- Phát nổ? Bạo… bạo... Phát nổ...
- Là Thanh Đồng Thiên Điện phát nổ, hay con trai Quỷ Bí phát nổ?
- Là bị buộc đến đường cùng sao?
- Con trai cấm khu... Sinh linh Thiên Đế cấp cao cao... Lại bị bức đến hủy diệt bản thân?
- Không thể nào thỏa hiệp sao? Không thể nào nói lại sao? Dù sao cũng đều là Thiên Đế cấp mà.
- Thà rằng hủy diệt, đều không khuất phục! Con trai Quỷ Bí, cũng coi như có cốt khí! Nhưng...
Bên trong Tinh vực Truyền Thuyết, các cường giả đang khẩn trương vây xem đều theo bản năng rụt cổ một cái, nhao nhao lui lại một đoạn khoảng cách, hoàn toàn ẩn nấp bên trong Hỗn Độn hư không của Đại Thụ Vũ Trụ.
Cái mảnh cường quang hừng hực cùng ba động trong nháy mắt kia đều quá kịch liệt, không thua gì một viên tinh cầu đổ sụp, quá kinh khủng.
Bọn hắn khiếp sợ, càng hoảng hốt lấy.
Chết thật sao?
Đây chính là con trai cấm khu đó.
Cấm khu! Cấm khu!!
Là chỗ cấm kỵ của vũ trụ! Là chỗ khủng bố của vũ trụ!!
Ai không kính sợ, ai không sợ hãi?
Vậy mà bọn hắn lại chứng kiến một vị con trai cấm khu chịu chết.
Đây đều là thật sao?
- Hắn không chết, khẳng định hắn không chết.
- Đừng cho hắn chạy.
Tinh Hạch cùng Tinh Nguyên Chúng Diệu Thiên ngạnh kháng lấy năng lượng bạo động, lo lắng tìm kiếm lấy tung tích con trai Quỷ Bí.
Rõ ràng còn chưa tới tuyệt cảnh thật sự, vậy mà lại phát nổ, khẳng định là tranh thủ con đường chạy trốn cho mình. Nếu quả thật muốn chết, con trai Quỷ Bí sẽ muốn kéo lấy ai đó đồng quy vu tận.
Khương Nghị chống cự lại trùng kích đập vào mặt, định thần dò xét năng lượng bạo động, cũng tìm kiếm xung quanh thâm không.
Long Quỳ cũng tranh thủ thời gian ổn định tinh cầu chiến khu, lặp đi lặp lại dò xét, lặp đi lặp lại tìm kiếm.
Nhưng...
Cho đến khi năng lượng bạo tạc của Thanh Đồng Thiên Điện hoàn toàn tiêu tán, đều không có phát giác được bất cứ năng lượng nào đang chạy trốn.
Thậm chí Khương Nghị còn thôi động Thời Gian Thiên Toa, giam cầm mấy ngàn vạn dặm thâm không, cũng không có bắt được vấn đề.
- Chạy trốn?
Long Quỳ Thiên Đế ảo não, đều đánh tới trình độ này, mắt thấy là phải giết, vậy mà lại chạy trốn từ dưới mí mắt.
Thật sự đáng tiếc.
- Năng lượng Quỷ Bí, một trong chín đại bí lực vũ trụ. Hắn có thể trốn, không ngoài ý muốn. Hắn không trốn, mới phải cảnh giác.
Bên trong Long Quỳ Thiên Điện tại Long Quỳ tinh cầu, chủ nhân Cực Lạc xuyên thấu ý thức qua Hư Không Kính, ngắm nhìn Khương Nghị dừng ở xa xa.
- Tên phá của này lại cho nổ Thiên Điện.
Long Quỳ vô cùng tiếc nuối, đây chính là huyền thiết Thiên Đế cấp, nếu như sau khi lặp đi lặp lại dung luyện, thanh lý mất vết tích Quỷ Bí, nói không chừng có thể chế tạo năm ba kiện vũ khí Chí Tôn cấp.
- Hắn chạy trốn, nhưng đã phế đi, trong thời gian ngắn không ra được.
- Hắn không ra, nhưng vị trưởng tử Quỷ Bí kia hẳn là sẽ thức tỉnh, lửa giận Quỷ Bí càng sẽ nhắm ngay chúng ta.
Ý thức chủ nhân Cực Lạc nổi lên tầng tầng gợn sóng, phát ra lời nói nhỏ giống như nỉ non:.
- Rất lâu không có hoạt động, không biết Quỷ Bí có nguyện ý đánh cùng chúng ta hay không.
