗ, lúc nào cũng có thể bộc phát ác chiến.
Bây giờ Đế Tổ rời khỏi, bọn hắn căn bản ép không được.
Xảy ra bất kỳ chuyện gì, đều để cho đại thống lĩnh là hắn trực tiếp phụ trách.
Còn không bằng trực tiếp thả bọn họ đi.
Ra đến bên ngoài, muốn làm sao náo liền náo thế ấy.
Chí ít không có liên quan gì với bọn họ, cũng không ảnh hưởng tới Đế Thành, càng không ảnh hưởng tới hắn.
Khương Nghị cùng Tặc Điểu đụng đụng ánh mắt, đều lộ ra nụ cười nghiền ngẫm. Thông báo giao dịch, bảo bối đều ở lại nơi này, vừa vặn thuận tiện bọn hắn.
- Nội bộ Đế Thành tuyệt đối không cho phép bất kỳ đấu đá nào.
- Nếu như phát sinh bất kỳ ngoài ý muốn gì, chúng ta sưu tập máu của các ngươi, khắc bên trên Tam Sinh Thạch.
- Hậu quả, tự chịu!
Dirent ra hiệu hai vị Thần Tôn khác tự mình giám thị, cần phải bảo đảm bọn hắn 'An tĩnh' rời khỏi Đế Thành.
- Nếu chúng ta giao tinh thạch,liền có quyền lợi mang Dực Nhân của chúng ta.
Dực Lâu lật tay tế lên năm chiến thuyền.
Chiến thuyền có tạo hình thon dài, hai bên giang ra cánh chim, giống như năm Dực Nhân đang giương cánh, tỏa ra tia sáng hoa mỹ.
Dực Huyên phất tay hô to với sáu mươi bốn vạn Dực Nhân đã được tuyển định:
- Toàn bộ các ngươi lên thuyền.
Vân Liên đột nhiên quay người, đi về phía Kim Như Ngọc nơi đó. Nàng phải dùng mình, trao đổi những Thánh Linh Thánh Vương trong tay Kim Nguyệt Đế tộc. Nàng thật không thể để cho mấy trăm ngàn tộc nhân rơi xuống trong tay đám cường tộc căm thù tộc nhân mình.
- Không nên vọng động.
Khương Nghị nhìn thấu ý nàng, đưa tay ngăn lại:
- Nơi này là Thiên Võ tinh, nơi các ngươi muốn về là Thiên Mạch tinh. Nhìn kẻ địch ở xung quanh, một khắc ra khỏi thành, bọn hắn sẽ bổ nhào qua.
- Giao dịch cùng bọn hắn, không bằng giết bọn hắn, đoạt lại tộc nhân trong tay bọn hắn.
- Bọn hắn là Đế tộc.
- Đế tộc cũng không sợ!
Khương Nghị nắm chặt tay Vân Liên:
- Có thể để ngươi nhanh chóng khôi phục.
Vân Liên vô ý thức muốn rút về tay, lại cảm giác được bên trong là viên thuốc, nàng nhan sắc mỹ lệ nổi lên mấy phần thần tình phức tạp.
- Ngươi tên là gì?
Khương Nghị nói:
- Lục Du.
Lỗ tai hộ vệ giả khẽ nhúc nhích, đôi mắt ẩn ẩn có ý lạnh lấp lóe, hắn đi tới đánh giá Khương Nghị:
- Ngươi nói ngươi kêu cái gì?
Khương Nghị lập lại:
- Lục... Du...
- Dùng tên giả?
- Tên thật.
- Ha ha, nếu thật sự là như thế này, ngươi tốt nhất sửa lại.
- Vì sao??
- Ngươi và gia phụ trùng tên, không thích hợp.
- Cái này... Ta là dùng tên giả!!
- Đừng để trong lòng, gia phụ ta cũng dùng tên giả.
Hộ vệ giả vỗ vỗ bả vai Khương Nghị, thấp giọng nói:
- Ta gọi Tần Diễm. Ngươi có khả năng chưa từng nghe qua, nhưng ngươi tốt nhất nhớ kỹ, ghi ở trong lòng. Nói không chừng ngày nào, hữu dụng.
Khương Nghị thấp giọng nói:
- Ta gọi Khương Nghị, ngươi chưa từng nghe qua, nhưng nói không chừng ngày nào, bên trong vũ trụ mênh mông này sẽ vang vọng cái tên này.
Tần Diễm khô cằn cười hai tiếng, tay rơi vào trên bờ vai Khương Nghị thuận thế vỗ vỗ mặt của hắn:
- Thiên Đế vậy mà cũng nằm mơ.
Hàn Ngạo nhíu mày, ngươi dám đập hắn mặt? Ta đều không có đập qua đâu.
- Chúng ta cần phải đi.
Tần Diễm chào hỏi bọn người Vân Liên lên thuyền, thuận tiện nói:
- Dực Lâu, chuẩn bị xong đan dược phát cho bọn hắn, chuẩn bị khai chiến! Giết giết giết, giết cho thống khoái.
Tuyên chiến khiêu khích không chút kiêng kỵ lập tức chọc giận Kim Như Ngọc và các cường tộc.
Bọn người Kim Như Ngọc vừa mới còn đang tính toán dùng lý do gì cùng lấy cớ đi ra bên ngoài khởi xướng vây bắt, nếu người ta đều ngay thẳng như vậy, vậy bọn hắn không có gì lo lắng, trực tiếp khai chiến.
Dirent đều không còn gì để nói, ở đâu ra tên điên, đơn giản không cố kỵ gì, không biết sống chết:
- Ta nhắc nhở mỗi một vị các ngươi, phạm vi xung quanh Đế Thành ba ngàn dặm đều thuộc về khu quản hạt tuyệt đối của Tam Sinh Đế tộc chúng ta! Nếu như ở nơi đó phát sinh chém giết, coi là khiêu khích Tam Sinh Đế tộc.
Được thị vệ Tam Sinh Đế tộc dẫn đầu, tất cả cường tộc nhao nhao rời khỏi quảng trường.
Khu nội thành cùng khu ngoại thành đang lâm vào hỗn loạn, rất nhiều người đang ở trên đường đi cuộn trào mãnh liệt, số lượng lớn cửa hàng nhanh chóng phong bế, phòng ốc các nơi liên tiếp đóng cửa.