Bụi mù ngập trời, cây cối nghiêng lệch, năng lượng mất khống chế.
Tràng diện cực độ rung động.
- Ha ha! Ha ha ha... Ngũ Hành Thần Thụ, đại gia mang ngươi đổi chỗ!
Tần Diễm bạo phát mê quang ngập trời sâu trong trời cao đang sôi trào, đều nuốt toàn bộ Ngũ Hành Thần Thụ vào.
Trong đỉnh lô là Huyền Hoàng hải dương, tương đương với tự thành thiên địa, bên trong khí tức thiên địa tràn ngập, năng lượng tự nhiên cuồn cuộn, nhất là sơn hà đại địa nặng nề, vừa vặn có thể cung cấp hoàn cảnh cắm rễ cho Ngũ Hành Thần Thụ.
Ngũ Hành Thần Thụ kịch liệt vùng vẫy một lát, vậy mà an tĩnh thật, lít nha lít nhít rễ cây tung hoành lan tràn, đâm vào Huyền Hoàng hải dương.
Đông Hoàng Thiên Du giận tím mặt, chỉ lên trời gầm thét:
- Cháu trai kia! Ngươi làm cái gì vậy chứ? Đã nói xong là thuộc về ta! Đó là cho con dâu của ta!
Sau khi Tần Diễm trấn áp Ngũ Hành Thần Thụ, hắn cũng nhanh chóng lao xuống, xô ra mây mù:
- Đây chính là Ngũ Hành Thần Thụ, vật chứa không gian của ngươi trấn không được, để trong bụng ta, chờ rời khỏi...
Đột nhiên...
Tần Diễm đã nhận ra một vòng nguy cơ, bay lên ổn tại không trung.
Khí tức Huyền Hoàng cuồn cuộn trong đôi mắt trừng trừng, nhìn thấu mênh mông đất trời, khóa chặt chiến thuyền bên ngoài ngàn dặm.
Phốc!!
Thâm Uyên Ma Tổ đột nhiên há mồm, một thanh hắc châm nháy mắt bạo kích, cách không gian mênh mông ngàn dặm, cơ hồ trong nháy mắt mà tới.
Tần Diễm vừa mới rút ra Ngũ Hành Thụ, toàn thân còn sôi trào khí tức Huyền Hoàng nặng nề, nhưng, Ma Tổ toàn diện thả ra hắc châm miểu sát, phá vỡ khí tức Huyền Hoàng, đâm rách lồng ngực Tần Diễm, đánh vào thân thể hắn.
- Bạo!
Thâm Uyên Ma Tổ suy yếu nói nhỏ, ngân châm đâm vào Tần Diễm thân thể nháy mắt phóng thích.
Ma khí tự bạo không thua gì Ma Tổ, như đại dương mênh mông sôi trào, giống như thiên băng địa liệt, nóng nảy lấp kín thân thể Tần Diễm.
Quá đột nhiên!
Tần Diễm chỉ là vừa mới nhìn thấy nơi đó chiến thuyền mà thôi, lồng ngực đã liền xuất hiện một thứ bén nhọn đâm nhói, ngay sau đó trong thân thể bị ma khí khủng bố lấp đầy.
Huyền Hoàng hải dương kịch liệt sôi trào, khí tức thiên địa sụp đổ, Ngũ Hành Thần Thụ vừa mới bước lên Huyền Hoàng hải dương bị tàn phá tàn bạo, cơ hồ liền bị chôn vùi.
- Cái đó là... Hắn??
Kim Nguyệt Đế Tổ hơi biến sắc, đây không phải là từ tên điên trên trời giáng xuống đại loạn Thiên Võ kia sao?
Năm vị Đế Tổ Thiên Võ tinh cầu bọn hắn liên thủ vây bắt, đều không thể trấn áp hắn.
Càng không thể tin hơn, thế công của hắn cơ hồ vô hiệu đối với tên điên kia.
Hắn tới rồi sao?
Không phải hắn ở lại chiếu cố Dực Thần tộc hay sao?
Hắn nhanh như vậy đã đến?
Nhưng...
Mặc kệ nó!
Lúc báo thù đã đến!
- Liệt Ngục Ma Tổ, hắn là tên hỗn đản loạn Thiên Võ ta. Đế pháp của ta đối với hắn vô hiệu, đổi lấy ngươi tiến công!
Kim Nguyệt Đế Tổ phấn chấn đến nóng nảy, toàn thân kim huyết đều đang sôi trào.
