Nửa tháng sau, bọn người Chu Thanh Thọ mang theo Khương Nghị trở lại Thiên Mạch tinh, xuyên qua con đường không gian, tiến vào Chúng Diệu Thiên.
Kỷ Mặc lập tức nghênh đón, nhưng tám vị Chủ Thần nhìn cũng chưa từng nhìn nàng, vội vã xông về cấm khu trung ương.
- Thế nào?
Hàn Ngạo cùng Chu Thanh Thọ cơ hồ trăm miệng một lời.
Một tên là hỏi nói như thế nào, một tên là hỏi có làm gì không.
Hàn Ngạo liếc nhìn hắn, không có bao giờ đứng đắn cả sao?
Chu Thanh Thọ lườm hắn một cái, khẳng định không có tay.
Ý thức thể Khương Nghị phiêu đãng trên Tinh Thần Kiếm:
- Nên hiểu rõ đều đã hiểu, bây giờ đến lúc bọn hắn làm quyết định.
Hàn Ngạo nói:
- Viên tinh cầu kia, vẫn còn chứ?
Khương Nghị trầm ngâm nói:
- Hẳn là vẫn còn, không phải vậy bọn hắn sẽ không sốt ruột như thế.
Hàn Ngạo nói:
- Tinh cầu bọn hắn đắc tội có thể là cấm khu.
Khương Nghị nhìn Hàn Ngạo một chút, vừa nhìn về phía Kỷ Mặc.
Kỷ Mặc nói:
- Ta chỉ nghe thấy. Làm sao, sợ?
Khương Nghị chỉ cười cười, không nói gì.
Một ngày sau, hòn đảo trung ương hồ nước sôi trào ánh sáng, một cỗ cường quang như cơn lốc phóng lên tận trời, va chạm bình chướng không trung Chúng Diệu Thiên.
Mặt hồ xung quanh đều sôi trào, dâng lên một đầu ác thú bộ dáng cự kình cùng một cự quy cao như núi.
Mười vị Chủ Thần vờn quanh ở xung quanh cường quang, vượt qua không gian, hướng phía Khương Nghị nơi này lao đến.
Khương Nghị cẩn thận cảm giác năng lượng bên trong cường quang, đây không phải Đế Quân! Càng không phải là năng lượng Đế Quân! Càng giống như Ngũ Hành chi nguyên? Cũng không phải!
Ầm ầm...
Cường quang như sấm triều bạo động, giống như hư không sụp đổ, đối diện bao phủ Khương Nghị.
Thanh thế tràn ngập đất trời làm bọn người Hàn Ngạo kinh hãi đều lui lại mấy bước.
Trong thoáng chốc, cảnh tượng xung quanh Khương Nghị kịch liệt thay đổi, biến thành quang ảnh thế giới mông lung.
Phía trước xuất hiện một đạo hư ảnh nam tử mơ hồ.
- Tình huống của ngươi, ta đã hiểu, nhưng ta có nghi vấn.
Thanh âm nam tử vô cùng nặng nề, như là núi sông rung chuyển, càn khôn cuồn cuộn, mang đến cảm giác áp bách kịch liệt.
Khương Nghị vẫn không nhìn thấu tình huống của người đàn ông này:
- Xin mời.
- Thương Thiên vì sao muốn tập kích ngươi?
- Khu vực hoạt động của Thương Thiên cũng không ở chỗ này, cách này mấy chục tỉ dặm.
- Nguyên nhân gì có thể làm cho hắn khởi xướng một trận viễn chinh.
- Một tôn phân thân Thương Thiên, ngoài ra còn chín vị Đại Đế Chí Tôn cấp, đội hình như vậy phối hợp, cũng rất đặc biệt.
- Nếu như hắn muốn trấn áp viên tinh cầu Thiên Đế cấp như ngươi, chí ít cần hai bộ phân thân liên hợp hành động, mới có thể cưỡng ép kiềm chế ngươi, cũng thuận lợi xé mở Hỗn Độn không gian của ngươi. Đến lúc đó, chín vị Chí Tôn Đại Đế xông vào trong thân thể của ngươi, từ nội bộ phá hư, từ nội bộ đồ sát, mới có thể để cho ngươi bị ở giao khốn trong ngoài, lâm vào tuyệt cảnh.
- Nhưng, một bộ phân thân?
Nam tử đặt câu hỏi, trực tiếp đứng ở vấn đề cấp Thiên Đế.
Khương Nghị không nhìn thấu nam tử, nhưng đại khái có phỏng đoán.
- Tinh cầu của ta là hành tinh mẫu thân của Thương Thiên.
