Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3408 - Chương 3404: Phá Cục

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3404: Phá Cục

Rốt cuộc gương mặt Liệt Ngục Ma Tổ cũng có phản ứng, liên tiếp bạo phát trọng quyền, nhấc lên sóng triều cực hàn thao thao bất tuyệt, chặn đánh Đại Địa Mẫu Đỉnh va chạm.

- Liệt Ngục Ma Tổ, không cần dây dưa, rút lui! Lập tức rút lui!!

Kim Nguyệt Đế Tổ không lo được mặt mũi, khống chế chiến thuyền phóng lên tận trời, kêu gọi Huyết Nguyệt Thần tộc cùng Lam Nguyệt Thần tộc tranh thủ thời gian rút lui.

- Liệt Ngục Ma Tổ, rút lui đi.

Thâm Uyên Ma Tổ nhanh chóng tụ tập khí tức, một viên Ma Anh cô đọng thành mài châm, trong chốc lát đánh về phía Đại Địa Mẫu Đỉnh.

Trước khi đi, hắn muốn cho cự đỉnh này một kích trí mạng, cho Liệt Ngục Ma Tổ tranh thủ cơ hội.

Đại Địa Mẫu Đỉnh lần nữa bị cưỡng ép đánh xuyên, vừa xông vào bên trong, trước tiên đã kiềm chế ma khí bạo động giống như muốn nổ tung.

Tần Diễm chính là đang mong đợi giờ khắc này, nắp đỉnh lập tức xốc lên, ma khí như đại dương phóng lên tận trời, dội thẳng mây xanh, liên tiếp phá cửu trọng thiên.

Thâm Uyên Ma Tổ muốn hỏng mất, Cấm Ma Trùng tộc tồn tại mấy trăm ngàn năm, đều không có gặp được tình huống quái dị như thế này, thế công trí mạng mà bọn hắn kiêu ngạo đến chấn nhiếp tinh vực, lại bị người ta phá như chơi.

Cái này… mẫu thân nó… đây tính là gì, thiên địch sao?

Tới Đại Thụ Vũ Trụ, bảo bối không có tới mấy cái, mẫu thân nó, vậy mà lại phát hiện thiên địch rồi?

Cấm Ma Trùng tộc mấy trăm ngàn năm đều không có gặp được thiên địch, để hắn cho gặp phải?

Thâm Uyên Ma Tổ không do dự nữa, mang theo chiến thuyền nhanh chóng rút lui.

Bọn hắn rút lui quả quyết lại triệt để, Liệt Ngục Ma Tổ lại gặp tai ương.

Đại Địa Mẫu Đỉnh bỗng nhiên đảo ngược, tiếp tục bộc phát ma khí cuồng liệt che mất Liệt Ngục Ma Tổ.

Liệt Ngục Ma Tổ muốn rút lui đều không rút lui được nữa, không thể không xoay người nghênh chiến, diễn biến cực hàn thao thao bất tuyệt, đối kháng ma khí tuôn ra trong đỉnh lô.

Hắn thật sự muốn giận điên lên!

Cái con côn trùng đáng chết kia, không thể thay chiêu thức sao?

Rõ ràng trước đó đã không có hiệu quả, bây giờ trả lại thế công?

Chết tiệt, đơn giản chính là làm trở ngại chứ không giúp được gì!

- Để lại tên của ngươi, hôm nào chúng ta tái chiến!

Sau khi Liệt Ngục Ma Tổ vén lui ma khí, chiến khu thẳng tắp nhanh chóng diễn biến ra mười tám cây băng trụ cực hàn, cuồng kích bốn phương tám hướng, hình thành cực hàn lĩnh vực.

Nhưng không phải giam cầm luyện lô, mà là cầm giữ cho mình.

Cực hàn lĩnh vực nhanh chóng đông kết, từ năng lượng đến không gian, lại đến thời gian, toàn bộ giam cầm.

Liệt Ngục Ma Tổ lay động chiến khu, không gian sụp đổ ngay tại chỗ, xuất hiện lỗ đen hư vô đen kịt.

- Chỉ bằng ngươi, còn chưa xứng biết tên của ta!

Tần Diễm bạo động Huyền Hoàng, hóa thành Ác Long chín đầu, mãnh liệt đong đưa, đụng tới phía cực hàn lĩnh vực.

- Không nói tên cũng được, ta sẽ nhớ kỹ bộ dáng ngươi, hôm nào chúng ta tái chiến!