Không nghĩ tới, thời gian qua đi năm năm mà thôi, vậy mà đã chờ được đến báo thù cơ hội.
Ma châm của Thâm Uyên Đế Tổ đánh xuyên tên điên kia, lập tức muốn phát nổ.
Chính là thời cơ tốt đẹp để ra tay trấn áp.
- Nhanh đi, trấn trụ hắn!
Kim Nguyệt Đế Tổ cuồng nhiệt hò hét, lại không nửa phần tôn quý hình tượng.
- Chính là hắn! Người thần bí giúp đỡ Dực Thần tộc?
Liệt Ngục Ma Tổ bộc phát năng lượng vận sức chờ phát động trong nháy mắt.
Mặc dù hắn tên là Liệt Ngục, nhưng lại là chủ nhân Cực Hàn.
Ma tộc bọn hắn sinh sống bên trong hạch tâm tinh cầu, phun ra nuốt vào dung nham, cô đọng lấy ảo diệu 'Dương chí cực mà sinh âm’, từ bên trong năng lượng chí dương chí liệt, cô đọng lấy khí tức chí âm chí hàn.
Cực kỳ giống Thái Âm Cực Diễm trong thế giới của Khương Nghị, nhưng bọn hắn sinh sống ở tại chỗ tâm Thiên, nhận lấy Thiên Nguyên chiếu cố, là 'Trái tim' Thiên Nguyên dưỡng dục trong chủng tộc, tiềm lực Thái Âm đột phá gông cùm xiềng xích, bước vào Đế cấp.
Uy lực cực hàn của bọn hắn, có thể xưng là khởi nguyên bắt đầu Thái Cực, toàn diện phóng thích có thể băng phong bầu trời, diễn biến Luyện Ngục Cực Hàn.
Liệt Ngục Ma Tổ cũng mặc kệ đó là cường giả nào, lại có liên quan gì cùng tinh cầu trước đó, hắn chính là Đế tộc do Thiên Nguyên Đại Thiên Đế dưỡng dục, không sợ hãi, càng không sợ cường địch.
Ầm ầm...
Liệt Ngục Ma Tổ cuồng dã bước lên, toàn thân bạo phát ra khí lạnh ngập trời, sôi trào ra khắp nơi, cuồng dã lao nhanh, nghiền ép lên phía Tần Diễm đang đau đớn gào thét.
Những nơi luồng không khí lạnh đi qua, núi rừng băng lạnh, sinh cơ đứt đoạn, không gian đông kết, thời gian rối loạn.
- Tần Diễm!!
Đông Hoàng Thiên Du bỗng nhiên biến sắc, quả quyết muốn bay lên không.
- Không được qua đây! Dám đánh lén ta? Muốn chết!!
Tần Diễm đột nhiên xốc xương sọ lên, ma khí vô tận đang bạo động trong thân thể nháy mắt được trút xuống miệng, như Vạn Cổ Hỏa Sơn phun trào, phóng lên tận trời.
Ma khí cuồn cuộn, va chạm mây mù, phá vỡ màn trời, cơ hồ đánh ra tinh cầu Chúa Tể.
Tần Diễm bỗng nhiên cúi đầu, đang thả ra ma khí cuồn cuộn, đối diện đụng tới phía mảnh sóng cực hàn nghiền ép lên tới ở nơi xa.
Ầm ầm!!
Ma khí cuồn cuộn, cực hàn xâm nhập Băng Phong Ma khí dễ như trở bàn tay.
Hai nguồn năng lượng cực hạn ở trong thiên địa mãnh liệt đối oanh, lấy khu vực va chạm làm trung tâm, mặt đất sụt lún, địa tầng đứt gãy, năng lượng Ngũ Hành còn đang rối loạn theo đó mà mất khống chế.
Cả thế gian đều lâm vào hỗn loạn.
- Còn có thể chơi như vậy?
Đông Hoàng Thiên Du nhướn mày, đỉnh lô này biến thành chiến khu thực sự là... Công dụng kỳ diệu vô tận...
Trên chiến thuyền bên ngoài ngàn dặm, Thâm Uyên Ma Tổ đều cảm giác như mộng.
Đây là tình huống như thế nào?
Rõ ràng nổ tung, vậy mà không có phá hủy chiến khu kia?
Mẫu thân nó… còn từ trên đầu phun ra ngoài.
Xa xa nhìn sang, tựa như là đốt lên ấm nước!
Hắn phách lối cả một đời, đều không có gặp qua tình huống như vậy.