- Tinh cầu của ta giấu ở bên trong mảnh Vẫn Thạch hoang mạc cách đây 5 tỷ dặm bên ngoài.
- Thương Thiên có thể trong ngắn ngủi trăm vạn năm không ngừng tạo nên ra phân thân Thiên Đế cấp, còn sinh ra liên hệ hoàn chỉnh với hắn chính là lần lượt viễn độ thâm không, đến tinh cầu của ta bên trong cướp đoạt Giới Nguyên.
- Trước lần này, thế giới chỉ lấy pháp tắc đối kháng, duy chỉ có lần này... Chúng ta thắng, ta tiếp quản cả tinh cầu.
Nam tử rơi vào trầm mặc.
Mặc dù không có lại nói tiếp, nhưng không gian xung quanh rõ ràng ba động.
Hiển nhiên nhận lấy chấn động.
Hành tinh mẫu thân?.
Đây là hành tinh mẫu thân của Chúa Tể Thương Thiên?
Nguyên nhân Thương Thiên trong thời gian ngắn không ngừng phân liệt tinh cầu Thiên Đế cấp, vậy mà ở chỗ này?
Khương Nghị nói:
- Chúa Tể Thương Thiên phái ra phân thân, không phải tinh cầu Thiên Đế cấp hoàn chỉnh, mà muốn rèn đúc thể xác viên tinh cầu Thiên Đế thứ mười, cho nên chúng ta thắng.
- Cỗ thể xác kia đã tự bạo, hướng Chúa Tể Thương Thiên phát đi cảnh cáo.
Nhưng Chúa Tể Thương Thiên hẳn đoán không được cả viên tinh cầu đã hoá hình, nhiều nhất có thể điều động phân thân hai viên tinh cầu tới.
- Ta bây giờ rất suy yếu, một viên đều gánh không được, cho nên nhất định phải có chỗ đột phá.
- May mắn ta gặp con trai Tu La, cũng cùng Thiên Nguyên làm một ít giao dịch bí mật.
- Ta bây giờ không chỉ muốn chống đỡ bọn hắn, còn phải dốc hết có khả năng, vây khốn bọn hắn, dù chỉ là một cái.
- Chúng ta đều là tinh cầu Thiên Đế, nói nhảm cũng không cần nhiều lời, ta cần trợ giúp của ngươi, ta... Vô cùng... Cần trợ giúp của ngươi.
Nam tử trầm mặc hồi lâu, nói:
- Ta đang đi hướng suy vong, ngươi không mang ta ra được.
- Là ngươi năm đó bị thương quá nặng? Hay lỗ đen kia quá mạnh?
- Năm đó ta bị thương nặng, nhưng ta là tinh cầu Thiên Đế cấp ức vạn năm thai nghén, ba triệu năm phát triển, sáng tạo nặng như vậy xác thực có ảnh hưởng, nhưng cũng không phải trí mạng như thế.
- Cũng chính là bởi vì như thế này, ta xông vào lỗ đen kia, tránh né con trai cấm khu săn giết.
- Nhưng, lỗ đen kiaa khủng bố viễn siêu tưởng tượng của ta, ta tiến vào, bị nhốt trong đó, từ năng lượng Hỗn Độn đến hình dáng thế giới, đều bị mãnh liệt xé rách.
Nam tử hồi ức từng chuyện trải qua giống như ác mộng khi xưa.
- Ta dùng hết biện pháp, chống cự lực lượng thôn phệ kia, tìm kiếm đường ra chạy trốn.
- Nhưng, năng lượng Hỗn Độn của ta càng ngày càng ít, rung chuyển bên trong tinh cầu càng ngày càng mãnh liệt.
- Sau khi kiên trì một trăm hai mươi ngàn năm, ta biết ta sắp đến cực hạn, cũng không trốn thoát được.
- Ta dùng năm mươi ngàn năm, rút ra toàn bộ tài nguyên tinh cầu, rèn đúc ba mươi ba kiện Đế binh, cũng sàng chọn mấy triệu sinh linh.
- Sau khi hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, ta phóng thích toàn bộ năng lượng, chống cự lỗ đen xé rách, để lỗ đen lâm vào đình trệ ngắn ngủi, dùng ba mươi ba kiện Đế binh bảo vệ mấy triệu sinh linh, phát động đào vong sau cùng.
- Rất may mắn, bọn hắn trốn ra tìm đường sống tại thời khắc cuối cùng.
- Nhưng chuyện sau đó, ta không biết.
Khương Nghị hỏi:
- Mạo muội xin hỏi, ngươi là...