Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 3678 - Chương 3674: Tiên Đoán Tai Nạn Vĩnh Hằng

Đan Hoàng Võ Đế Chương 3674: Tiên Đoán Tai Nạn Vĩnh Hằng

- Muốn tiến tới Thiên Đế, không phải dễ dàng như vậy.

Tần Diễm không có nhiều lời, chỉ ôm cánh tay tráng kiện quan sát thế giới phát triển, cảm nhận được thế giới thay đổi.

Lúc ấy bọn hắn đều tận mắt chứng kiến viên tinh cầu này 'dập tắt', vậy mà lại 'khởi tử hoàn sinh', còn mạnh hơn trước.

Nhất là viên tinh cầu Địa Ngục kia, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ sợ bí mật Khương Nghị ẩn dấu không phải đơn giản như những gì bọn hắn nhìn thấy.

Hỗn Thế Chiến Vương cùng Đồng Ngôn quan sát sông núi, ngắm nhìn bầu trời.

Ngắn ngủi mấy chục năm mà thôi, vậy mà viên tinh cầu này lại tạo nên được Địa Ngục cấp Thiên Đế, phân liệt Chu Tước Đại Đế cấp, còn chiếm được thực vật tinh cầu Thiên Đế cấp, mang tới tinh vực Thiên Đế cấp.

Tốc độ phát triển nhanh chóng, đơn giản là để cho người ta líu lưỡi.

Mấy chục năm, không phải mấy trăm ngàn năm!

Đối với bọn hắn bồi bạn với Tần Mệnh đã trải qua hết thảy mọi chuyện mà nói, quá rõ ràng cái ý nghĩa trong khoảng thời gian ngắn ngủi này.

Chỉ là không biết viên tinh cầu này cuối cùng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, hay là chân chính đứng ngạo nghễ tại đỉnh vũ trụ.

Nếu như có thể thật sự quật khởi, hai bên lại sẽ là quan hệ ra sao?

- Tần Diễm, chân thân các ngươi tới chỗ nào?

Giọng Khương Nghị từ hư không truyền đến.

- Ngươi cứ chạy tới Hoang Nguyên, hắn sẽ ở nơi đó chờ ngươi.

- Phụ thân ngươi thì sao?

- Xem vận khí của ngươi.

- Có ý gì? Chuyện náo nhiệt như vậy, hắn còn không tự mình đến?

- Thời điểm nên tới, tự nhiên sẽ tới.

- Rốt cuộc các ngươi có thể liên hệ đến chân thân hay không?

- Ngươi chỉ cần biết, chân thân đã xuất động.

- Phụ thân các ngươi thì sao? Thương Thiên bị đánh, tất nhiên sẽ bị trọng thương. Bây giờ chính là cơ hội thừa dịp hắn bệnh đòi mạng hắn, để cho phụ thân ngươi nắm chắc cơ hội.

- Còn có, chờ Vũ Trụ Thụ biến mất, toàn vũ trụ đều sẽ biết Thương Thiên cùng phụ thân ngươi hợp tác. Nếu Ô Mông cùng Hằng Vũ chủ động ra tay phục kích Thương Thiên, không bài trừ Chúa Tể khác tập kích phụ thân các ngươi.

Tại thời điểm Khương Nghị đi Hoang Nguyên, bên trong tinh vực Truyền Thuyết lại vang lên tiếng chuông du dương.

Gốc Vũ Trụ Thụ này xuất hiện ba mươi chín năm, rốt cuộc cũng phải biến mất.

Các cường giả hỗn chiến cùng thăm dò ở bên trong nhao nhao rút lui, ai cũng không dám ở lại.

Phía ngoài, các Thiên Đế cũng đều chủ động truyền lệnh, để bọn hắn lập tức kết thúc hành động, dùng tốc độ nhanh nhất rút lui.

Nửa năm sau, Vũ Trụ Thụ chập chờn nhánh cây, giơ lên hào quang sáng chói, bên trong tiếng chuông đang kéo dài dần dần phiêu miểu, tiêu tán thành vô hình, không có để lại bất kỳ vết tích gì.

Thứ Nguyên tinh vũ, Vĩnh Hằng tinh vực, vân vân… tất cả đều nhao nhao rời khỏi.

Bọn hắn rút lui, cũng nhất định sẽ truyền tin tức Thương Thiên muốn nhấc lên chiến tranh vũ trụ tới các nơi.

Cùng lúc đó, hỗn chiến bên ngoài mấy chục tỉ dặm cũng dần dần kết thúc.

Không phải bọn hắn đánh xong, mà là Cấm khu Thiên Hà đã đánh đủ.

