Thiên Nguyên Hỗn Độn Chiến Khu đều chú ý tới nơi này, biết đó là kén đá, bên trong ẩn chứa Sinh Mệnh Thạch Tủy hiếm thấy, nhìn quy mô kia, hẳn là có thể để tinh cầu hắn đều được tẩm bổ. Nhưng, hắn không có tới gần, tiếp tục thăm dò nơi khác. Dù sao nơi này bảo vật khắp nơi trên đất, không cần thiết chấp nhất ở một nơi, càng không tất yếu phát sinh xung đột cùng con trai Quỷ Bí.
Thẳng đến hơn một tháng sau, Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực đến nơi này.
Bọn hắn vừa mới hất ra ba cái người khổng lồ Hoàng Kim truy tung thần hóa tinh vực, lần theo tiếng nổ lớn oanh oanh liệt liệt đến nơi đây.
- Con trai Quỷ Bí, Thanh Quỷ?
- Đồ biến thái kia thế mà tới nhanh như vậy.
- Thanh Quỷ luôn luôn thành quần kết đội xuất hiện, nơi này đã có ba tên, tinh vực Truyền Thuyết hẳn là có trên trăm cái.
Triệu Tử Mạt cưỡi Tam Túc Thiềm, kinh ngạc nhìn Thanh Đồng Chu Tước đang giương cánh hoành không.
Thanh Đồng Chu Tước cố ý ngậm Thạch Tủy bay múa bốn chỗ, tiếng gáy to liên tục, rõ ràng là đang uy hiếp các phương, tuyên cáo chiếm đoạt mảnh lãnh địa này.
- Món đồ kia cũng không tốt để lấy.
Chu Cổ Lực lau sạch đao mổ heo trong tay, không cần trêu chọc những quái vật không chém nổi kia.
- Có làm được hay không, cũng phải xem ai làm. Món đồ kia thứ gì không sợ, chỉ sợ lôi kiếp.
Triệu Tử Mạt vỗ nhẹ cần câu trong tay. Lộ ra nụ cười thản nhiên.
- Sợ lôi kiếp? Không sợ không gian? Không sợ hỏa luyện? Không sợ thâm hàn?
Chu Cổ Lực phát ra giọng điệu quái dị, khinh khỉnh nhìn hắn.
- Ngươi nhìn cây rừng trong rừng rậm xung quanh đều biến thành đá, đám Thanh Quỷ nhất định là phát hiện bảo bối loại hóa đá.
Triệu Tử Mạt rất muốn cùng một chỗ khai phát vùng núi này, nhưng Thanh Đồng Quỷ Tượng cũng không phải người lương thiện, nếu ai mạo phạm bọn chúng, thật sự sẽ không chết không thôi, giống như đám ngu xuẩn của Thần Thoại tinh vực.
- Chờ cơ hội thôi. Nói không chừng có tên nào không muốn mạng khiêu khích bọn hắn, sau đó sẽ đánh nhau.
Chu Cổ Lực thu lại đao mổ heo, nhưng con mắt quay tròn chuyển động, thỉnh thoảng liếc nhìn Thanh Đồng Chu Tước.
Thanh Đồng Chu Tước đang tuần sát không trung, nhìn từng phương hướng xung quanh. Đột nhiên, hắn chú ý tới nơi này.
Triệu Tử Mạt giơ lên cần câu, lung lay với Thanh Đồng Chu Tước, xem như chào hỏi.
Thanh Đồng Chu Tước lập tức cảnh giác.
Con cóc ba chân mà cùng heo mập toàn thân lông trắng mà thật sự rất đáng chú ý.
Đưa mắt nhìn khắp vũ trụ đều không có Đế Thú như thế này.
Thân phận chủ nhân bọn chúng không cần nói cũng biết, 'Cửu Hung' dưới trướng L ong Quỳ Thiên Đế, Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực.
Long Quỳ Thiên Đế, thổ phỉ lưu manh cấp Vũ Trụ, hết lần này tới lần khác được Cực Lạc chủ nhân yêu thích, coi như hài tử mà nuôi. Còn không phải sủng ái bình thường, dùng lời nói bọn hắn chủ nhân, Cực Lạc chủ nhân già mới có con.
- Chỉ là hai người bọn hắn tới? Hay lag Tam Sát Cửu Hung đều tới?
- Cực Lạc cấm khu cách nơi này rất gần, chẳng lẽ Long Quỳ Thiên Đế đến rồi?
Thanh Đồng Chu Tước quan sát rừng rậm xung quanh, 'Thiên Thỏ' Đỗ Dương tới rồi sao?
