- Nếu như xảy ra sai sót, ngươi ta sẽ bị luyện thành cái bô!!
- Đừng cứ cái bô cái bô mãi như thế. Thương Thiên là lớn tuổi thì làm gì, còn đi tiểu đêm??
- Lão tử nói với ngươi nghiêm chỉnh.
- Nghe đại ca ngươi! Rút lui!!
Tần Diễm đầu tiên bay lên không, gào thét với toàn trường:
- Dực Thần tộc, đi cho ta!!
- Đi? Rời khỏi Thiên Nguyên, lang thang thâm không sao?
Bọn người Dực Lâu âm thầm nhếch miệng, thực sự không nghĩ tới cục diện sẽ bạo động như vậy, bọn hắn chỉ là muốn tranh thủ địa vị sinh tồn mà thôi, làm sao lại suýt chút nữa đã phá hủy Thiên Võ tinh.
Nhưng đã đến nước này, bọn hắn không có lựa chọn nào khác.
Dực Lâu và các cường giả Dực Thần tộc bảo vệ bảy mươi hai pho tượng, liên tiếp rời khỏi phế tích, phóng lên không.
- Đi theo ta.
Khương Nghị nhắc nhở Hỗn Độn Cự Mãng.
Thiên Hậu nhìn viên cự đản kia, phân phó mọi người nói:
- Vào thâm không! Toàn lực phóng thích khí tức, hấp dẫn lực chú ý của Thiên Nguyên, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho chân thân Khương Nghị.
Rống!!
Hắc Ma Đế Quân gào thét, phóng thích ma khí vô tận, hắn là kẻ đầu tiên xông ra Thiên Võ tinh.
Bọn người Khương Thương theo sát phía sau, liên tiếp bay lên không.
Hắc Độc Bạch Hổ và cả đám cường giả đều đuổi theo.
- Đại Thiên Đế, ngài ở lại nơi này nhìn là được, tiếp theo cứ giao cho chúng ta xử lý, bất kỳ kết quả gì, chúng ta thay ngài gánh chịu.
Lãnh Tuyền rời khỏi Thiên Nguyên tinh trước tiên, mang theo hai đại Thiên khí, xông về vũ trụ.
Thiên Võ tinh an toàn, lại không yên tĩnh.
Bọn người Thiên Vu Đế Tổ nhao nhao đi đến Hỗn Độn hư không, ngắm nhìn hai nhóm đội ngũ đang rút lui.
Tam Sinh Đế Tổ đều không lo được chiếu khán Đế Thành, theo sát đi đến trong hư không.
Sắc mặt bọn hắn âm trầm khó coi.
Đám hỗn đản này rốt cuộc là ai?
Mẫu thân nó… suýt chút nữa làm hỏng Thiên Võ tinh bọn hắn!
Dirent và số lượng lớn cường giả nhao nhao xuất hiện ở trên không, ngước nhìn những cường giả bí ẩn bên trong thâm không kia.
Thiên Nguyên tinh vực, rất lâu không có náo nhiệt như vậy, cũng đã lâu không có gặp được khiêu khích như vậy.
Bọn hắn tức giận, nghi hoặc, cũng có mấy phần cảnh giác.
Thiên Võ tinh đều suýt chút nữa đã bị hủy diệt, vậy mà Đại Thiên Đế không có tự mình xử trí?
Mà là... đánh ra ngoài? Đây coi là cái gì!! Không thể trêu vào sao??
Denia hốt hoảng, những chuyện này đều có liên quan cùng gia hoả kia sao? Hắn nói muốn báo thù, nói muốn bố cục, không phải là những thứ này đấy chứ?
- Các ngươi là tự chui đầu vào lưới! Thật sự không biết sống chết mà, cũng dám đuổi bắt chúng ta?
- Một đám dế nhũi ngu xuẩn chưa thấy qua việc đời, biết đây là nơi nào không? Biết quy tắc vũ trụ không? Ngây thơ đến buồn cười!
- Nếu như các ngươi giấu ở trong thế giới của mình, cuối cùng còn có thể cuồng hoan vài chục năm, bây giờ... Ha ha... Ta muốn ăn các ngươi! Nhai nát xương cốt của các ngươi, hút khô cốt tủy các ngươi!!
