Khương Nghị nhẹ giọng tự nói, nếu Vũ Trụ Thụ cùng Hắc Ám cấm khu đều sống mấy chục triệu năm, thậm chí trên tỷ năm, nói không chừng đều là quen biết đã lâu, quen không thể nào quen hơn nữa, giống như không cần chiếu cố. Cấm khu còn ở lỗ đen nơi đó, phó thể lại tới đây, gặp mặt liền đi? Không thể nào! Bọn hắn như thế này nhất định có chuyện gì muốn giao lưu.
- Dù sao không liên quan chúng ta, trước mắt vẫn cảnh giác trưởng tử Quỷ Bí.
Chúng Diệu Thiên suýt chút nữa bị lỗ đen mai táng, sự không có chút hảo cảm nào về lỗ đen.
- Không cần khẩn trương. Chỉ cần Long Quỳ Thiên Đế vẫn còn, trưởng tử Quỷ Bí cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Trừ phi, con thứ hai Quỷ Bí đến.
Khương Nghị vẫn ngắm nhìn xung quanh, kết quả trưởng tử Quỷ Bí lại biến mất.
Giấu đi thật nhanh.
Bọn họ đều thuộc dạng lão nhân sống mấy triệu năm, thật có kiên nhẫn.
Không nóng không vội, hạ quyết tâm chờ đợi cơ hội thích hợp nhất.
Chúng Diệu Thiên nhắc nhở:
- Ngươi không nên quên kẻ địch quan trọng nhất của ngươi.
- Chúa tể Thương Thiên?
- Tính toán thời gian, nếu như hắn điều động phân thân tới, hẳn là sẽ sắp tới.
- Không thể nào. Hắn phái tới ba phân thân đều lần lượt vẫn diệt, hẳn là đoán được ta đã hoá hình. Nhưng cho dù ta hoá hình, đều khó có khả năng tiêu diệt ba phân thân của hắn, cho nên hắn sẽ còn nhận định ta được ai trợ giúp.
- Cứ như vậy, hắn hoặc bất động, chỉ là điều động cường giả tới điều tra tình huống, hoặc... Liền khuynh sào mà động.
- Nếu như là vế trước, lần nữa chúng ta gặp nhau chỉ sợ sau trăm năm, nếu như là vế sau, cũng muốn chờ hắn xử lý xong các loại chuyện, lại triển khai săn giết.
Khương Nghị cần cảnh giác Thương Thiên, nhưng trong thời gian ngắn không cần.
Chí ít, lại mười mấy hai mươi năm sau này là không cần khẩn trương.
- Nếu như Vũ Trụ Thụ tiếp tục tồn tại mười năm... Hai mươi năm... Ngươi muốn làm tốt chuẩn bị đối mặt Thương Thiên.
Chúng Diệu Thiên tiếp tục nhắc nhở. Trước khi gặp được Khương Nghị, thời gian đều luận về trăm ngàn năm, tùy tiện lang thang một khoảng cách chính là mấy trăm năm, tùy tiện ngủ say một đoạn thời gian, chính là mấy ngàn năm, kết quả sau khi theo Khương Nghị, thời gian cũng bắt đầu như vòng tuổi.
Giống như người bình thường, trước đó luận trăm năm, bây giờ luận theo giây.
Thật không thích ứng.
Chúng Diệu Thiên vừa nhắc, Khương Nghị trầm mặc.
Đúng vậy, Vũ Trụ Thụ đã tồn tại ba mươi năm xưa nay chưa thấy, dựa theo Long Quỳ nhắc nhở, chỉ sợ còn muốn tồn tại thêm một đoạn thời gian.
Nếu như lại tiếp tục mười năm hai mươi năm, nói không chừng Thương Thiên thật tới.
Khương Nghị truyền lời cho Long Quỳ:
- Ta chỉ có thể ở nơi này chờ tám năm, trong vòng tám năm, nếu như con thứ hai Quỷ Bí tới, trực tiếp khai chiến, ngươi thay ta ngăn lại hắn, ta tự mình ứng phó trưởng tử Quỷ Bí. Nếu như không đến, ta cũng không thể ở chỗ này.
- Ngươi muốn đi đâu?
- Mang theo Tần Diễm, tìm lão phụ thân kia của hắn.
- Trưởng tử Quỷ Bí thì sao?
- Trên đường tìm cơ hội giải quyết.
- Không phải là đối thủ của hắn.
- Ta ở lại nơi này có khả năng bị Thương Thiên ngăn chặn. Chỉ có thể dẫn Quỷ Bí rời khỏi, trên đường từ từ suy nghĩ biện pháp.