Mảnh khu mỏ quặng Viễn Cổ này đối với Đỗ Dương hẳn là rất có lực hấp dẫn.
Nhất là khối kén đá trong miệng hắn, đủ để kích thích đến Đỗ Dương ra tay.
- Các ngươi! Liền các ngươi!
Tần Diễm xuất hiện ở phía sau Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực, vì che giấu khí tức, chỉ là toát ra cái đầu, thân thể tiếp tục 'Giao hòa' cùng địa tầng.
- A... Ôi, còn có con chuột đây, thế mà lại chủ động giao lưu chúng ta!
Chu Cổ Lực khoát khoát tay.
- Hắn nói cái gì?
Tần Diễm thình lình nghe không hiểu.
- Hắn chào hỏi ngươi.
Triệu Tử Mạt nghiêng đầu một chút, nhìn cái đầu đột nhiên xuất hiện, kỳ quái vừa rồi vậy mà không có phát giác? Bọn hắn thế nhưng là bốn tôn Đại Đế, lại bị người ta bất tri bất giác tới gần? Nói đùa cái gì thế.
- Các ngươi xao động?
Tần Diễm chép miệng.
- Ngươi lễ phép lắm hả?
Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực khẽ nhíu mày, đột nhiên xuất hiện, hỏi bọn hắn xao động không?
- Mấy đồng nát sắt vụn kia đang phát tiền của phi nghĩa, các ngươi không xao động?
- Ngươi gọi là đồng nát sắt vụn? Đầu ngươi rất sắt.
- Các ngươi thay ta hấp dẫn lực chú ý, ta làm một chầu, xong chia ba bảy.
- Ngươi là chủng loại chuột gì, lại dám đánh cướp Thanh Đồng Quỷ Tượng?
Triệu Tử Mạt quan sát tỉ mỉ cái đầu, ăn cướp đánh tới trên đầu con trai Quỷ Bí? Lá gan thật to.
- Con cóc ghẻ cưỡi ếch xanh nhỏ, dài nhỏ xấu thế này mà chơi hoa nhỏ.
Chu Cổ Lực nói thầm.
- Ta còn không sợ, các ngươi sợ cái gì?
- Không phải vấn đề sợ hay không sợ, là không cần thiết vì mấy khối tảng đá vụn đắc tội con trai Quỷ Bí.
- Con trai Cực Lạc Các ngươi đắc tội người còn ít à? Nếu như không phải Cực Lạc chủ nhân che chở, với tính tình Long Quỳ Thiên Đế tên lưu manh kia, sớm không biết chết mấy trăm lần.
- Ngươi nói xấu Thiên Đế chúng ta như vậy, chúng ta... Cũng không có gì có thể nói.
Triệu Tử Mạt rất đồng ý.
- Tên này là ai vậy? Khẩu khí nói chuyện rất thô!
Chu Cổ Lực buồn bực, tên này có lai lịch gì, dám nói Thiên Đế bọn hắn là lưu manh? Mặc dù... Đúng là lưu manh! Nhớ năm đó bọn hắn vừa mới yên ổn, rõ ràng đều đã cải tà quy chính, sau đó hiểu rõ chân tướng thế giới, sau khi lại xông vào vũ trụ mịt mờ, đột nhiên giải phóng thiên tính.
- Nghe nói qua Đại Địa Mẫu Đỉnh chưa?
- Tên này nghe có chút quen thuộc...
Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực chăm chú suy nghĩ, thể hiện lập tức trở nên đặc sắc.
- Hùn vốn làm một chầu? Chuyện này các ngươi có kinh nghiệm, nhất định có thể phối hợp tốt.
Tần Diễm bĩu môi, ra hiệu Thanh Đồng Quỷ Tượng xa xa.
Mặc dù hắn tự tin có thể đánh được Thanh Đồng Chu Tước, nhưng tốc độ Thanh Đồng Chu Tước khẳng định rất nhanh, có khả năng phát hiện là hắn sẽ trực tiếp chạy.
Để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, ra tay tức đắc thủ, vẫn có người làm chút phối hợp tác chiến mới đúng.
Hai còn hàng này nhìn không tệ.
- Cái gì gọi là có kinh nghiệm, chúng ta nhìn giống thổ phỉ sao?
Triệu Tử Mạt quan sát tỉ mỉ cái đầu kia.
Đại Địa Mẫu Đỉnh?
Phân thân con trai Chiến Tranh của Chúa tể Tu La.
Trách không được muốn phục kích Thanh Đồng Quỷ Tượng.