Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3414 - Chương 3410: Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (4)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3410: Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (4)

- Ra tay!!

Lúc này, ba vị Thần Tôn bảy vị Thánh Hoàng của Thôn Thiên Đế tộc lại rời khỏi chiến thuyền, xông về vòng xoáy trên không trung.

Bọn hắn muốn hiệp trợ Đế Tổ của mình, luyện cái tên điên không biết từ đâu xuất hiện kia.

- Dừng tay cho ta!!

Đột nhiên, một tiếng lệ quát vang vọng đất trời.

Rung chuyển từ sâu trong rừng rậm, một gốc Thần Thụ lượn lờ kỳ quang nhanh chóng sinh trưởng, thân cây sinh trưởng tốt, nhánh cây vung vẩy, giơ lên cường quang đầy trời, giữa mấy hơi ngắn ngủi, hóa thành đại thụ nguy nga mấy ngàn thước.

Mặt ngoài thân cây uốn lượn lấy hoa văn cổ lão mà phức tạp, như là uy lực sụp đổ đại đạo, mà trong tán cây tươi tốt lại treo đầy lấy lít nha lít nhít linh quả, mỗi viên linh quả đều có hình thái khác nhau, cũng khuấy động năng lượng khác biệt.

Tại đỉnh tán cây, chạc cây xen kẽ, tạo thành một chiếc ghế, phía trên là một vị nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại ngồi đấy, mặc dù mang theo mạng che mặt, nhưng lại khó nén phong thái tuyệt thế của mình, càng không thể che hết phần giận dữ kia.

- Có chừng có mực đi! Tinh vực chúng ta mở ra toàn diện là quà tặng đối với vũ trụ. Chúng ta tiếp nhận cùng bỏ mặc toàn bộ sinh linh tiến đến tìm kiếm cơ duyên. Các ngươi nên biết đội ơn, phải hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Cho dù là muốn ồn ào, cũng phải chú ý phân tấc.

- Nhìn, nhìn đi! Nhìn xem các ngươi đều làm cái gì?

- Ngũ Hành Thần Thụ bị rút đi hủy hơn ba vạn dặm sơn hà. Hơn một ngàn bảy trăm cái cây, hơn hai mươi hai triệu gốc bảo dược, cứ như vậy bị các ngươi chà đạp rồi? Đối với các ngươi mà nói, bọn chúng đều là thực vật! Nhưng đối với chúng ta mà nói, bọn chúng là sinh mệnh, là con dân tinh vực chúng ta! Con dân!!

Đông Hoàng Thiên Du giận dữ đứng dậy, chỉ vào các tộc trên trời giận mắng.

Rống!!

Thiết Long cổ thụ giống như là Cương Thiết Ác Long, quay quanh trên người Địa Ma Thụ, ngẩn đầu lên trời phát ra tiếng long ngâm mát lạnh.

Toàn thân Địa Ma Thụ tăng sinh ra chạc cây tráng kiện, như là từng con Huyết Long, hoành hành tứ phương, va chạm mặt đất, hét lên đầy giận dữ với bầu trời.

Một màn đột nhiên này, không chỉ có trấn trụ các tộc đang rút lui, cũng hù dọa Hỗn Loạn Đế Tổ.

Bọn hắn nhìn kỹ gốc Thần Thụ nở rộ uy lực đại đạo kia một chút, lại nhìn Ma Thụ tương tự ác thú, cùng Thiết Thụ tương tự Chiến Long ở phía sau, trong lúc bất chợt hít vào từng ngụm khí lạnh.

Đây là Thụ Linh bên trong tinh vực Truyền Thuyết?

Nữ tử thần bí kia là ai?

Chẳng lẽ là một loại Thụ Linh nào đó? Hoa Linh? Yêu Linh?

Bọn hắn lại kinh động đến... ừm... Hộ giả tinh vực Chúa Tể cấp?

Đông Hoàng Thiên Du chỉ vào bọn hắn quát tháo:

- Các ngươi là tiến đến, trước tiên không nắm chặt thời gian tìm kiếm cơ duyên, cảm nhận uy lực tự nhiên, kết quả lại là náo lại là giết, lại là làm càn phá hư, đối với thực tinh vực chúng ta vật không có bất kỳ sự tôn trọng nào, hành vi của các ngươi đơn giản chính là tùy ý chà đạp!

