- Đúng thế.
- Ngươi là tùy tiện đánh một quyền, hay chân chính cho bọn hắn một quyền?
- Đương nhiên là đánh cho đến chết!
- Vì sao?
- Cái gì vì sao?
- Không phải ngươi nói không nguyện ý trêu chọc Hoàng Kim tộc sao?
- Ta tự có lý do của ta, tuy nhiên đánh xong ta liền đi, còn lại tùy cho các ngươi.
Triệu Tử Mạt chần chừ một lúc, cười nói:
- Ngươi có thể nhắm chuẩn đánh như tên mập mạp kia hay không?
- Hắn có cái gì đặc biệt?
- Hắn không có áo giáp.
- Hoàng Kim tộc không có áo giáp? Đây chẳng phải là sỉ nhục?
- Nếu như ngươi đánh một quyền vào tên mập mạp kia, chúng ta coi như thanh toán xong.
- Tốt, một lời đã định.
- Ha ha, một lời đã định.
Triệu Tử Mạt lộ ra nụ cười hài lòng, chạy trốn lâu như vậy, rốt cuộc cũng muốn phản kích.
Tần Diễm nhìn xung quanh phế tích hoang vu một chút, ngồi xếp bằng xuống, tùy tiện dung luyện Thanh Đồng Cự Nhân, thuận miệng hỏi:
- Từ Tinh vực Thần Thoại đến nơi đây, có mấy chục tỉ dặm, bọn hắn cứ như vậy một đường đuổi tới?
- Không nói bọn hắn chấp nhất không được.
Triệu Tử Mạt ra hiệu Chu Cổ Lực bố trí bình chướng không gian, để tránh bị người ngoài phát hiện bọn hắn cùng Tần Diễm 'Mưu đồ bí mật'.
- Các ngươi làm chuyện gì thương thiên hại lý, để bọn hắn lửa giận có thể tiếp tục mấy chục tỉ dặm.
- Trăm năm trước, chúng ta phát hiện một viên Đế cấp tinh cầu đang suy bại, thoạt nhìn như là bất cứ lúc nào cũng muốn sụp đổ, chúng ta nghĩ đến bên trong lượn một vòng, nhìn còn có thể nhặt chút bảo bối hay không.
- Thời điểm ở bên trong thám hiểm, gặp Hoàng Kim Cự Linh ở nơi đó tinh luyện tài nguyên tinh cầu.
- Nào biết được, viên tinh cầu kia là bọn hắn thật lâu trước đó đã phát hiện, một mực ở nơi đó bí mật tinh luyện tài nguyên.
- Sau khi bọn hắn phát hiện chúng ta liền bắt đầu bao vây chặn đánh, hô to muốn chết người mới có thể bảo thủ bí mật, nhất định phải làm cho ta vào chỗ chết.
- Không có cách nào, chúng ta chỉ có thể khai thác chút biện pháp cực đoan.
- Biện pháp cực đoan?
- Viên tinh cầu kia khô kiệt, rất nhanh sẽ sụp đổ, chúng ta xông đến địa tâm, cho viên tinh cầu kia một cái thống khoái.
- Phát nổ? Các ngươi dẫn tinh cầu Đế cấp phát nổ?
- Mặc dù khô kiệt, nhưng Đế cấp chính là Đế cấp, uy lực bạo tạc đổ sụp quá kinh khủng. Suýt chút nữa đều tai họa cho chúng ta.
- Ta không biết nơi đó có bao nhiêu Hoàng Kim Cự Linh, tóm lại cuối cùng bắt đầu đuổi chúng ta chỉ còn thừa ba tên này.
Triệu Tử Mạt nhún nhún vai, nhìn thấy nói nhẹ nhõm, nhưng lúc đó trận bạo tạc kia khẳng định chết mấy vạn Hoàng Kim Chiến tộc.
- Những tài nguyên kia đâu?
Tần Diễm một lần nữa đánh giá hai người trước mặt.
Không hổ là Cửu Hung.
Đủ hung ác!
Trực tiếp dẫn tinh cầu phát nổ.
Mặc dù là tinh cầu suy bại, không nói chết bao nhiêu, nhưng Hoàng Kim Chiến tộc ở nơi đó khẳng định là toàn bộ chôn cùng.
