- Hại chúng ta lo lắng vô ích lâu như vậy.
Thâm Uyên Ma Tổ chậm rãi gật đầu.
Năng lượng tự nhiên trong thế giới này vô cùng cường đại, biển dung nham trong địa tầng không chỉ có quy mô khổng lồ, năng lượng khẳng định mạnh hơn, tiến vào nơi đó, chẳng khác nào đứng ở thế bất bại.
- Ta đã biết Liệt Ngục Ma Tổ có thể chống đỡ được, lúc ấy rời khỏi, chủ yếu là tìm kiếm sự giúp đỡ, đến vây bắt tên điên kia.
Kim Nguyệt Đế Tổ cởi mở cười nói.
Các tộc Thần Ma cũng hơi nhíu mày, lời này thật không biết xấu hổ mà.
Rõ ràng chính là chạy trốn.
Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ đều nặng nề hừ một tiếng, vô cùng không khách khí.
Làm Đế tộc tại Thiên Nguyên chủ tinh, bọn hắn tự nhiên có cảm giác ưu việt.
Thiên Nguyên chủ tinh không chỉ là Thiên tinh cầu Đế cấp, cao hơn năm tinh cầu khác một cấp bậc, càng là bởi vì bọn hắn trực thuộc Đại Thiên Đế, bình thường nhận không ít chiếu cố và bồi dưỡng.
Bất luận thân phận hay thực lực đều cao hơn một đoạn so với những tinh cầu khác.
Kim Nguyệt Đế Tổ cũng không xấu hổ, ai bảo mình chạy thật chứ.
Nhưng không xấu hổ thì xấu hổ, hắn thật sự là cảm thấy rất uất ức!!
Bí thuật của Kim Nguyệt Đế Tổ là bí thuật bá đạo lại càng tà ác hơn, danh chấn Thiên Nguyên tinh vực, cơ hồ không có người nào không coi trọng, nhưng... thời điểm đối mặt với tên điên kia, cơ hồ hoàn toàn mất đi hiệu lực!
Trong thân thể tên hỗn đản kia căn bản cũng không phải là huyết dịch, mà là năng lượng đặc thù nào đó.
- Chúng ta là chờ Liệt Ngục Ma Tổ tự mình phản kích, hay là bây giờ liền vây bắt người điên kia?
Thâm Uyên Ma Tổ ngọ nguậy cơ thể to béo, rất muốn làm rõ ràng tên điên kia rốt cuộc là cái thể chất gì, sao lại có thể hóa giải sát chiêu của hắn.
- Chờ Liệt Ngục Ma Tổ chủ động phản kích.
Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ trăm miệng một lời.
Không phải bọn hắn e ngại tên điên kia, mà là bận tâm mặt mũi Liệt Ngục Ma Tổ, càng tin tưởng Liệt Ngục Ma Tổ đang khôi phục, cũng đang tích góp sát chiêu kinh khủng.
Các Ma tộc Liệt Ngục đều biểu thị đồng ý.
Bọn hắn đứng trên chiến thuyền, cao ngạo nâng cao cơ thể, đang mong đợi Đế Tổ cuồng nuốt dung nham trong lòng đất tinh cầu cấp Chúa Tể, diễn biến ra sát chiêu cực hàn rung động tuyệt luân.
Hiện ra một chút phong thái tuyệt thế.
Chấn nhiếp Đế tộc khác một chút.
Cứ như vậy...
Bọn hắn phát hiện mục tiêu, lại yên tĩnh trở lại.
Sâu trong địa tầng, Tần Diễm đang thao thao bất tuyệt nuốt luyện lấy Đại Địa Mẫu Khí nồng đậm, tiến hành trấn áp sau cùng đối với Liệt Ngục Ma Tổ.
Liệt Ngục Ma Tổ vùng vẫy giãy chết, thê lương kêu rên, không ngừng phát ra tiếng gào thét hùng hậu.
Khi thì cầu xin tha thứ.
Khi thì hô hoán Thiên Nguyên.
Cũng gầm thét tộc nhân tranh thủ thời gian dẫn đầu Đế Tổ khác đến nghĩ cách cứu viện.
- Sao bọn hắn không ra tay?
Đại hỏa cuồn cuộn trong rừng rậm, Đông Hoàng Thiên Du đang lúc ăn linh quả, nhìn qua chiến thuyền chiếm cứ trên bầu trời xa xa.