- Nếu các ngươi thật sự không hiểu thu liễm, đừng trách chúng ta không khách khí! Nếu như chọc giận Chúa Tể của chúng ta, trực tiếp đóng tinh vực lại, biến mất từ vũ trụ, các ngươi đều để lại chất dinh dưỡng đi!

Hỗn Thế Đế Tổ há miệng, chần chờ một lát, quả thực là đã đè đế uy hỗn loạn đang sôi trào lại, bày ra tư thái tôn kính, còn nghiêm túc thi lễ một cái đối với Đông Hoàng Thiên Du:

- Linh Nữ bớt giận, chúng ta vô ý mạo phạm tinh vực Truyền Thuyết, là có một người điên khiêu khích chúng ta, sát hại Đế Tổ tinh vực chúng ta, bất đắc dĩ mới ra tay.

Thánh Hoàng cùng các Thần Ma trên chiến thuyền trao đổi ánh mắt, đều liên tiếp thu liễm tư thái.

Linh tộc bảo vệ!

Đắc tội không nổi.

Trước đó thật sự là quá ngây thơ rồi, coi là tiến vào nơi này có thể tùy tiện náo, không nghĩ tới người ta còn đang chú ý bọn hắn.

Ngẫm lại cũng đúng.

Thôn Thiên Đế Tổ bên trong vòng xoáy thôn phệ cũng chú ý tới tình huống phía dưới, lập tức tản ra uy lực thôn phệ, kết quả trong bóng tối ngao âm thanh quái khiếu, Tần Diễm giết tới gần hắn.

- Mẫu thân nó ngươi là kẻ ngu xuẩn sao? Đều ngừng!

Thôn Thiên Đế Tổ chửi ầm lên, dưới sự vội vàng, chật vật phản kích, kết quả oanh tiếng nổ, nửa người vỡ vụn, nương theo huyết thủy đầy trời, đánh về phía rừng rậm.

Đông Hoàng Thiên Du chỉ lên trời quát tháo.

- Ta bảo các ngươi dừng tay! Không nên ép đích thân Chí Tôn chúng ta tới sao?

Tần Diễm không hiểu thấu, nhưng vẫn dừng lại.

Con quỷ nhỏ đang làm gì?

Thôn Thiên Đế Tổ chịu đựng đau nhức kịch liệt, đi tới bên cạnh Hỗn Thế Đế Tổ.

- Đều nghe kỹ cho ta, ta đến truyền đạt chỉ lệnh tới các ngươi. Nếu như những Đại Đế các ngươi đây không tuân thủ quy củ nơi này, tùy ý phá hư môi trường tự nhiên, Chúa Tể đuổi toàn bộ các ngươi ra ngoài.

- Không chỉ là các ngươi, còn có tất cả Thần Ma cùng Đại Đế khác!! Nếu như lại phát sinh chuyện gì quá phận, thời gian lần mở ra này, rút ngắn năm năm!

Đông Hoàng Thiên Du với tư thái uy nghiêm, ngữ khí bá đạo.

Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ liên xưng không dám, Thánh Hoàng cùng các Thần Ma ở phía sau càng thu liễm tư thái, không dám có chút bất kính.

Thâm Uyên Ma Tổ đều từ trong rừng rậm xuất hiện, trở lại bên trong chiến thuyền, tản ra ma khí cô đọng.

Đông Hoàng Thiên Du nói:

- Vừa rồi là mệnh lệnh Chúa Tể, cũng chỉ là cảnh cáo rộng rãi. Nếu như các ngươi không biết hối cải, chọc giận mười tám Chí Tôn, hậu quả... Do các ngươi tự hành gánh chịu.

- Mười tám Chí Tôn?

Bọn người Thôn Thiên Đế Tổ âm thầm hít một hơi, chẳng lẽ là Đại Đế Chí Tôn cấp?

Mười tám vị sao?

Không hổ là tinh vực Truyền Thuyết, không hổ là tinh vực cấp Chúa Tể, lại có nhiều tồn tại kinh khủng như vậy.

Vạn Đạo Thần Thụ đều bội phục, nương môn nhi này mê sảng, nói dối là há mồm liền đến.

Bình Luận (0)
Comment