Khương Nghị lặp đi lặp lại dò xét thật lâu, không muốn buông tha bất cứ dấu vết gì.
Thả hổ về rừng, nhất định tai họa vô tận.
Nhưng bất kể dò xét như thế nào cũng đều không có bất cứ phát hiện gì.
Cho đến khi Chúng Diệu Thiên đều tiếc nuối từ bỏ, Khương Nghị chỉ có thể dừng lại.
Long Quỳ quay quanh cơ thể, nói với Khương Nghị:
- Chúc mừng, trận chiến đầu tiên đại hoạch toàn thắng, trận chiến thứ hai có thể mong muốn.
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Khương Nghị khắc sâu vào trong lòng, vĩnh thế không quên.
Khương Nghị chắp tay với Long Quỳ, đưa mà nói là lời cảm tạ, lại nói:
- Quỷ Bí cấm khu hẳn là sẽ báo thù các ngươi, nếu mà bắt buộc, ta có thể đến Cực Lạc cấm khu thay các ngươi trấn thủ một thời gian.
- Không cần, Quỷ Bí cấm khu còn không dám đi thẳng đến Cực Lạc cấm khu làm càn. Chuyện cấm khu, cấm khu tự mình xử lý. Ngươi vẫn đi săn giết viên phân thân Thương Thiên khác kia đi.
- Trận chiến này mặc dù thuận lợi, nhưng không có Thiên Luân Nhãn quấy nhiễu, chỉ sợ ngươi cần thật sự đánh một trận chiến dịch Thiên Đế cấp.
- Chờ thời điểm Cực Lạc cấm khu cần ta, Khương Nghị ta sẽ không tiếc! bất kể lúc nào, bất kể kẻ địch nào, bất kể gì tình thế.
Khương Nghị lần nữa chắp tay nói tạ ơn, không có dây dưa với Long Quỳ, con trai Quỷ Bí tuyệt đối không thể nào trơ nhìn hắn trấn áp Thương Thiên, làm không tốt sẽ còn liên thủ hắn phản sát.
Trận tập kích này có thể kết thúc hoàn mỹ như vậy, trừ công lao của Thiên Luân Nhãn cùng Thiên Nguyên, lớn nhất chính là Long Quỳ.
Một con trai cấm khu, giúp hắn như vậy, trước đó thật sự không nghĩ tới.
Viên tinh cầu này, tính tình thật!
- Nơi này kết thúc, cảm tạ các vị bỏ ra, các ngươi có thể trở về tinh vực Truyền Thuyết.
Giọng Khương Nghị truyền vào trong thế giới, cảm tạ bọn người Tần Diễm.
- Không phải còn có một viên sao? Còn không có đánh đủ đây.
Đồng Ngôn còn nghĩ qua đã nghiền.
- Nơi đó hẳn là phân thân thứ chín, bằng vào thực lực ta bây giờ, không cần phá hư nội bộ, có thể giải quyết trực tiếp.
- Tinh vực Truyền Thuyết năm trăm ngàn vừa xuất hiện, ta không chậm trễ các vị tìm kiếm bảo vật.
Khương Nghị đáp lại.
- Giải quyết nơi đó, ngươi có tính toán gì?
Hỗn Thế Chiến Vương hỏi thăm Khương Nghị.
- Bái phỏng Chúa tể Tu La.
- Ha ha, tốt. Chờ ngươi giải quyết bộ phân thân kia, lại về nơi này, chúng ta đều chờ ở đây.
Hỗn Thế Chiến Vương đồng ý trước.
Đây không chỉ là một Thiên Đế tiềm lực vô hạn, càng là hành tinh mẫu thân của đương kim Chúa Tể Thương Thiên, tin tưởng Tần Mệnh hẳn là nguyện ý tiếp kiến, càng muốn bồi dưỡng, thậm chí là... Đến đỡ.
- Toàn thể xuất động, thăm dò tinh vực Truyền Thuyết.
Thiên Hậu, Hắc Ma Đế Quân, Hỗn Độn Cự Mãng, còn có Đan Hoàng các cường giả Thần cấp trở lên, toàn bộ đều đổ ra ngoài.
Nếu trận săn giết tiếp theo không cần hỗn chiến nội bộ, không cần thiết lại giữ lại bọn người Thiên Hậu.
Thời điểm Hỗn Độn Cự Mãng lao tới tinh vực Truyền Thuyết, Khương Nghị tiếp tục dung hợp tinh cầu Thương Thiên, đi hoang mạc Vẫn Thạch.