Càng quan trọng hơn là, hết thảy kinh doanh ở nơi đó của Hoàng Kim Chiến tộc bọn hắn đều làm hỏng.
Trách không được Hoàng Kim Chiến tộc nổi điên, điên cuồng đuổi theo hơn một trăm năm, đổi thành ai cũng sẽ điên.
- Chúng ta lúc ấy đang chạy trối chết, nào có tâm tư vơ vét bảo bối, nếu như không phải bị ép cùng đường mạt lộ, cũng sẽ không mạo hiểm dẫn bạo tinh cầu. Ai, có thể giữ được tính mạng, đã là may mắn.
Triệu Tử Mạt tiếc nuối lắc đầu, để Tam Túc Thiềm dưới người liếc mắt trắng dã nhìn hắn.
Tần Diễm biết hai gia hỏa này khẳng định vơ vét hết đồ.
Dù sao lời đồn vũ trụ rất rõ ràng, trong tinh cầu Long Quỳ đi ra không có loại lương thiện.
Chu Cổ Lực rất bất đắc dĩ:
- Bọn ta không muốn gây sự, là sau khi bọn hắn phát hiện bọn ta nhất định phải đuổi tận giết tuyệt, giải thích thế nào đều không nghe, nhận lỗi đều không tiếp nhận, chính là muốn mệnh.
Tần Diễm hỏi:
- Chỉ ba người bọn hắn truy sát các ngươi hơn một trăm năm? Các ngươi không có nghĩ đến phản sát?
- Ba người bọn hắn có thể sống sót từ bên trong tinh cầu sụp đổ, là chúng ta có thể tuỳ tiện phản sát?
- Bọn hắn tự ý hoành hành vũ trụ, mà ta lại giống như phế vật trong vũ trụ.
- Lúc đó tinh cầu sụp đổ, trùng kích vũ trụ ức vạn dặm, Tinh vực Thần Thoại đã bị kinh động, liên tiếp xuất động rất nhiều cường giả, theo ở phía sau tràn ngập đất trời lùng bắt. Chúng ta không thể trì hoãn, không thể ham chiến, không thể bị thương, chỉ có thể chạy trốn. Nếu không, bị ngăn chặn chính là chết.
- Hơn một trăm năm này, trải qua thật sự là kinh động tâm phách, cũng may xem như trốn về đến đây.
Triệu Tử Mạt ngẫm lại liền nghĩ mà sợ, mấy chục năm ban đầu đào vong thật sự vô cùng gian nan, trước sau gặp phải mấy trăm lần bao vây chặn đánh. Bọn hắn không thể không liên tiếp chuyển biến phương hướng, nghĩ hết biện pháp hất ra truy tung, mấy lần đều suýt nữa bị vây ở trong lỗ đen, cuối cùng chạy trước chạy trước cũng không biết chạy đến đâu.
Trước trước sau sau trăm năm trôi qua, bọn hắn hất ra tất cả đuổi bắt, nhưng thủy chung không có thoát khỏi ba người kia.
- Vẫn là câu nói kia, ta không nợ nhân tình các ngươi. Nếu như Hoàng Kim Chiến tộc thật tới, ta sẽ ra tay. Còn có thể nắm chặt cơ hội hay không liền nhìn chính các ngươi.
Tần Diễm chìm vào trong địa tầng, toàn tâm luyện hóa Thanh Đồng Quỷ Tượng, tăng lên thực lực.
Các loại giống như những thần đan cùng đế cốt đối với hắn mà nói không có gì hiệu quả rõ ràng, dù sao hắn không phải huyết nhục chi khu, nói cho cùng bản chất của hắn vẫn là vũ khí. Nhưng Thanh Đồng Quỷ Tượng loại kim loại chiến binh đặc biệt này lại có thể tăng cường trình độ cứng cáp của hắn.
Tựa như là tự mình rèn luyện mình.
Khoáng thạch kim loại, đặc biệt tinh thể các loại đối với hắn không có hiệu quả bổ dưỡng rõ ràng.
Không phải khoáng năng lượng thạch cùng tinh thạch không mạnh, mà là trình độ bền bỉ của hắn đã đạt tới cực hạn, có thể xưng vô địch cùng cảnh giới, mấy trăm khối tinh thạch, mấy vạn khối khoáng thạch, chỉ có thể coi là điều trị, không thể nào sinh ra biến chất.