- Bị thực lực của Tần Diễm dọa sợ rồi chăng, hẳn là đang chờ đợi Đế tộc khác tới.
Hai tay Giới Chủ cũng không có nhàn rỗi, không ngừng lật ra nhiều loại linh quả từ trong vật chứa không gian.
- Thiên Nguyên Đế tộc cũng chỉ là như vậy.
Đông Hoàng Thiên Du khẽ nói.
- An nhàn quen thuộc quá lâu. Thiên Nguyên tinh vực có địa vị đặc thù, không có người nào dám đến nơi đó làm càn, bình thường đều là Thần Linh ra ngoài hành động, Đế Tổ phụ trách trấn thủ.
- Thần Linh của bọn hắn hẳn là rất có huyết tính, nhưng Đế Tổ... Chính là mạnh mà thôi.
Giới Chủ đột nhiên dừng lại, kỳ quái nhìn linh quả trong tay.
- Đây là cái gì?
Đông Hoàng Thiên Du liếc mắt:
- Tiểu vương bát?
Linh quả trong tay Giới Chủ vậy mà giống như một con rùa đen tinh điêu tế trác, tỏa ra tầng tầng vầng sáng, nhìn rất không tầm thường.
- Không dám ăn, cho Thiết Long.
Đông Hoàng Thiên Du ra hiệu Thiết Long cổ thụ đi đoạt.
Giới Chủ không đợi Thiết Long cổ thụ vung chạc cây lên thì đã há mồm nuốt xuống.
- Thật keo kiệt!
Đông Hoàng Thiên Du trợn mắt trừng một cái, nói:
- Ngươi đó, từ đầu đến cuối không có bày ngay ngắn vị trí của mình. Theo lý thuyết, tiềm lực của ngươi rất lớn, đáng để Khương Nghị bồi dưỡng. Kết quả đây, hắn để ý đến ngươi sao?
Sau khi Giới Chủ nuốt vào linh quả bỗng nhiên cảm giác không ổn, tranh thủ thời gian xếp bằng ở trên tảng đá, toàn lực luyện hóa năng lượng bạo động.
- Ta không cần chiếu cố đặc thù.
Đông Hoàng Thiên Du hừ một tiếng:
- Thế nhưng ngươi là Vạn Đạo Thần Thụ, có thể thông qua thôn phệ giống loài, cướp đoạt huyết mạch, diễn luyện ra bí thuật.
- Từ tiềm lực của ngươi đến xem, ngươi không phụ cái danh Vạn Đạo. Nhưng trên thực tế thì sao? Bí thuật ngươi diễn luyện ra, kém xa một phần ba bí thuật chân chính, ngươi càng không có dung hội xuyên suốt sự phức tạp trong bí thuật, chỉ là đơn giản dừng lại tại 'sẽ' mà thôi.
- Ngươi chờ mong thăng hoa cực hạn, chờ mong bước lên Đế cấp, nhưng ngươi có nghĩ tới không, kẻ thật sự chế ước ngươi là ai? Là thôn phệ còn chưa đủ à? Là tích tụ năng lượng còn chưa đủ à?
- Không phải!! Đều không phải như thế!! Ngươi thuộc về cấm kỵ!! Ngươi có thể từ Thánh Thụ, phá vỡ mà vào Thần Thụ, đã là trường hợp đặc biệt, còn vọng tưởng tiến đến Đế cảnh, chân chính khống chế Vạn Đạo thiên hạ?
Giới Chủ khẽ nhíu mày, đột nhiên giống như đốn ngộ ra cái gì, nhưng năng lượng cuồn cuộn trong thân thể quá mạnh, để hắn không thể không tập trung lực chú ý, trấn áp luyện hóa.
Viên linh quả này, giống như là nuốt một tôn Chân Thần.
Đông Hoàng Thiên Du nói:
- Ngươi thắng được niềm tin của Khương Nghị, mới là biện pháp duy nhất giải trừ cấm kỵ. Ngươi không chiếm được sự tán thành của Khương Nghị, vĩnh viễn dẫn không đến thiên kiếp.
- Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, ngươi rất giống với Hắc Ma Đế Quân? Hắc Ma là Thiên Nô, có thể mượn dùng Vạn Đạo pháp tắc. Trên lý luận nếu như ngươi xưng đế, cũng là muốn khống chế Vạn Đạo pháp tắc.