Liệt Ngục Ma Tổ diễn biến ra con đường cực hàn, muốn rút lui từ trong lỗ đen hư vô.

Nhưng, Huyền Hoàng chính là khí tức thiên địa, có thể chữa trị không gian, có thể điều trị tự nhiên, khi Huyền Hoàng Ác Long tiến đụng vào lỗ đen, lỗ đen xuất hiện tại mảnh không gian vỡ nát này nhanh chóng đã được chữa trị.

Liệt Ngục Ma Tổ, ở lại!

- Cái này sao có thể?

Liệt Ngục Ma Tổ quá sợ hãi.

Tần Diễm một lần nữa hóa thành chiến khu hình người, nhấc lên cuồng lực vô tận, đuổi giết Liệt Ngục Ma Tổ, trực tiếp triển khai chém giết chính diện.

Rầm rầm rầm!!

Bọn hắn giống như hai chiến binh, mãnh liệt đối kháng nhau.

Chiến khu của Liệt Ngục Ma Tổ là rèn luyện trong lòng đất Thiên Nguyên, không thể phá vỡ, bá liệt cương mãnh, lại không đoạn kích phát khí tức chí âm.

Chiến khu của Tần Diễm thì là hai triệu dặm sơn hà của thế giới Chúa Tể biến thành, trình độ cứng cáp cùng trình độ bá liệt cũng là không gì sánh nổi, nhất là khí tức Huyền Hoàng tiếp tục phun trào, sinh ra cộng minh cùng thế giới này.

Bọn hắn từ rừng rậm giết tới bầu trời, từ không trung giết ra hư vô, lại từ bầu trời va chạm rừng rậm.

Bọn hắn giống như là dòng lũ bạo động, những nơi đi qua, rừng rậm chôn vùi, núi cao vỡ nát, đại địa đều nhận lấy cường quang sáng chói, tiếng vang chấn thiên động địa không biết truyền đến bao nhiêu dặm.

- Không nói những kẻ khác, tiểu tử này chiến đấu là thật dũng mãnh mà.

Đông Hoàng Thiên Du đứng trên Thiết Long cổ thụ, ngắm nhìn trận chiến phương xa.

Tại trong thế giới của bọn hắn, cũng chỉ có Hồng Hoang Thiên Long, Hắc Ma Đế Quân mới có phần khí thế bá liệt này, lại có nữa thì đó chính là Khương Thương.

- Nơi này đã từng là Ngũ Hành Thụ sao?

Một cường điệu quái dị đột nhiên truyền tới từ phía bên cạnh.

Không gian vặn vẹo, Chu Cổ Lực cưỡi heo đi ra, ngạc nhiên nhìn cái hố to trước mặt.

Mặc dù Ngũ Hành Thụ đã rời khỏi, nhưng còn để lại rễ già uốn lượn, năng lượng Ngũ Hành mênh mông cũng chiếm cứ ở bên trong.

Đông Hoàng Thiên Du tranh thủ thời gian đưa tay:

- Tiểu Bàn nhi, lui lại! Giữ một khoảng cách! Đừng để truy binh hiểu lầm các ngươi! Lão nương ta phong nhã hào hoa, cũng không muốn bị những tên to con kia chụp chết.

- Nơi này lại có Ngũ Hành Thụ, không hổ là truyền thuyết trong vũ trụ.

Triệu Tử Mạt cưỡi Tam Túc Thiềm, đứng trong không gian mông lung phía sau Chu Cổ Lực.

Trong tay hắn bưng lấy một cái bát, bên trong mờ mịt linh khí, ục ục nhấc lên bọt khí, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, xương cốt toàn thân đôm đốp loạn hưởng, nổ tung ra lôi triều. Sau khi đánh một cái giật mình, thoáng chậm thở ra, lại nhấp một miếng, xương cốt lại đôm đốp rung động, toàn thân cuồn cuộn lôi triều.

- Đó là bảo bối gì?

Đông Hoàng Thiên Du chú ý tới cái bát kia.

- Nước tiểu con cóc, uống không?

Triệu Tử Mạt thản nhiên trả lời câu.

- Tuổi còn nhỏ, nói chuyện thô lỗ như thế. Không có nữ tử sao?

Đông Hoàng Thiên Du không nhượng bộ chút nào.

- Dì à, không cần công kích!!

- Dì à? Tiểu tử, ngươi gặp qua dì nào kiều nộn như thế??

Bình Luận (0)
Comment