Khương Nghị chờ mong Dạ An Nhiên có thể đạt được cơ duyên, đến lúc đó cùng Chu Tước Liệt Ngục của hắn phối hợp, cho dù không thể đánh thắng, cũng không bị giết.
Long Quỳ không có trả lời, mà hỏi thăm chủ nhân Cực Lạc ở bên trong tinh cầu Thiên điện:
- Tiếp xuống tính toán gì? Gia hỏa này muốn đi, ta tiếp tục ở lại nơi này thưởng thức đại thụ hay trở lại trong cấm khu nói chuyện phiếm cùng ngươi?
- Chính ngươi nói, vũ trụ đã 'Gió nổi lên', đại dương Vũ Trụ bình tĩnh tất sẽ nổi sóng gió.
- Sóng gió ngay ở phía trước, ta có thể đụng tay đến.
- Là thuận gió mà lên, lướt sóng mà đi, hay... Ngồi dưới đá ngầm, theo gió nổi lên, dâng lên mà nhìn?
Tầng cao nhất thiên điện, tinh quang sáng chói, hắc ám mênh mông, thật lâu không có trả lời.
Phân thân Long Quỳ ngóng nhìn hồi lâu, đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng:
- Chuyện của ngươi, không mượn người khác xen vào! Chuyện của ta, ta làm chủ! Dù sao... Ngươi chưa bao giờ chân chính tán thành qua ta, chỉ là công cụ ngươi ứng phó đại cục vũ trụ mà thôi.
Khương Nghị yên lặng diễn biến Chu Tước Liệt Ngục, cũng tính toán như thế nào cắt đuôi trưởng tử Quỷ Bí, hoặc là phản sát?
Muốn cắt đuôi, thật rất khó.
Mình hiểu không nhiều hoàn cảnh cùng tinh vực vũ trụ, mà trưởng tử Quỷ Bí thì rõ như lòng bàn tay.
Muốn cắt đuôi, trừ phi... Chui vào lỗ đen nơi đó?
Nhưng Hắc Ám cấm khu đang dung hợp lỗ đen, nếu như bị quấy rầy, hậu quả khó mà lường được.
Hắn 'Mới đến', cũng không dám trêu chọc cấm khu.
Nhưng muốn phản sát, giống như càng không thể.
Thực lực trưởng tử Quỷ Bí không cần chất vấn, khẳng định còn mang theo loại hình sát khí như Thiên Luân Nhãn, càng mạnh hơn con thứ ba Quỷ Bí.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, cho dù bố cục đào hố, đều chưa hẳn có thể vây khốn đối phương.
- Các ngươi biết xung quanh còn có nơi gì tương đối đặc thù không?
Khương Nghị hỏi Chúng Diệu Thiên, tự định giá một lát, tiếp tục nói:
- Chính là loại có thể làm dùng làm chiến trường, có thể cắt đuôi đuổi bắt, hoặc là... Phản sát trưởng tử Quỷ Bí.
Chúng Diệu Thiên trầm mặc hồi lâu:
- Nếu như nói cứng, là có.
- Nơi nào?
Khương Nghị vừa rồi mặc dù là hỏi, lại cũng không ôm lấy hi vọng.
Nhớ ngày đó, Chúng Diệu Thiên bị con thứ ba Quỷ Bí truy sát hơn trăm năm, phàm là có biện pháp khác sẽ không đến mức trốn vào trong lỗ đen.
- Hoang Nguyên.
- Hoang Nguyên? Liền gọi... Hoang Nguyên??
- Lang thang Hoang Nguyên, Hoang Nguyên cấm đi, Hoang Nguyên tuyệt vọng, Hoang Nguyên tự do, Hoang Nguyên phiêu miểu... Vân vân, lời đồn có rất nhiều, nhưng nhắc đến Hoang Nguyên, tinh cầu trong vũ trụ đều biết.
- Giới thiệu một chút?
Khương Nghị nghe được Chúng Diệu Thiên chần chờ. Trong vũ trụ mịt mờ, đều là thâm không cùng tinh thần, lại có nơi gọi là Hoang Nguyên?
- Đơn giản mà nói, chính là... Ừm... Vết nứt.
- Đừng nói đơn giản, ngươi nói kỹ càng, ta không nôn nóng, thời gian rất dư dả.
- Nơi đó cách nơi này rất xa xôi, ít nhất năm mươi tỷ dặm, thậm chí càng càng xa.