- Vậy còn chờ gì!
Tần Diễm cưỡng đề tinh thần, mặc kệ tình huống nơi đó như thế nào, cuối cùng vẫn chạy tới.
- Bọn hắn hẳn là còn không có phát hiện Khương Nghị, chúng ta có thể kéo một ngày thì được một ngày.
- Đừng mạo hiểm. Nếu như bị bọn hắn chú ý thì rất phiền toái.
- Đợi thêm mấy ngày! Bây giờ bọn hắn khóa chặt ta, tất cả lực chú ý đều ở trên người của ta, không thể chú ý đi ra bên ngoài! Huống chi, bất kể như thế nào bọn hắn cũng không nghĩ đến, bên ngoài còn có nguy hiểm.
Cho đến chín ngày sau đó, Dạ An Nhiên cảm giác không sai biệt lắm, đột nhiên chuyển hướng, không quan tâm đụng chạm lấy mây thiên thạch dày đặc, chạy tới nội bộ hư vô hắc ám.
- Chạy chỗ nào.
- Bây giờ muốn chạy, muộn rồi.
Phân thân thứ tám cùng phân thân thứ chín khóa chặt dày đặc viên tinh cầu như ẩn như hiện trong thiên thạch kia, đồng thời quay người truy kích.
Dạ An Nhiên dùng hết tất cả vốn liếng, tăng tốc độ lên tới cực hạn.
Không biết đụng nát bao nhiêu thiên thạch, cả viên tinh cầu đều bị đâm đến cuồn cuộn sóng lớn, địa tầng nội bộ đều oanh minh loạn hưởng, thậm chí liên luỵ sơn hà xuất hiện vết nứt.
Nhưng nàng không hề hay biết, mây thiên thạch gắt gao nhìn chằm chằm giống như nhìn không thấy bờ, dã man phóng tới.
Thương Lan càng cố gắng chống đỡ Vạn Đạo pháp tắc, duy trì tinh cầu ổn định, không đến mức hư hao hạch tâm.
- Lên lên lên...
Dạ An Nhiên gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.
Một vạn dặm... Mười vạn dặm... Trăm vạn dặm...
Ba triệu dặm... Năm triệu dặm...
Mười triệu dặm...
Hai mươi triệu dặm...
Ba mươi triệu dặm...
Bốn mươi triệu dặm...
Năm mươi triệu dặm...
Sau khi đụng nát mấy vạn viên thiên thạch, phóng tới hơn năm mươi triệu, rốt cuộc Dạ An Nhiên cũng xông ra hoang mạc Vẫn Thạch, tiến vào hắc ám hư không mênh mông vô cương.
Nàng không có bất kỳ sự ngừng lại nào, tiếp tục vọt mạnh vào trong hắc ám vô tận.
Phân thân thứ tám cùng phân thân thứ chín theo đuổi không bỏ, sau mười mấy ngày lần lượt xông ra mây thiên thạch.
Trong hắc ám vô tận, tốc độ di chuyển của viên tinh cầu hình người kia thật nhanh, nhưng, rốt cuộc bọn hắn cũng cũng xem như thấy rõ ràng hình dáng, lại cảm thấy là lạ.
Vì sao giữa nhau không có cảm giác?
Trước đó trong mây thiên thạch, lít nha lít nhít thiên thạch trận vực va chạm ra hỗn loạn, quấy nhiễu dò xét cùng liên hệ, cái kia đều có thể hiểu.
Nhưng bây giờ thì thế nào?
Bọn hắn đều đã tiến vào khu trống trải, không có cái gì quấy rầy, vậy mà không có bất kỳ cảm giác gì.
Bọn hắn đều là thông qua Giới Nguyên hành tinh mẫu thân sinh ra, tương đương với linh hồn của bọn hắn đều đến từ hành tinh mẫu thân.
Hoàn toàn là vậy, cũng nhất định phải là vậy, phải có cảm giác.
Mà, quy mô tinh cầu kia rõ ràng nhỏ hơn so với mong muốn của bọn hắn, còn nhỏ rất rất nhiều.
Khoảng cách giữa nhau hẳn là tại khoảng mười triệu dặm, không đến hai mươi triệu dặm, bọn hắn cơ hồ có thể nhìn ra hình thể.
Đó là một viên tinh cầu khoảng trăm vạn dặm.
Đây thật sự là quy mô một viên tinh cầu Thiên đế cấp nên có sao?
