Một con cóc to béo, toàn thân quấn quanh lôi triều chói mắt, cũng chỉ có ba chân.
Một con heo trắng to béo, toàn thân lóe ra đường vân kỳ dị, cái đuôi nhỏ quay tròn.
Ở trên đầu Lôi Thiềm, một nam tử anh tuấn cầm cần câu trong tay, ngẩng đầu quan sát khí tượng chấn thế.
Trên thân heo mập, có một nam tử giống như viên cầu cưỡi ở đó, bên hông cài lấy dao phay, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.
- Cưỡi heo, ta có thể chịu. Còn có cưỡi con cóc? Cưỡi con cóc cũng nhịn, còn là cóc bị phế một chi.
Đông Hoàng Thiên Du liếc mắt, nhẹ giọng nói nhỏ.
Tần Diễm không có chú ý tới bọn hắn, kích động sôi trào nhiệt huyết đến cực hạn, mãnh liệt vung tay, lên tiếng hét lớn:
- Tiểu nha đầu, đi theo gia gia, xông lên thôi!
- Tiểu nha đầu? Lão nương coi ngươi sửa...
Đông Hoàng Thiên Du há mồm muốn quát tháo, lại đột nhiên trợn mắt, cái đỉnh cùi bắp này giống như tồn tại tám chín mươi vạn năm.
Địa Ma Thụ đong đưa chín cái đầu rồng, sát khí cuồn cuộn, chở Đông Hoàng Thiên Du xông về Đại Thụ Vũ Trụ.
- Nhanh nhanh nhanh, có người tiến vào, ta cũng xông lên thôi!
Chu Cổ Lực quơ dao phay, kẹp chặt Lỗ Lỗ Thú muốn xông đến.
Triệu Tử Mạt ngăn hắn lại:
- Ngươi biết đây là nơi nào không? Đây là tinh vực Chúa Tể thứ tám trong truyền thuyết, năm trăm ngàn xuất hiện một lần.
- Nghĩ biện pháp thông báo Đường Diễm, cơ hội như vậy có thể ngộ nhưng không thể cầu. Không phải hắn đang tìm kiếm trận biến đổi cực hạn kia sao? Cơ hội đang ở trước mắt!
- Cái ánh sáng này đều có thể chiếu vào thế giới Cực Lạc, hắn sẽ không nhìn thấy? Ngươi còn thay hắn quan tâm. Quan tâm mình đi. Bọn hắn sẽ nhanh chóng đuổi theo tới. Lỗ lỗ lỗ...
Chu Cổ Lực ngao ngao quái khiếu, lỗ lỗ dưới thân nổ tung ra thủy triều không gian hoa mỹ, bao phủ Tam Túc Thiềm, phóng tới Đại Thụ Vũ Trụ.
Triệu Tử Mạt quay đầu quan sát thâm không, cuối tầm mắt đang có mãnh triều dâng mênh mông màu vàng đánh xuyên vũ trụ, như ngân hà lao nhanh, xông lại phía bọn hắn.
- Ai, đều đuổi hơn một trăm năm, thật chấp nhất. Nếu không phải sợ mất mặt, ta thật muốn kéo các ngươi vào thế giới Cực Lạc, an hưởng quãng đời còn lại.
Triệu Tử Mạt lắc đầu, theo Tam Túc Thiềm biến mất.
Ầm ầm...
Kim quang cuồn cuộn, chấn động vũ trụ.
Ba người khổng lồ Hoàng Kim thân cao trăm trượng, trong tay cầm vũ khí hoàng kim, mặc chiến giáp hoàng kim, xuất hiện ở phía trước Đại Thụ Vũ Trụ.
- Quả nhiên là tinh vực Truyền Thuyết!
Người khổng lồ Hoàng Kim cầm đầu oai hùng điêu luyện, đôi mắt sắc bén, mặc dù tôn quý cao ngạo, lại tản ra chiến ý nóng nảy.
- Truy tung bọn hắn một trăm hai mươi ba năm, vậy mà đuổi tới tinh vực Truyền Thuyết.
Bên trái là nữ tử xinh đẹp, bộ dáng hoàn mỹ, dáng người trội hơn, như là tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ dùng hoàng kim đổ bê tông, phía sau chiến giáp hoàng kim còn có hai cánh hoàng kim.
- Bọn hắn tiến vào, vừa vặn biến nơi này thành phần mộ của bọn hắn!