Bọn Bạch Hổ cùng Hắc Độc tụ hợp, toàn bộ đứng ở trên vai Hỗn Độn Linh Hầu, sát ý lao nhanh, tập trung vào bọn người Thiên Hậu.
Tiếng gào thét to rõ tràn ngập sự khiêu khích tàn nhẫn.
- Làm ước định, chờ một lúc đều chớ tự bạo! Người nào thua, kẻ đó chết! Lưu lại toàn thây! Ta chết đi, thi hài tùy các ngươi xử trí. Các ngươi chết rồi, ha ha, lão tử mài xương cốt các ngươi thành vòng đeo dây chuyền, treo ở trên thân mỗi ngày khoe khoang!
Hắc Ma Đế Quân lắc lắc cổ, run run bả vai, cố ý phóng xuất ra đế uy cuộn trào.
- Ha ha, hổ tiên, đại bổ!!
- Long tiên, càng bổ!
- Canh hổ cốt, canh xương rồng, đều là đồ tốt.
- Long huyết cũng rất tráng.
- Da hổ làm quần cộc, da rồng làm quần da, gân rồng làm đai lưng. Lông hổ làm cái mũ, vảy rồng làm áo giáp... Lão tử muốn lợi dụng thi cốt bọn hắn thật triệt để!!
Bọn người Dương Biện cố ý kích thích, cố ý khích phát ra Thần khí, phối hợp với thần cách, phóng thích thần uy cường hãn.
Vạn Độc Huyết Long càng là dâng lên khí độc ngập trời, hấp dẫn lực chú ý.
Hống hống hống...
Bọn Bạch Hổ tức giận không kiềm chế được, mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng mắng chửi người thực sự không am hiểu.
Thời điểm hai bên giằng co nhau bay lên không, dần dần rời xa Thiên Võ tinh, Khương Nghị cũng mang theo Hỗn Độn Cự Mãng tiếp tục cuộn nằm xuất hiện ở phía sau bọn họ.
Tần Diễm cùng Dực Thần tộc chen chúc một chỗ, rời khỏi Hỗn Độn hư không.
Hai bộ phân thân của Tần Diễm đều tràn đầy phấn khởi đánh giá bọn Thần Linh cùng Đại Đế này, nhìn khí thế đều không kém, mà mặt mũi tràn đầy hung hãn, đằng đằng sát khí, nhìn cũng không phải rất dễ trêu.
Mặt mũi Dực Thần tộc đều tràn đầy chấn kinh, ánh mắt không ngừng tuần sát trên thân Hỗn Độn Cự Mãng cùng bọn Thần Ma Đại Đế này.
Đây đều là nam tử kia gọi tới?
Đội hình mạnh như vậy, không được là tinh cầu cấp Đại Đế?
Nam tử kia rốt cuộc có thân phận gì?
Vậy mà lại dám đi thẳng đến Thiên Nguyên tinh vực khai chiến?
Ba chi đội duy trì khoảng cách an toàn, dưới cái nhìn của hàng tỷ sinh linh Thiên Võ tinh, dần dần xâm nhập hư không.
Trên những tinh cầu khác tại Thiên Nguyên tinh vực, các cường giả một ít tinh cầu cấp Thiên Đế, tinh vực cấp Chúa Tể, bí mật xếp vào ở chỗ này, cũng đều ngóng nhìn hư không, chú ý trận chiến tranh đột nhiên xuất hiện này, âm thầm suy đoán nguyên do của nó, cũng kỳ quái Thiên Nguyên Đại Thiên Đế lại không có trực tiếp trấn áp, mà là bức bách bọn hắn rút đi.
Thiên Nguyên Đại Thiên Đế yên lặng nhìn bọn người Khương Nghị rút lui, cũng rất nhanh rất nhanh đã phát hiện một vấn đề.
Lãnh Tuyền nói đây là chiến đội Tần Diễm?
Vì sao là ba bên thế chân vạc?
Thậm chí ở phương diện Tần Diễm đều yếu thế đi rất nhiều, còn duy trì khoảng cách càng xa.
Nói là ba bên thế chân vạc, càng giống như chi đội của Lãnh Tuyền cùng chi đội kia đang đối đầu, mà Tần Diễm chỉ là bên xem.