Cái này chỉ sợ là tinh cầu Đại đế cấp đi, thậm chí là tinh cầu Đế cấp.
- Đứng lại cho ta! Nếu không chém ngươi!
Hai Thiên Đế phân thân toàn bộ nâng tay lên, năng lượng Hỗn Độn từ bên trong tinh cầu kích thích pháp tắc, diễn biến ra một tay trường đao trăm vạn dặm, cường quang hừng hực, như mặt trời oanh minh, rọi khắp thâm không vô tận, Thiên Đế cấp uy áp cuồn cuộn trong hắc ám, cách ngàn vạn dặm mang đến áp bách.
Rốt cuộc Dạ An Nhiên cũng dừng lại, mở ra hai tay, ngừng một lát, quay người hướng về hai viên tinh cầu khủng bố cao tới năm triệu dặm kia.
- Ngươi là ai?
Hai vin phân thân Thương Thiên có chút hoảng hốt, đây không phải hành tinh mẫu thân? Đây nhất định không phải hành tinh mẫu thân!
Bọn hắn ở chỗ này oanh oanh liệt liệt vòng quanh xoay đủ một vòng, lãng phí năm năm, kết quả... Đuổi sai rồi??.
Đây không phải là chuyện hoang đường sao!
- Các ngươi là ai?
Dạ An Nhiên làm bộ không quen biết hô to.
- Chúng ta hỏi ngươi là ai?
- Các ngươi là ai?
- Viên tinh cầu bên trong kia đâu?
- Tinh cầu gì?
- Ngươi không biết? Ngươi tới nơi này làm gì!
- Ta đi ra mạo hiểm, nhìn thấy mây thiên thạch kỳ quái này thì tiến đến.
- Mạo hiểm? Vậy ngươi thấy chúng ta thì chạy cái gì.
- Ta vừa mới đến thì thấy hai tinh cầu, ta còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, các ngươi liền đuổi tới ta, ta đương nhiên phải chạy.
Hai viên tinh cầu á khẩu không trả lời được.
Thật sai lầm?
Cái này nếu để cho phân thân thứ ba biết, sẽ không mắng chết bọn hắn?
Hai viên tinh cầu đều rất tức giận, đuổi năm năm, đuổi đến tịch mịch, còn lãng phí thời gian quý giá.
- Ngươi qua đây.
Phân thân thứ tám quan sát đến viên tinh cầu hình người kia.
Tinh cầu Đế cấp vậy mà hoá hình.
Hiếm thấy đây.
Là tinh cầu Thần cấp thăng hoa tới?
Lại còn sinh ra chính là tinh cầu Đế cấp?
Nếu đuổi năm năm, không thể nào uổng phí hết, nếu như viên tinh cầu này không có thân phận cùng bối cảnh gì, có thể cưỡng ép khống chế, mang về tinh vực bọn hắn.
- Các ngươi là ai?
Dạ An Nhiên biểu hiện vô cùng cảnh giác.
Phân thân thứ chín đã hiểu ý tứ phân thân thứ tám, phóng xuất ra thanh triều hùng vĩ:
- Thương Thiên tinh vực! Chúng ta là hai phân thân Chúa Tể, tinh cầu Thiên đế cấp.
- Thương Thiên tinh vực Thiên Đế làm sao lại tới đây?
Dạ An Nhiên cảnh giác chất vấn.
- Trong vũ trụ mênh mông này, Thương Thiên tinh vực đi đâu không được.
Phân thân thứ tám cao ngạo động thân, hai tay mở rộng, ngôn ngữ tư thái cực kiêu ngạo, vũ trụ hiện nay, ai chẳng biết tên Thương Thiên, ai bất kính với uy lực Thương Thiên, đây đều là bọn hắn dùng thời gian trăm vạn năm đánh xuống.
- Chứng minh như thế nào?
Dạ An Nhiên phóng thích thanh triều, cuồn cuộn hai mươi triệu dặm.
- Không cần chứng minh!! Tốt nhất là ngươi tự mình tới, nếu như chúng ta tự mình bắt được ngươi, hậu quả chỉ sợ đau đớn hơn so với ngươi tưởng tượng.
Phân thân thứ tám cùng phân thân thứ chín đồng thời phóng thích uy lực Thiên Đế mênh mông, trước ngực tượng trưng cho bộ vị mặt trời bộc phát cường quang vô tận, chiếu thấu thâm không hư vô.