Oanh oanh liệt liệt đánh đến năm năm, hắn phát hiện căn bản không phong cấm được Chúa Tể Hằng Vũ, mà Chúa Tể Hằng Vũ cũng đốt không hết tỷ dặm Thiên Hà này.

Càng quan trọng hơn là, mẫu thân nó… Thiên Hà đều không biết xảy ra chuyện gì.

Nếu như không phải trước đó có mật ước cùng Thương Thiên, hắn đều khó có khả năng tới.

Ra tay đơn giản, xem như cho Thương Thiên cái bàn giao.

Nhưng không đến mức vĩnh viễn đánh tiếp.

Huống chi kẻ Thương Thiên đối mặt chính là Cự Linh Chúa Tể cuồng bạo Ô Mông kia, nếu như bị đánh đến tàn phế thì sao? Phía sau chính là trừng trị hắn!

Theo Thiên Hà chủ động rút lui, Thương Thiên bị Hằng Vũ cùng Ô Mông nóng nảy vây công.

Mặc cho hắn kêu gọi như thế nào, giận dữ mắng mỏ như thế nào, Thiên Hà cũng sẽ không tiếp tục để ý tới.

Chính ngươi chơi đi!!

Ô Mông cùng Hằng Vũ hoàn toàn không có lưu tình, thật sự ngược đánh Thương Thiên vào chỗ chết!!

Thương Thiên tức giận lại không thể làm gì, chỉ có thể bị động phòng ngự.

Trận này đánh tơi bời kéo dài đến hơn nửa năm, cuối cùng Thương Thiên chạy trốn, tuyên bố kết thúc.

- Thương Thiên, thực lực của ngươi còn chưa đủ lấy chống lên dã tâm của ngươi! Từ nay về sau, ngươi chỉ có thể duy trì năm viên tinh cầu phân thân, nếu như còn dám nhiều thêm một viên, ta nhất định tự tay nó hủy đi!

Chúa Tể Ô Mông giống như cự thú cuồng bạo, gào thét trong thâm không, sôi trào tỷ dặm không gian, như là ngay cả tinh thần phương xa đều muốn dập tắt.

- Ba viên tinh vực Thiên Đế kia nghe cho ta, từ nay về sau, nếu như phát hiện các ngươi còn có liên hệ cùng Thương Thiên tinh vực, ta tự mình hủy diệt bọn ngươi.

- Lại truyền tin đến toàn vũ trụ cho ta, bất kỳ tinh cầu Thiên đế cấp nào muốn hợp tác cùng Thương Thiên, đều phải ngẫm lại Chúa Tể Hằng Vũ ta!

Chúa Tể Hằng Vũ sôi trào cường quang, sóng nhiệt vô biên, mang cho vũ trụ sự sợ hãi run rẩy vô tận.

Chúa Tể Ô Mông hét lớn:

- Thương Thiên, đây chỉ là một trận cảnh cáo, nếu như không biết hối cải, chúng ta sẽ liên hợp Chúa Tể khác, triệt để hủy diệt ngươi!!

Thương Thiên tiếp tục phóng tới, trọn vẹn kéo ra một tỷ dặm thâm không, sau đó mới thoáng thả chậm tốc độ.

Trọng thương!

Trọng thương cực kỳ thảm liệt!

So với thời kỳ lúc trước vừa mới tiến tới Chúa Tể, cùng trận va chạm với Tu La kia đều muốn thảm liệt hơn!

Nhưng, hắn vô cùng không hiểu.

Rõ ràng hai Chúa Tể này không phải hỗ trợ cho hành tinh mẫu thân đơn giản như vậy, mà có tức giận ở bên trong.

Vì sao?

Mặc dù hắn bí mật kết minh ba viên tinh vực Thiên Đế, lại 'cấu kết' với Cấm khu Thiên Hà, đúng là hiện ra dã tâm không bình thường, nhưng lúc vừa mới bắt đầu là thế nào??

Cái tư thái kia của Chúa Tể Ô Mông, chính là hận không thể đập nát hắn.

Chúa Tể Hằng Vũ càng là như bị điên mà nhào tới.

Hai cái lão gia hỏa này đều mấy triệu năm không có hoạt động, đi lên liền hỏa khí lớn như vậy?

Là hành tinh mẫu thân đạt được rất nhiều bí mật từ chỗ Lãnh Tuyền, ngược lại nói cho Ô Mông cùng Hằng Vũ?

Không thể nào!!

Trước khi đám người Lãnh Tuyền rời khỏi, hắn đã tự mình xóa đi một ít ký ức mẫn cảm, chính là đề phòng gặp được ngoài ý muốn.

Bình Luận (0)
Comment