Phía bên phải là người khổng lồ to béo, toàn thân như bóng nước, thoạt nhìn như là rất to, nhưng gần đến trước mặt lại tràn ngập khí thế khủng bố giống như muốn đè sập thiên địa.
- Nơi này cách thế giới Cực Lạc không đủ hai tỷ dặm, Long Quỳ Thiên Đế chắc chắn sẽ chạy tới, trước đó, chúng ta phải giải quyết hai tên khốn kiếp này.
Kim quang toàn thân người khổng lồ oai hùng bạo động, xông về tinh vực Truyền Thuyết.
- Tới thì như thế nào, thế giới Cực Lạc chúng ta còn không sợ, tại sao phải sợ Long Quỳ Thiên Đế hắn?
Người khổng lồ to mập mãnh liệt đong đưa cơ thể, phát ra tiếng gầm thét giống như Thiên Âm, nghênh đón ánh sáng tinh vực vọt tới.
- Ầm ầm...
Một tòa thanh đồng cổ điện phá tan vũ trụ thâm không, giáng lâm đến phía trước Tinh vực Truyền Thuyết.
Cung điện phong cách cổ xưa điêu khắc cảnh tượng vũ trụ mênh mông, có tinh hà lao nhanh, có lỗ đen chiếm cứ, có quỷ bí ẩn núp, cũng có dị thú thần bí xen kẽ trong đó.
Một nam tử ba mắt ngồi trên bảo tọa trong cổ điện, uể oải nhếch miệng.
- Tinh vực Truyền Thuyết... Vũ trụ quà tặng...
- Rốt cuộc ngươi cũng nhớ tới vùng vũ trụ này.
- Xuất hiện vừa mới hơn hai năm, liền bị ta chạy tới.
- Chẳng phải là nói, ta có thể ở bên trong hưởng dụng chừng mười năm?
- Ha ha, hoàn mỹ, vô cùng hoàn mỹ.
Nam tử ba mắt nở nụ cười dần dần xán lạn, con mắt sâu thẳm híp lại thành một đường.
Vốn là truy kích Chúng Diệu Thiên, không nghĩ tới gặp được cơ duyên như vậy.
Trong cung điện an tĩnh, trừ một vị nữ tử nở nang màu mỡ, còn có hơn một trăm pho tượng đồng thau đứng vững, hình thái khác nhau, yên lặng giá lạnh, nhưng sau khi nam tử cười nói, mắt của bọn chúng châu vậy mà đều động đậy.
- Đại Thụ Vũ Trụ không cho phép Thiên Đế cấp tới gần, đúng lúc là thời điểm đám rác rưởi các ngươi phát huy tác dụng.
- Gặp được đồ tốt, đều mang trở về cho ta.
- Nếu như phát sinh tranh đấu với ai, tiêu ký thân phận của bọn hắn.
- Ha ha, ta ở bên ngoài tự mình chờ bọn hắn.
Nam tử ba mắt đưa tay, chỉ Đại Thụ Vũ Trụ phía xa:
- Đi thôi!
Pho tượng đồng thau lắc lư kịch liệt, cũng không dám phát ra gào thét cùng thanh âm gì, cung kính hành lễ nam tử, sải bước lui lại, một mực lui đến chỗ cửa điện, mới quay người bay lên, lao ra các hướng khác nhau tiến về phía Đại Thụ Vũ Trụ.
Ù ù...
Vũ trụ lắc lư kịch liệt, như thiên quân vạn mã lao nhanh, thanh thế to lớn, tựa như biển gầm sôi trào, cuồn cuộn trùng kích.
Từng vầng sáng lớn từ phương hướng xa xôi mãnh liệt mà đến, hừng hực cường thịnh, tranh nhau phát sáng Đại Thụ Vũ Trụ.
Phía trước nhất là ba tôn Hỗn Độn Chiến Khu phóng tới, phía sau là chiến thuyền vũ trụ bị ánh sáng bao phủ.
Có hình giống như Thiên Toa mảnh khảnh, có hình giống như cự điểu giương cánh, có hình giống như trăng tròn lao nhanh...
Hình thái khác nhau, lại có hơn một trăm chiếc.
Đám Đế Thần tộc cùng Đế tộc Thiên Nguyên tinh vực thân cận Đại Thiên đến!
Nhận được Đại Thiên Đế chiếu cố, tám trăm triệu dặm thâm không, ngắn ngủi thời gian hai năm chạy tới.
Những Thần tộc này đều kích động không thôi.
- Oa a...
Ánh sáng tản ra, toàn bộ đều là tiếng hô rung động.